Phía bên Nạp Lan Đình và Lập Hoàng cũng kịch liệt không kém. Cả hai vốn có nhiều kinh nghiệm hơn July nên năng lực vượt xa hẳn, nhưng vẫn phải phối hợp chiến đấu. Chẳng qua cô gái trước mặt quá cường đại, hai người liên thủ vẫn chưa thể áp đảo tình thế. Đến tột cùng người này đến từ đâu, vì sao bọn họ chưa từng nghe đến.
Đánh nhau kịch liệt, trên người cả hai đã có không ít vết thương do đối phương tạo ra. Trong đầu July bỗng nảy ra một ý, cô đang phóng người vượt qua Silver, hai tay đầy máu nắm chặt Huyền Thiết xích với ý đồ quấn quanh và xiết cổ kẻ thù của mình. Silver cũng không phải tay mơ, có thể dễ dàng hạ gục, tay cầm súng lập tức bóp cò hướng về phía đỉnh đầu của July. Chỉ trong tích tắc, viên đạn bạc bay vụt qua xước trên mặt cô, làm cho phần lớp mặt nạ ở trên trán bị hở. Cô nhanh chóng phủ phần tóc mái xuống che trán, nhảy xuống sau lưng Silver cách hắn vài bước. Huyền Thiết xích chệnh khỏi quỹ đạo lập tức bung dài ra quất thẳng về phía Silver, đánh bay cây súng rồi quấn chặt lấy tay hắn. Hắn liền nắm chặt dây xích, giật thật mạnh để cô ngã về phía mình. Trong chốc lát, bàn tay to lớn phủ lên chiếc cổ mảnh khảnh của cô, bóp thật chặt. Khuôn mặt đẹp đẽ yêu nghiệt đã có vài vết xước, phần cổ còn hằn vết xích, đôi mắt hoa đào lóe lên tia thù hận, khàn giọng châm chọc :
- July, xem ra cô đã sa sút hẳn. Muốn lấy mạng tôi sao? À, tôi quên mất, cô chưa từng giết ai. Nhưng những người bị cô đả thương, không sớm thì muộn cũng…Chết.
Silver gằn mạnh chữ “chết” cuối câu. Chính anh trai hắn đã bị cô tấn công đến mức liệt giường, không thể chết, mà còn thống khổ hơn cả chết. Cuối cùng không thể chịu đựng loại hành hạ này, đành tự sát. Mối hận này, hắn không thể không trả.
- Nhiều lời! Anh đừng tưởng tôi khôi biết anh là em trai của tên t*ng trùng lên não chết tiệt kia. Anh nghĩ tôi vô duyên vô cớ ra tay tàn độc với tên đó sao? Sao anh không hỏi hắn đã làm gì để tôi đối xử như vậy. Người tôi đả thương trên đời rất nhiều nhưng chưa một ai khiến tôi phải xuống tay ác độc vậy đâu! Còn nữa… - Cô mỉm cười kì dị - Anh nên biết rằng, Tử Thần Trắng không chỉ là cái danh hão!
Dứt lời, July dùng chân đá mạnh vào hạ bộ người đàn ông. Silver phản ứng cực nhanh, bắt được đôi chân không an phận kia, định bẻ gãy. July thấy thời cơ đã tới, trong tích tắc con dao nhỏ giấu trong ống tay trượt ra đã được cô bắt lấy, nhanh như cắt đâm thẳng vào lồng ngực bên trái của Silver. Vết thương do cô tạo ra khá là sâu, nằm ở vị trí khiến hắn mất khá nhiều máu lại vô cùng đau đớn. Nhân lúc hắn chưa phản ứng, July lập tức rút còng tay tra vào tay của Silver.
Đối với kẻ thù, “binh bất yểm trá”!
Vốn dĩ hắn có cơ hội giết cô, nhưng do nhiều lời, chỉ có thể có một kết cục!
Silver sững sờ, vẻ mặt không dám tin trừng mắt nhìn cô:
- July, cô…
- Yên tâm đi, không chết được đâu. Nhưng mà sẽ rất đau đấy. Đây chính là món quà tôi tặng anh, coi như đáp lễ cho món quà anh tặng tôi ba năm trước. Marjorie… Còn bây giờ, nói, là ai sai các người đột nhập Dược đường đánh cắp thuốc trung hòa? Dám vào tận địa bàn của C.P, các người chán sống rồi!
- Hừ! Có giỏi thì cô cứ giết tôi. Nhưng mà tôi cho cô hay, các người sẽ không tung hoành được bao lâu nữa đâu. Hôm nay cô đánh bại được tôi, nhưng chưa chắc gì sẽ đánh bại được cô ấy. Cô…
Chưa dứt câu, Silver đã bị July một nhát sau gáy làm cho bất tỉnh. Giết? Cô đây hiền lương thục đức thế nên không có hứng thú, huống hồ gương mặt đẹp như thế, cô vẫn còn muốn giữ lại để dùng. Làm đối tượng YY, hình mẫu viết đam mỹ, ngôn tình, truyện teen… Tài nguyên quí giá như thế, bỏ thì thật uổng phí.
Giao hắn cho một thuộc hạ thân tín, July nở nụ cười sáng lạn, rực rỡ vì đã thu được chiến lợi phẩm không tồi. Cô đứng thẳng dậy, nhìn về phía Lập Hoàng và Nạp Lan Đình, cô nắm chặt Huyền Thiết chậm rãi bước tới, đôi mắt đột nhiên tối sầm lại.
Người đang đánh nhau với Lập Hoàng và Nạp Lan Đinh, cho dù trang điểm đậm đến mấy, dù đã dịch dung, cô đều có thể dễ dàng nhận ra. Hừ, thì ra là thế, vội vã bỏ đi không thể gặp mặt, là vì chuẩn bị cho ngày hôm nay sao?