Mục lục
Cực Phẩm Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 181

Đánh đủ năm, sáu phút, cũng không biết đã đánh bao nhiêu cái, Diệp Phong đã hơi mệt, mà mặt bên phải của Hồ Đại Hải cũng sưng vù.

Lúc này Diệp Phong mới dừng tay, sau đó chắp tay sau lưng bày ra khí thế cao nhân phàm trần, lạnh nhạt nói: “Được rồi, bệnh của anh đã được chữa khỏi, nhưng mà…”

“Nhưng gì nữa?”, Hồ Đại Hải hỏi.

“Có câu tâm sinh tướng, hình dáng bên ngoài của một người là hiện thân của thiện ác trong lòng. Người hiền lành thì mặt mũi rất lương thiệu, người xấu thì lúc nào cũng trông rất gian xảo, xấu xí. Nếu sau này anh còn hám lợi vì tiền, không chừng cái miệng méo này sẽ tái phát lần nữa”.

Những lời này chẳng qua chỉ là Diệp Phong nói để lừa Hồ Đại Hải.

Nhưng sau khi Diệp Phong thi triển y thuật vô cùng thần kỳ đó, địa vị của cậu trong lòng Hồ Đại Hải đã được nâng lên đến một mức chưa từng có.

Nói không quá thì chẳng khác gì là thánh chỉ trong lòng anh ta.

Ngay sau đó, Hồ Đại Hải lập tức gật đầu cong lưng nói: “Thần y yên tâm, sau này tôi sẽ hối cải, làm người tử tế”.

Xong hết mọi chuyện, Diệp Phong cúi người ôm lấy miếng sắt màu đen đó rồi định rời đi.

Không ngờ vừa đi được vài bước, phía sau lại vang lên giọng nói tức giận nghiến răng nghiến lợi của Giang Vân Phi.

“Đứng lại cho tôi”.

Nghe thế Diệp Phong dừng bước, xoay người lại giễu cợt nói.

“Ể? Cậu chủ Giang còn gì dặn dò sao? Chẳng phải lúc nãy anh đã nói có tiền thì muốn gì cũng được à? Nhưng bây giờ xem ra tiền không phải là thứ vạn năng nhỉ, ít nhất hiện giờ món bảo vật này là của tôi rồi.

À phải rồi, tôi quên mất hôm nay cậu chủ Giang còn phát phúc lợi cho mọi người, mỗi người năm ngàn tệ, cộng lại cũng tốn mấy trăm ngàn tệ nhỉ, anh đúng là rộng lượng. Nếu biết trước thì chắc chắn tôi sẽ gọi bạn của mình đến nhận tiền”.

“Cậu!”

Nghe Diệp Phong chế giễu mình, Giang Vân Phi tức đến mức cả người run lên.

Hắn không chỉ không mua được bảo vật mà còn tốn mất mấy trăm ngàn tệ.

Dù mấy trăm ngàn tệ chẳng phải là con số quá lớn với hắn nhưng hắn cũng không chấp nhận nổi sự sỉ vả này, e là mọi người ở đây đều xem hắn thành trò cười mất.

Ngay sau đó hắn nhìn Diệp Phong, đôi mắt ti hí đó lóe lên tia sáng, nói rõ từng chữ:

“Này thằng nhóc thối tha, tôi cho cậu cơ hội cuối cùng, bỏ bảo vật này xuống, nếu không cậu sẽ là kẻ thủ của nhà họ Giang”.

“Ha ha ha…”

Diệp Phong bỗng không kiêng nể gì bật cười: “Cậu chủ Giang, anh là cái máy đọc à? Nói đi nói lại chỉ có một câu này vậy, hơn nữa tôi thích dáng vẻ anh không vừa mắt tôi nhưng lại chẳng làm gì được tôi như lúc này đấy”.

Nghe thấy lời nói cực bá đạo của Diệp Phong, đôi mắt Giang Vân Phi đỏ ngầu, siết chặt nắm đấm, như thể sắp hung hăng ra tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK