• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

     "Ca, anh thật sự khế ước Linh bảo sao?"


     Đường Niệm Chân ánh mắt nhỏ sáng lên lấp loá khát vọng nhìn cậu, Đường Tiểu Trì đang muốn giới thiệu nhóm Linh bảo và Tiên linh cho nàng nhận thức, nhưng Đường Niệm Chân đã kéo chặt tay cậu nói: "Anh, khi nào chúng ta về nhà?"


     Trong thư phòng ở giữa đại trạch lầu ba của Đường Dĩ Nam, nghe được câu này người đàn ông trung niên oán hận hừ một tiếng, "Tâm nhãn ngược là không ít. Về nhà? Nuôi nàng mười mấy năm, bây giờ liền không thể chờ đợi được nữa nghĩ muốn đi, tại sao ngay cả tâm của tiểu nha đầu này mà ngươi cũng không thu phục được?"


     Đường Dĩ Nam rõ ràng là chủ nhà họ Đường, nhưng ở trước mặt nam tử này này chỉ có thể khom người đứng yên, trầm mặc một hồi, nói quanh co hai tiếng cũng không nói ra nguyên nhân.


      May là nam tử kia cũng biết tính tình của y, hiện tại bất quá chỉ là tùy tiện tìm cái lý do thôi, không được đến hồi đáp cũng không tiếp tục truy hỏi, sự chú ý lại tập trung trên hình ảnh trước mặt.


     Đáng tiếc sau đó hai người Đường Tiểu Trì  không nói thêm gì nữa, đồng thời rời khỏi phòng.


     Người đàn ông trung niên này dùng thời gian nửa ngày, lại chỉ thấy được hai anh em tựa vào nhau ngủ trưa, nhất thời cảm thấy dị thường tức giận, cố đè xuống lửa giận, nhìn bên trong máy theo dõi thấy hai người hỏi quản gia gia chủ đang ở đâu, phất tay kêu Đường Dĩ Nam đi ra ngoài.


     Thân tại Đường gia, người đàn ông trung niên biết rằng nhiệm vụ lần này không thể làm qua loa được, tuy rằng ghét bỏ tinh cầu Tangol xa xôi lạc hậu, nhưng vẫn phải nhẫn nại cẩn thận tìm hiểu tin tức hư hư thực thực rằng Đường Tiểu Trì có liên quan tới nhân vật Kiều Tu không.


     Bên này Moses phải kiềm nén lại cơn tức mà đi thu thập tình báo, bên kia Đường Tiểu Trì đã mang theo Đường Niệm Chân về tới trang viên Lung Thúy.


     Đường Tiểu Trì đưa ra ý kiến muốn mang Đường Niệm Chân đi, đôi bên đều đã sớm chuẩn bị tâm lý, Đường Dĩ Nam cũng không có khó xử, rất thoải mái đáp ứng. Đường Tiểu Trì bánh ít đi, bánh quy lại, đưa lên ba viên Năng Nguyên thạch cao cấp, tính là cảm tạ Đường gia những năm này đã chăm sóc nuôi nấng họ.


     Đôi bên đều đạt được mục đích, vui vẻ tách ra, Đường Niệm Chân vừa đến trang viên Lung Thúy liền bị thực vật quý hiếm mọc đầy đất làm kinh ngạc nhảy lên một cái.


     "Anh, những thứ này đều là anh đào tạo à?"


     Đường Niệm Chân chỉ biết là anh trai mình có thiên phú cao, nhưng lại không biết cậu còn có thiên phú làm Đào Tạo Sư, nhất thời trong lòng lại có suy đoán.


     "Anh, ai là người chữa bệnh cho anh vậy? Em muốn đến cảm tạ y."


     Đường Tiểu Trì trầm ngâm hồi đáp: "Không cần phải cảm tạ đâu." Tuy rằng lúc đó nguyên chủ trong lòng đã mang chí hướng muốn chết, thậm chí Đường Tiểu Trì cũng không biết cậu ta đã đi chưa, thế nhưng bất luận như thế nào, Đường Tiểu Trì là thiếu nợ một cái nhân quả, chăm sóc Đường Niệm Chân coi như là trả.


     Đường Niệm Chân chần chờ gật đầu, rất nhanh lại kích động muốn nhìn Linh bảo một chút, đi theo sau Tiên Linh ngạo kiều đến một vườn hoa nhỏ.


     "Lý bá, " Đường Tiểu Trì lấy ra một chồng giấy, "Cháu có chuyện muốn nhờ ông giúp, nhờ ông  hỗ trợ lưu ý tìm xem nơi nào có thể tìm thấy được những thực vật này."


     Lý bá tiếp nhận tờ giấy Đường Tiểu Trì đưa tới, gương mặt quanh năm mỉm cười không nhịn được run rẩy một cái, đường nét lộn xộn kia, nếu Đường Tiểu Trì không nói thì ông cũng không biết đây là một cây thực vật.


     Đường Tiểu Trì nhìn thấy dáng vẻ của Lý bá liền có chút đỏ mặt, cậu trời sinh không biết vẽ, trước đây ở Bách Thảo môn, bài tập nhức đầu nhất là trận pháp, mãi đến tận bây giờ cậu cũng chỉ có thể hoàn chỉnh không có sai sót vẽ ra mấy trận pháp Tụ Linh trận cơ bản nhất, đơn giản nhất, thường dùng nhất, ngay cả bây giờ sau khi đoạt xá cậu cũng không có nửa điểm tiến bộ,  không biết có phải là do nguyên chủ cũng tay tàn giống cậu không.


     Lý bá không chút biến sắc đem cất tờ giấy đi, đột nhiên lấy ra một cái máy kì dị quái đản, có hai đầu phân biệt gắn ở hai đầu, đầu thứ nhất có hai sợi dây có gắn cái dán, Lý bá đem đầu còn lại cắm vào màn ảnh, giải thích với Đường Tiểu Trì: "Tiểu thiếu gia có thể thử cái này, chỉ cần nghĩ cái gì ở trong đầu, liền có thể hiện ra ở trên màn ảnh này."


     Đường Tiểu Trì tiếp nhận cái máy, Lý bá đem hai cái dán dán lên huyệt thái dương của cậu. Đường Tiểu Trì không tự giác được mà lẩn tránh, thái dương là huyệt vị quan trọng của con người, đối với Tu chân giả, tuy rằng thái dương không giống người thường chịu một trọng kích liền chết, nhưng đây là điểm quan trọng của việc vận hành linh khí, Đường Tiểu Trì ra hiệu Lý bá ngừng lại, tự mình cầm cái dán dán lên.


     Lý bá cho máy vận hành , Đường Tiểu Trì không cảm giác được dị thường gì, mãi đến tận khi Lý bá nói: "Được rồi, tiểu thiếu gia có thể bắt đầu."


     Đường Tiểu Trì nỗ lực tưởng tượng dáng vẻ của Lý Tâm thảo, màn ảnh trước mặt xuất hiện một cây cỏ nhỏ xanh tươi mềm mại, ngoại trừ có phiến lá tinh tế, còn lại nhìn chả khác gì với cây cỏ bình thường.


     Đường Tiểu Trì suy nghĩ một chút, trên lá cây của cây cỏ nhỏ trong màn ảnh mơ hồ có thể thấy được hoa văn màu trắng càng thêm rõ ràng một chút.


     Lý bá thấy Đường Tiểu Trì gật đầu, ấn nút bấm màu xanh lục, sau đó ra hiệu Đường Tiểu Trì có thể tiếp tục.


     Trong buổi chiều, Đường Tiểu Trì đem hình thái của hơn trăm cây Linh thảo cần dùng ghi chép lại, dùng cái máy này đến yêu thích không buông tay, đây quả thật là phát minh vĩ đại nhất thế giới Tinh Lịch, nếu như cậu đem trận pháp nhập vào, sau đó cho người máy ghi nhớ, vậy không phải là có thể để người máy hỗ trợ bày ra trận pháp phức tạp nhất sao?


     Bên kia Lý bá cũng đang thầm giật mình. Cái máy này mặc dù hữu dụng, nhưng lại cực kỳ tiêu hao tinh lực. Người bình thường có thể dùng để tưởng tượng cái hai ba cây thực vật liền hết, Khế Ước Sư thì tốt hơn, nhưng  nhiều nhất chỉ có thể tưởng tượng được mười mấy cây.


     Không nghĩ tới Đường Tiểu Trì cư nhiên trong thời gian ngắn liền khắc họa được hơn trăm cây thực vật, hơn nữa mỗi một cây đều tỉ mỉ rõ ràng, cũng không chút nào mơ hồ.


     Lý bá thu liễm ngạc nhiên trên mặt, thấy Đường Tiểu Trì tràn đầy phấn khởi nghịch nghịch cái máy, tâm không nhịn được mềm nhũn nói: "Tiểu thiếu gia nếu yêu thích liền giữ lại chơi đi, chiếc máy này không chỉ có thể đưa hình ảnh vào, mà còn có thể chế ra video, rất nhiều thiếu niên bằng tuổi tiểu thiếu gia đều sẽ chế ra video Linh bảo chiến đấu mà họ thích nhất Linh bảo video chiến đấu để lưu dữ, không bằng tiểu thiếu gia cũng thử một chút?"


     Đường Tiểu Trì đối với chế tác video ngược lại không hứng thú gì, bất quá nghe Lý bá nói có thể cho cậu cái máy này, liền hưng phấn lấy tay đẩy nó lên trời cao, chuẩn bị mua mấy người máy tinh chuẩn để giúp cậu vẽ trận pháp.


     Trên phi thuyền đang bay đến tinh cầu Tangol, thanh niên tuấn tú cao gầy tuấn tú thanh niên nhận được tin tức mà quản gia mỗi ngày đều gửi tới, nhìn những đường nét lộn xộn kia, khóe miệng khẽ giương lên.


     Ngồi ở bên cạnh hắn, thanh niên có mái tóc màu đỏ cong loạn vểnh lên khuếch đại ồ một tiếng, ánh mắt nỗ lực nhìn vào màn ảnh trên vòng tay của hắn, bị một nam tử có khuôn mặt lạnh lùng bên cạnh dùng một tay đè lại.


     Thanh niên tóc đỏ một bên oa oa kêu đau một bên lấy lòng nói với Triệu Duệ Dương: "Cậu không muốn biết là ai gửi tin cho Kiều sao? Làm hắn cười như thế, chà chà, ta không biết nên hình dung như thế nào, nếu như những hoa si ở Đế tinh nhìn được, khẳng định sẽ che ngực té xỉu."


     Triệu Duệ Dương buông tay ra, ánh mắt không hề gợn sóng, "Không cần biết."


     Ebnath than thở đem tay để lên bờ vai của hắn, "Cậu thực sự là quá vô vị ! Kiều còn chưa tính, thật không biết tại sao mặt như khối băng của cậu mặt cư nhiên còn được hoan nghênh hơn tôi, thực sự là làm người căm phẫn !" 


     Triệu Duệ Dương liếc cậu một cái, không có sửa lại lời nói lung ta lung tung của cậu.


     Bên trong trang viên Lung Thúy, Đường Tiểu Trì một lần nữa quy hoạch lại bố trí của trang viên. Cửa hàng thực vật Bách Thảo bây giờ đã được mọi người quan tâm và coi trọng, Đường Tiểu Trì cũng bị rất nhiều người nhìn chằm chằm, bí mật của trang viên Lung Thúy sẽ sớm bị mọi người phát hiện. Tuy rằng bản thân Đường Tiểu Trì có năng lực tự vệ, thế nhưng bằng tu vi vừa Trúc cơ của cậu, có thể chịu được một cái, hai cái cơ giáp, thậm chí dưới mười cái, tám cái cũng có thể chạy thoát được, thế nhưng mấy chục cái, trăm cái thì sao? Còn có người trong trang viên Lung Thúy, Niệm Chân, Lý bá, bọn họ phải làm sao?


     Linh bảo được bao nhiêu người mơ ước đến, khế thực kiểu mới có bao nhiêu giá trị lợi dụng, chỉ cần tưởng tượng một chút giống như là có thiên tài địa bảo hoặc là động phủ xuất thế làm biết bao Tu chân giả ngã xuống, điều này Đường Tiểu Trì vẫn rõ ràng.


     Hiện tại có điều kiện, đương nhiên phải bố trí trước.


     Người máy tròn ống khéo léo xoay tròn cánh tay, dưới chân vẽ ra những đường nét trôi chảy, Đường Tiểu Trì đứng ở chỗ cao, đôi mắt đào hoa cười thoả mãn híp thành một đường, Phòng Hộ trận, Long Quy trận, đáng tiếc không có nhiều Linh Kiếm có linh tính, nếu không cậu sẽ bố trí một kiếm trận thường dùng để bảo vệ sơn môn.


     Lại lần nữa tính toán lại vị trí cho chính xác, ở tâm trận, Đường Tiểu Trì hoặc là trồng thực vật, hoặc là vùi lấp Linh thạch, tuy rằng trận pháp là do người máy vẽ, sẽ không giống tràn đầy linh khí như Tu chân giả vẽ, thế nhưng với linh lực dồi dào ở thế giới Tinh Lịch, vậy là đã đủ rồi. 


     Đường Tiểu Trì đắc ý chừa lại mấy vị trí cho Linh bảo trong trận pháp, một khi có tình huống khẩn cấp, lại thêm lực lượng của bọn họ, cho dù là Chiến hạm tới đánh cũng có thể bảo vệ được trang viên nho nhỏ này.


     Rau Má đi theo sau người máy một lúc, liền nhảy lên trên vai Đường Tiểu Trì ngồi xuống, cánh tay nho nhỏ víu chặt cổ cậu, vui vẽ ấm áp nói: "Tiểu Trì, cậu này là làm cái gì a, vì sao vẽ nhiều vòng tròn trên đất như vậy? Còn muốn vùi Năng Nguyên thạch xuống đất? Có phải là sợ bị người khác trộm đi không? Không bằng cậu đem Năng Nguyên thạch đưa cho ta bảo quản, ta nhất định sẽ nỗ lực bảo vệ, sẽ nhịn xuống mà không hấp thu."


     Nói xong cũng cảm thấy được bản thân không quá tin cậy, vội vàng sửa lời nói: "Hay là giao cho Tiểu Nguyên bảo quản đi, cậu ấy nhất định có thể làm tốt."


     Năng Nguyên hoa từ sau khi bị thương lần trước liền cởi mở hơn rất nhiều, bước tiểu bước chân đi theo sau Đường hoa , nghe được lời nói của Rau Má, dùng giọng nói tinh tế nói: "Ta, ta sẽ cố gắng, Tiểu Trì cậu yên tâm, ta sẽ không vụng trộm hấp thu."


     "Ta cũng có thể hỗ trợ! Chỉ là có thể cho ta trao đổi linh khí được không a?"


     Nhóm linh bảo tạo thành một vòng, nghe được hai chữ linh khí hai chữ ánh mắt đều khát vọng toả sáng. Đường Tiểu Trì cầm chắc một viên Năng Nguyên thạch cao cấp trong lòng bàn tay, khẩu vị của nhóm Linh bảo càng lúc càng lớn, chỉ dựa vào linh khí của Đường Tiểu Trì liền không đủ, chỉ có thể dựa vào Năng Nguyên thạch.


     Nhóm Linh tuy rằng đã có thể tự hấp thu linh khí, thế nhưng nếu trực tiếp hấp thu, sẽ chỉ thu được linh khí hỗn loạn thô bạo, hơn nữa tốc độ chuyển hóa rất chậm, Năng Nguyên thạch có thể nhanh chóng bổ sung linh khí, nhưng mà tạp chất vẫn còn tồn tại, nhưng mà so với việc bản thân tự hấp thu thì tốt hơn nhiều, thế nhưng sau khi nếm thử linh khí của Đường Tiểu Trì, khát vọng của nhóm Linh bảo nhóm đối với Năng Nguyên thạch đã hạ thấp đi rất nhiều.


     Đường Tiểu Trì thì tương đương với một cái máy lọc tạp chất, làm cho bọn nó có thể trực tiếp hấp thu linh khí vừa dịu ngoan lại tinh khiết.


     Đường Tiểu Trì phải tiêu hao hai khối Linh thạch cấp cao mới làm cho nhóm Linh bảo thoả mãn, mang bọn nó đi xem trận pháp, căn dặn vị trí của mỗi người, trận pháp cũng dựa vào thuộc tính ngũ hành mà sắp xếp, vị trí của nhóm Linh bảo đều ở hoàn cảnh mà bọn nó yêu thích, hơn nữa vừa mới hấp thu lượng lớn linh khí, liền rất thỏa mãn, vỗ ngực nhỏ bảo chứng nếu có nguy hiểm nhất định sẽ không lơ là mà làm hỏng việc.


---------


_Zen_


12/7/2019

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK