• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếng ồn bên ngoài rất lớn, chắc cả nguyên tầng lầu cũng nghe được, nhưng lại không có ai ra ngăn lại

Kể cả Đường Lưu ở phòng bên cạnh, giờ phút này cũng giả chết, giống như không nghe thấy âm thanh bên ngoài vậy

Lúc mới bắt đầu, chỉ có người gõ cửa phòng ta, nhưng đến sau đó, tiếng động phát ra đó như là muốn đập vỡ cửa nhà ta vậy

Ta vội vàng gọi điện cho Đường Lưu, muốn hỏi hắn xem phải làm sao, nhưng điện thoại của tên đó không mở máy

Nhìn thời gian hiển thị trên điện thoại, bây giờ là hơn mười một giờ đêm, vẫn chưa đến mười hai giờ

Ta ngạnh da đầu cầm theo một bình sơn máu, đốt một ngón nến mỡ người, mùi hương kích mũi quen thuộc khi đốt cây nến mỡ người truyền đến, sự lo lắng sợ hãi trong lòng ta cũng bình tĩnh lại.

Lúc cẩn thận từng ly từng tý đi đến trước cửa, tiếng ồn bên ngoài cửa bỗng yên lặng,nhìn từ mắt mèo ra bên ngoài, hành lang đen thùi lùi chẳng nhìn thấy gì cả

Ta mở cửa phòng, nắm trong tay cây nến mỡ người cẩn thận từng ly từng tý thò đầu ra bên ngoài nhìn về phía hành lang

" Pằng ~"

Theo sau một tiếng trầm đục, cửa phòng 504 bên cạnh mạnh mẽ đóng lại, dưới ánh nến yếu ớt chiếu đến khoảng mười mét trên hành lang, ngọn lửa như thế này tuy là khác lạ, nhưng lại cho ta một cảm giác an tâm khó nói thành lời

Trong lúc ta vừa thả lỏng, liếc mắt nhìn về trần nhà trên cửa phòng 504

Trên đó có người

Chính xác mà nói, là một tiểu nha đầu xấu xí mặc bộ váy hoa rách nát, khoảng bốn năm tuổi, tóc rối tung vàng vọt như người thiếu dinh dưỡng. Nó giống như con thạch sung nằm sát trên trần nhà, trong tay vẫn còn xách theo một con búp bê đầy mảnh vá xấu xí, đang mở to mắt đầy tò mò nhìn ta, dường như vì trong tay ta đang đốt nến mỡ người nên không dám đến gần

Tim của ta trong giây phút này sắp nhảy lên cuống họng, cả người cứng ngắc không dám động đậy

Bé con xấu xí đầu tóc vàng hoe đó cười hắc hắc với ta, lộ ra từng tầng răng nanh nhọn hoắt không chỉnh tề, dưới sự chiếu sáng của ánh nến từng tầng răng nhọn dường như phát sáng, khiến cho lòng ta run rẩy

Ta cho rằng ta sẽ làm ra những hành động quá khích, giống như làm theo cách mà ông nội dạy ta, dùng nến mỡ người màu xanh và sơn máu trong tay đối phó với nha đầu xấu xí.

Nhưng mà, cũng không biết tại sao, ta thế mà là ma sui quỷ khiến thế nào mà lại gào lên một câu đầy tức giận

" Nửa đêm nửa hôm cãi nhau cái gì? Có để cho người khác ngủ hay không? Có lương tâm không đấy? Người ta ngày mai vẫn còn phải đi làm đấy!"

Nghe xong những lời này của ta, nha đầu xấu xí đang dán trên trần nhà ngẩn ra, trong ánh mắt nhìn về hướng ta thoảng qua chút mù mịt.

Mà ta nói xong câu này, cũng có chút ngơ, cũng không hiểu bản thân lấy đâu ra dũng khí nói ra câu nói đó

Vào lúc này, một màn càng kỳ lạ phát sinh, nha đầu xấu xí đó lại bò theo trần nhà xuống, dường như có chút tủi thân nhìn ta, trực tiếp mở cửa phòng 504 chui vào trong

Sau khi đóng cửa phòng, ta dựa vào cửa thở phì phò từng ngụm, tay chân có chút run rẩy

M* nó chứ, kích thích quá!

Tuy là bị dọa không nhẹ, nhưng mà trong tim ta hiện giờ lại có chút kích động hưng phấn, nha đầu xấu xí đó dường như sợ cây nến mỡ người và bình sơn máu trong tay ta, nếu như vậy, thì ta cũng có chút đảm bảo ở chỗ cái chung cư cổ quái này.

Sau khi bình tĩnh lại, ta đi tắm rửa, nhìn liếc mắt cái quan tài xanh trong phòng ngủ, trong lòng xoắn xuýt, cuối cùng vẫn là không còn cách nào khác nằm vào trong quan tài nghỉ ngơi.

Tuy rất kháng cự, nhưng trước đây ta không hiểu vì lí do gì mà tỉnh dậy trong quan tài đã có thể nói lên rất nhiều điều, cho dù ta có ngủ ở ngoài phòng khách, thì chắc đến cuối cùng cũng sẽ tỉnh dậy trong quan tài thôi, nếu đã như vậy thì còn phí sức làm gì, trực tiếp nằm luôn trong quan tài cho rồi.

Chiếc quan tài này dường như có công hiệu hỗ trợ giấc ngủ, ta vừa mới nằm vào trong, trong đầu vẫn còn nghĩ lung tung về những việc phát sinh buổi tối hôm nay, một phút sau đã tiến vào trong mộng đẹp

Ta mơ một giấc mơ rất kỳ quái, trong mộng ta ngồi dậy từ trong quan tài, sau khi mặc xong chiếc áo niệm nhiễm máu đó, thì giống như mèo hoang nhảy ra từ cửa sổ phòng ngủ

Ta ở trong mộng, lặng lẽ đến phòng Đường Lưu ở bên cạnh, Đường Lưu dường như vừa mới tắm xong, đang mặc quần đùi ngồi trên giường trong phòng ngủ

Đường Lưu lúc này, đem lại cho người khác cảm giác quái quái

Trên khuôn mặt béo ngây thơ vốn có, hiện giờ thay thế bằng thần sắc nham hiểm, đang ngồi sắp xếp những chiếc đinh quan tài nhỏ dài trên giường. Những chiếc đinh quan tài này, là những chiếc đinh rút ra từ người bọn Giang Trường Hải ở trong thôn của ta, ta vốn cho rằng những thứ này đã vứt đi rồi, không ngờ hắn vẫn còn giữ.

Ta mở to mắt nhìn Đường Lưu nhặt những chiếc đinh lên cắm vào vị trí hai vai, hai chân và ngực, sau những chiếc đinh đó đâm vào trong người, trên cơ thể Đường Lưu không hề có chút máu nào chảy ra, ngược lại trên người hắn lại xuất hiện rất nhiều những vết hoa văn nhỏ như mạch máu màu đen, dần lan ra toàn thân.

Mà khuôn mặt béo đó của Đường lưu, lộ ra thần sắc đau khổ, nhưng mà càng nhiều là thần sắc kích động, giống như đau mà vẫn vui vẻ, bộ dạng rất điên cuồng.

Vào lúc này, Đường Lưu dường như cảm nhận được gì, mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn về vị trí ta đang đứng, mấy cây đinh quan tài trong tay ném mạnh ra. Mà thân thể của ta thì uốn éo một cách bất thường tránh thoát nhưng cây đinh này, chớp mắt rời khỏi phòng của hắn.

Đường Lưu rất kỳ lạ, nhưng mà trong mộng ta lại không có chút nào ngạc nhiên, giống như cỗ máy không hề có cảm giác vậy, rời khỏi phòng Đường Lưu, dường như Đường Lưu cũng không phát hiện ra ta, không hề đuổi theo.

Mấy nhịp thở sau đó, trong giấc mơ ta lại xuất hiện trong phòng 504

Trong phòng tối thui, nhưng trong giấc mộng ta lại có thể nhìn rõ những thứ trong phòng, nhìn giấy có một người đàn ông to lớn đang đứng giữa căn phòng bừa bộn dùng chiếc dao phay thái máu đang băm vào đầu nha đầu xấu xí

Nha đầu đó khóc lóc, tứ chi không ngừng bị phân khai lại hợp lại, nó không tránh con dao nhiễm máu đó mà từ đầu đến cuối ôm chặt con gấu bông rách nát, dường như không để ý đến việc mình bị băm chết, chỉ cầu người đàn ông đừng làm bị thương con gấu bông rách nát của nó.

" Anh ơi, cứu em!"

Vào lúc này, nha đầu đó dường như phát hiện sự có mặt của ta, khóc kêu cứu mạng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK