• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy là Dung Tiếu đề xuất chuyện đi tắm, nhưng anh không nghĩ tới việc sẽ tắm cùng Dung Tễ.

Mà anh không từ chối được.

Dung Tễ không cho anh quyền lựa chọn, đem anh ôm đến phòng tắm, đem bồn tắm xả đầy nước, sau đó hắn tìm cho anh một cái ghế nhỏ, để anh gác chân lên cho khỏi ướt.

Hắn ôm ngang người anh làm những động tác như vậy, lại không lộ ra chút khó khăn vất vả nào, thoạt nhìn thoải mái như thường, một cái thở mạnh cũng không có, hắn thu thập xong bồn tắm, chuẩn bị đem Dung Tiếu tiến vào, một tay bắt đầu cởϊ qυầи áo của anh.

Dung Tiếu cảm thấy rất xấu hổ, mặt đỏ đến có thể bốc khói, ngơ ngác nhìn hắn, cũng không dám phản kháng.

Quần áo từng cái từng cái được cởi ra, lộ ra bờ ngực trắng nõn của anh. Hoang dã lộ ra trước mắt Dung Tễ, Dung Tễ hô hấp từ từ ồ ồ, rồi chậm lại như ngừng hẳn, ngay sau đó hắn lại muốn cởϊ qυầи anh, Dung Tiếu khép chặt hai chân lại, thoáng kháng cự.

Dung Tễ dụ dỗ nói: "Ngoan, em sẽ không làm gì khác."

Bàn tay của hắn to lớn mà nóng bỏng, kề sát ở chân Dung Tiếu mà vuốt ve, Dung Tiếu rõ ràng sợ sệt, nhưng vẫn là ngây ngốc lựa chọn tin hắn, chậm rãi đem chân mở ra, để hắn cởi bỏ thắt lưng bên hông -- tuy rằng sau đó không lâu anh mới phản ứng được quyết định này có bao nhiêu ngu ngốc.

Dung Tễ mới bắt đầu còn có thể nỗ lực kìm chế, mà Dung Tiếu biết điều như vậy, ngoan ngoãn để mặc hắn cởϊ qυầи anh, lộ ra hai cái đùi thon trắng nõn, giống như hắn nói cái gì cũng đều sẽ nghe lời làm theo, cho dù không có tin tức tố quấy phá, cái chân thứ ba của hắn cũng dần dần ngẩng đầu lên.

Người hắn nóng lên như muốn phát nổ, tin tức tố bá đạo Alpha tràn ngập trong phòng tắm, có thể vì Dung Tiếu đã tiêm thuốc ức chế, nên đối với mùi tin tức tố của Alpha đã đánh dấu mình cũng không quá mẫn cảm.

Đại khái qua rất lâu, Dung Tễ đã thả anh vào bồn tắm tắm rửa, anh mới dần tỉnh ngộ mà nhận ra có mùi nguy hiểm, nơm nớp lo sợ tròn mắt nhìn khuôn mặt tuấn mỹ nhưng lúc này lại lạnh lẽo cứng nhắc của Dung Tễ.

Dung Tễ cũng ngồi vào bồn tắm.

Dung Tiếu vội vã lùi về sau, nhưng Dung Tễ vẫn nhanh hơn kéo tay anh, với cả bồn tắm là nơi "lớn" như vậy, anh có muốn tránh cũng không tránh được đến đâu.

Dung Tễ bỗng nhiên thấy vui một cách khó giải thích, cười đểu nói: "Anh muốn tránh đi đâu? Ca ca."

"Em đã nói..." Dung Tiếu lắp ba lắp bắp, "Em đã nói là sẽ không làm gì khác mà."

"Em nói vậy hả?" Dung Tễ cố ý làm chuyện xấu, thấy sắc mặt Dung Tiếu trở nên trắng bệch, trong lòng hưng phấn, thay đổi tình tiết câu chuyện, "Ò, hình như là có nói như vậy."

Dung Tiếu thở phào một cách rõ ràng.

Sắc mặt Dung Tễ nhất thời liền khó coi: "Thì ra anh không thích em đến như vậy à?"

Cái đề tài đoạt mạng như này Dung Tiếu làm sao dám trả lời lung tung, liền vội vàng lắc đầu: "Anh không có."

"Nghe em nói sẽ không làm gì khác, sao anh lại có thể vui thích đến như vậy chứ?" Dung Tễ cố ý, cố ý làm khó anh, cố ý trêu đùa anh, thậm chí hắn còn có ý nghĩ xấu xa muốn đùa anh khóc lên.

Nhưng khi hắn thấy Dung Tiếu tay chân luống cuống, sắp khóc đến nơi, trái lại đau lòng, đem anh ôm chặt, hôn hôn mặt anh: "Được rồi, em không hỏi, ngoan, anh đúng là bảo bối ca ca của em mà."

Buổi tối ngày hôm ấy Dung Tễ giúp Dung Tiếu tắm xong, lại để cho Dung Tiếu ngâm trong bồn một lát, mình thì ở trước mặt anh tắm vòi hoa sen, thời gian tắm tổng cộng không quá năm phút, có thể nói là tắm nhanh như vận tốc ánh sáng.

Dung Tiếu toàn bộ hành trình che kín mắt, Dung Tễ nặng trình trịch một đống ở trước mặt anh lắc qua lắc lại, hung hăng hướng anh diễu võ dương oai, anh muốn đem cả đầu vùi vào trong nước, như vậy mới có thể ngắn ngủi chạy khỏi cảnh tượng mà anh không dám đối mặt.

Cảnh tượng tắm rửa vất vả nhất từ trước đến nay đối với hai người rốt cuộc kết thúc, Dung Tễ như trước ôm Dung Tiếu, đem anh đặt lên giường, lau khô sạch sẽ, cái gì đùa giỡn nói cũng không nói, sau đó liền ngủ say.

Đêm đó đặc biệt ấm áp, thoải mái.

Ngày thứ hai thời điểm Dung Tiếu tỉnh lại, đầu anh đang gối lên cánh tay Dung Tễ, mà Dung Tễ đã sớm tỉnh, đang nhìn anh mỉm cười.

Dung Tiếu ngơ ngác, vừa mới tỉnh ngủ nên vẫn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, nhưng vẫn tiếp thu được sâu trong đôi mắt này ẩn chứa bao nhiêu tình cảm, nóng bỏng, giống như muốn tạo ra một cái dấu trong lòng anh.

Dung Tễ cúi đầu, hôn lên môi anh một cách thật tự nhiên, "Chụt" một tiếng, thẳng thắn vang dội.

Dung Tiếu nhắm hai mắt, đột nhiên cảm nhận được mùi tin tức tố theo cử động của Dung Tễ, bắt đầu có cường liệt gợn sóng.

Bởi vì ở cạnh Dung Tễ, bao nhiêu thuốc ức chế cũng không có tác dụng.

Ý nghĩ này vừa mới lóe lên, trong lòng Dung Tiếu sinh ra một chút hoang mang, nhưng anh chưa kịp hoang mang bao lâu, chân của anh ở trong chăn giật giật, trong chăn phát ra tiếng âm thanh của cái lắc.

Mắt cá chân anh như bị cái gì giữ lấy

Dung Tiếu trong nháy mắt rõ ràng, nhìn con ngươi gần trong gang tấc của Dung Tễ -- hắn chính dù bận vẫn ung dung nhìn anh, khủng hoảng lớn hơn nữa tập kích trong lòng.

Tác giả có lời muốn nói:

Ngày hôm nay cho người khác mượn máy tính những ba lần, chương ra hơi chậm, nên số chữ hơi ít, xin lỗi nha.

Cũng không biết chương này có thể tồn tại không, cầu quản lý tha cho ta cái mạng nhỏ này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK