Mục lục
Cặn Bã Hoàn Lương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những ngày ở Trần gia, Đường Lan chỉ biết hài lòng với một điều may mắn nhỏ nhoi đó là Trần lão gia cảm thấy ghê tởm loại quan hệ đồng tính của cô và Trần Khiết nên hai người chưa từng xảy ra quan hệ.

Đường Lan không hề hay biết, ở nơi tuyệt vọng bủa vây như chiếc váy cưới thắt chặt eo cô, Trần Khiết đã bất lực tự sát từ ngày cô danh chính ngôn thuận trở thành mẹ kế rồi.

Sau đó SS đến.

Theo nguyên tắc, SS mượn thân xác Trần Khiết nên phải thực hiện nguyện vọng giúp cô ấy. Tuy nhiên, ả ta nuôi dã tâm khống chế số mệnh, làm bá chủ thế giới nên những việc ả làm lúc bấy giờ chỉ có đem đến khổ đau cho mọi người. Không thể cứu rỗi một ai.

Rõ ràng, mối quan hệ đặc thù của hai người họ mới chính là lí do lớn nhất khiến Trần Huy Ninh phát điên muốn trả thù. Bởi vì hơn ai hết, cậu hiểu tình yêu của hai người họ đậm sâu nhường nào, cậu không dung thứ được loại người lấy Trần Khiết để giết Đường Lan như SS.

Quay về chủ đề hiện tại. Lí do Đường Lan bắt Trần Huy Ninh gấp đồ bởi vì nó là công việc phù hợp nhất với cậu. Nếu cô không tỏ ra mình chán ghét đứa con chồng này, người khác sẽ hãm hại cậu để vu oan cho cô. Đến lúc đó không biết cậu sẽ bị thương đến mức nào.

Trương Viễn Hoài nghe y kể xong, tâm trạng có chút chùng xuống: "Hóa ra là vậy."

Dùng Trần Khiết để lợi dụng Đường Lan, khiến hai người họ vạn kiếp bất phục. Chả trách sau này Trần Huy Ninh có thể hắc hóa đến mức đó.

"Có điều này em không hiểu, tại sao Trần Huy Ninh được chọn làm kí chủ?"

Thời điểm Trần Huy Ninh chết mới hơn 15 tuổi, cho dù mang nặng oán hận và quyết tâm tới đâu thì cũng chỉ là một thiếu niên chưa trải sự đời. Mà hệ thống "Đối kháng bất lương" của Thượng Tích có đặc điểm nguy hiểm cực cao vì phải đối đầu với những kí chủ của tất cả hệ thống khác. Chỉ cần bọn họ có điểm "Bất Lương" cao đến độ cảnh báo thì đều ít nhất một lần phải đối diện với sự điều tra của kí chủ phía Thượng Tích.

Công việc khắc nghiệt như thế thì con cừu non Trần Huy Ninh không nên là đối tượng được thu nhận mới đúng.



Thượng Tích tất nhiên hiểu ý hắn, y giải đáp: "Bởi vì sự tắc trách của 01." Trước khi Trương Viễn Hoài hỏi 01 là ai thì y đã nhanh chóng bổ sung: "01 là mã số ban đầu của Đại Cát."

Nói đến nguồn gốc xuất xứ của Đại Cát, đó là một câu chuyện thú vị.

Thông thường hệ thống làm việc ở không gian chủ thần đều được sinh ra bởi khu chuyên phụ trách, tuy nhiên 01 là trường hợp đặc biệt duy nhất thời điểm bấy giờ. Bởi vì cậu là hệ thống đầu tiên được tạo ra bởi chủ thần.

Thượng Tích dường như kế thừa toàn bộ năng lực của Thời Thần, vì vậy việc tự tay tạo ra một hệ thống trợ lý đối với y là điều không quá khó khăn. Nhưng để được cho phép 01 tồn tại, y phải đổi lấy mười ngàn điểm số thành tích của mình.

Có cả ơn sinh lẫn ơn dưỡng, Đại Cát sau này bị trêu là con của y không phải không có cơ sở.

Về sự tắc trách của 01, đó là sau khi được vào không gian chủ thần hoạt động một thời gian và từng bước tự hình thành linh tính, 01 trong lúc lơ đãng đã thu nhầm tinh thần thể của Trần Huy Ninh vào hệ thống "Đối kháng bất lương". Vì cớ sự này, Thượng Tích buộc cậu chịu trách nhiệm bằng cách trở thành hệ thống hỗ trợ Trần Huy Ninh vượt qua mười thế giới hiểm nguy.

Nhiệm vụ ở hệ thống bình thường đối với cậu ta đã khó, vậy mà còn gặp cái địa phương của Thượng Tích - nơi kí chủ phải xử lí đám mục tiêu mà ai nấy đều như tội phạm. Đúng là khó hơn lên trời.

01 và Trần Huy Ninh khó khăn đi qua từng thế giới, mỗi thế giới đều dường như trải qua một ngàn năm khổ hạnh.

Một người tâm tư đơn thuần mang nặng oán hận, chịu nhiều mất mát, ủy khuất để trưởng thành. Một trí tuệ được tạo ra với mục đích phụ tá cho chủ thần, bấy giờ phải hỗ trợ kí chủ yếu ớt với kinh nghiệm bằng 0.

Hai người đồng hành cùng nhau, giúp đỡ lẫn nhau rồi nảy sinh tình cảm.

Thời khắc cái tên Thẩm Thương Ngọc ra đời cũng là cột mốc đánh dấu mối tình giữa AI - kí chủ lần đầu tiên trong lịch sử "Thời Không Ngưng Đọng" hình thành.

"Không thể không công nhận chuyện tình này rất lãng mạn."

Trương Viễn Hoài bỗng nhiên nhớ đến dạo trước Đại Lợi có âm thầm gợi cho hắn câu chuyện này. Lúc đó hắn tưởng là kể về Thượng Tiêu Dao, không ngờ là của chính cậu ta.

Rõ ràng sâu đậm đến như thế, vậy mà Trần Huy Ninh trong giấc mơ tiên tri có thể tàn nhẫn hi sinh tình cảm của Thẩm Thương Ngọc vì tình thân. Còn Thẩm Thương Ngọc của hiện tại lại quên mất Trần Huy Ninh, quên cả lời hẹn ước trong quá khứ chỉ trong một lần đi vào Vĩnh Sinh độ.

Hai tình huống này... đạ mú nó cái nào cũng máu chó.



Tuy vậy, không biết có phải vì hắn quá ảo tưởng không. Nhưng mà hắn tin rằng cuối cùng thì hai đứa đó sẽ có một cuộc sống viên mãn bên nhau.

Trò chuyện vớ Thượng Tích một hồi cũng về đến nhà.

Trương Viễn Hoài về đến là chui vào cái phòng nhỏ xíu của hắn. Sau đó nằm xuống giường, đắp chăn lại kĩ càng. Nhìn như mệt quá muốn đi ngủ, thực tế là vào không gian hệ thống xem mặt mũi Hoài Mỏ Hỗn một lần.

Thằng con trai hay đưa mỏ đi chơi xa này, ông muốn nhìn mày lâu lắm rồi.

Hoài Mỏ Hỗn đang ngồi banh càng trên sô pha trong đó, bỗng nhiên thấy một người giống mà cũng khác mình đi vào liền kinh ngạc tới mức há hốc mồm.

Đây là lần đầu cậu ta trực tiếp gặp Trương Viễn Hoài.

Trong lúc này Trương Viễn Hoài cũng phán xét cậu ta. Hắn khoanh tay đứng cách xa cái sô pha như kì thị, quan sát phiên bản tuổi vừa vừa của mình mà suy tư rất nhiều.

Ý nghĩ đầu tiên bật lên là "Sao thằng này xấu thế?"

Nếu không tính thêm ba năm làm người thực vật, Trương Viễn Hoài bây giờ 21 tuổi còn tươi tắn hơn cả đứa trẻ chỉ mới 15 này. Đó là đã tính trước khi có hệ thống, hắn cũng lao động khổ sai rất nhiều.

Hoài Mỏ Hỗn mang một loại dáng vẻ khổ cực rất khác. Giống như là kết quả của tổ hợp bao gồm trẻ vị thành niên bươn chải sớm, cộng thêm thói lất cất, trẻ trâu ngỗ ngáo và dấu vết bị chém mờ mờ trên mặt. Nói chúng là nhìn giống cô hồn cát đảng thật sự.

"Cmn ánh mắt đó của mày là có ý gì?" Hoài Mỏ Hỗn hung hăng nhưng tâm tư lại khá đơn thuần - Nghĩ gì chửi đó.

Lúc đầu cậu ta cũng choáng trước sự khác lạ của Hoài Nghiệp và mình, có điều ngay sau khi bắt gặp thái độ của hắn. Cậu liền chẳng ngại xa lạ mà xù lông lên.

Trương Viễn Hoài hách dịch lại y chang: "Nhờ mày mà tao yêu anh ấy thêm một chút."

Hoài Mỏ Hỗn tỏ vẻ ghê tởm làm động tác "Ọe" một cái trước rồi mới hỏi: "Liên quan cái mẹ gì?"

"Chậc, mày biết tao vào mày khác chỗ nào không?" Hắn tỏ ra thần bí thâm sâu.



Cậu ta thành thật: "Mày bê đê còn tao thì không?"

Trương Viễn Hoài: "..."

Hồi trước tao cũng kì thị mà giờ vầy nè. Coi chừng tới mày nhe con.

Âm thầm trù yểm cậu ta xong, bấy giờ hắn mới đáp lại: "Khác biệt khí chất."

"Khí chất cái quần què gì. Không nói được thì thôi, ngựa thấy ghét."

"Mịa, ví dụ đơn giản nè. Tao là hồ ly, còn mày là con chó hoang."

"Mắc gì tao là chó?" Hoài Mỏ Hỗn nhảy dựng lên.

"Tại mày thích sủa bậy, cắn người lung tung chứ còn gì?" Hắn tỏ vẻ hiển nhiên đáp.

"Cmn muốn chết hả?" Hoài Mỏ Hỗn nổi giận lao đến chỗ Trương Viễn Hoài, dáng vẻ hùng hồn lưu manh muốn tẩn cho hắn một trận nhớ đời.

Nếu là Trương Viễn Hoài hồi ở thế giới giả lập 1, 2 thì chắc là cậu ta có cơ hội đảo ngược tình thế. Đáng tiếc, Trương Viễn Hoài của hiện tại out trình. Cậu ta dù gì cũng chỉ mới 15 tuổi, làm sao đấu lại một đứa hở cái là vác đại bác nẻ đầu người ta như hắn đây?

Chưa gì đã bị hắn đánh bẹp dí trên sàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK