• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc Quân Đình quay qua hỏi Thẩm Tinh:" Cô có muốn đi dạo Mặc Trạch không ".

Thẩm Tinh lắc đầu:"Không cần đâu".

Cô mới không muốn đi đâu, nơi này rộng như vậy dễ mỏi chân lắm, cô vẫn nên thương xót đôi chân của mình thì hơn.

Cho nên hai người quyết định lên phòng tìm ông cụ đánh cờ.

Đến giờ cơm người giúp việc tới gõ cửa gọi Thẩm Tinh và Mặc Quân Đình xuống ăn cơm.

Chưa tới gần phòng ăn bên trong đã truyền đến tiếng nói cười vui vẻ.

Khi hai người bước vào gần như ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía họ. Thẩm Tinh thì đứng sau lưng của Mặc Quân Đình, lấy anh ra làm lá chắn.

Mặc Quân Đình nhìn xung quanh:" Con chào cả nhà".

Thẩm Tinh cũng cười:" Con chào mọi người ".

Ông cụ Mặc nhìn hai người bực mình nói:" Hai đứa đến rồi thì mau ngồi vào chỗ đi, còn lề mề cái gì ".

Hiển nhiên ông cụ vẫn dỗi về chuyện đánh cờ buổi chiều.

Mặc Quân Đình nhanh chóng kéo Thẩm Tinh ngồi vào giữa mẹ mình và em trai Mặc Quân Nhuệ.



Hôm nay mọi người đều tụ tập đông đủ, Mặc Gia Ninh cũng từ trường về nhà cười tươi với cô:" Chị dâu thật là xinh đẹp"

Thẩm Tinh cũng mỉm cười đáp lại:" Cảm ơn, Em cũng rất xinh đẹp "

"Thật sao"

"Đương nhiên rồi"

Mặc Gia Ninh:" Chúng ta chính là hai tiểu tiên nữ xinh đẹp nhất trong nhà"

Thẩm Tinh cũng gật đầu, hai người kẻ tung người hứng chọc cười tất cả cả mọi người, ai cũng mỉm cười vui vẻ.

Mặc Quân Đình cũng không ngờ được trình độ tự luyến của cô lại cao như vậy, điều này khiến anh dở khóc dở cười.

Thẩm Tinh lặng lẽ quan sát, mọi người trong Mặc trạch đều ở đây. Ông cụ Mặc ngồi ở giữa, bà cụ Mặc và cha Mặc phân biệt ngồi gai bên. Bên cạnh bà cụ Mặc là gia đình chú hai còn mẹ Mặc thì ngồi bên cạnh cha Mặc.

Cô phát hiện gen của Mặc gia phi thường tốt, từ Mặc Quân Đình cho tới Mặc Gia Ninh ai cũng đều là tuấn nam mỹ nữ cực kì xinh đẹp.

Mọi người bắt đầu dùng bữa, trên Mặc gia bàn ăn lại không có quá nhiều quy tắc, mọi người ăn uống nói chuyện khá thoải mái không bị gò bó, điều này khiến Thẩm Tinh bất ngờ. Cô cứ nghĩ kiểu gia đình như Mặc gia phải tuân thủ mấy cái quy tắc gì đó như ăn không nói, ngủ không nói,... Xem ra nơi này thực sự rất tốt.

Đột nhiên Mặc Gia Ninh nói:" Mẹ à cuối tuần sau con muốn ra nước ngoài ".

Mặc Nhị phu nhân Mai Tố Lan cưng chiều con gái hỏi:"Sao vậy, không phải con còn có lịch học sao, làm sao lại muốn ra nước ngoài. "

Mặc Gia Ninh làm nũng::" Mẹ à cuối tháng này dàn nhạc Vinia Justegae sẽ tổ chức biểu diễn ở Pháp. Lần này Nasteria cũng sẽ tham gia đấy.

Nghe đến đây Thẩm Tinh khẽ dừng lại một chút sau đó làm như không có gì tiếp tục ăn.

Mặc nhị phu nhân biết cô gái này là thần tượng của con gái mình cho nên cũng không ngăn cản chỉ dặn dò không được bỏ lỡ việc học.

Mặc Gia Ninh gật đầu bảo đảm:" Con biết rồi mà".

Nói xong cô quay sang Thẩm Tinh:" Chị dâu, chị có muốn đi cùng em không "



Thẩm Tinh cười áy náy:" Xin lỗi nhưng cuối tháng chị có việc bận rồi".

Mặc Gia Ninh lắc đầu:" Không sao chị cứ bận đi"

Mặc Gia Viễn bên cạnh gõ vào đầu cô một cái:"Ăn đi em tưởng ai cũng rảnh giống như em sao"

"Mặc Gia Viễn anh đừng có gõ đầu em" Cô nàng trừng mắt với anh.

Hau người lại lao vào tranh cãi Thẩm Tinh để ý người lớn trong nhà không có ý định ngăn cản giống như đã nhìn cảnh này rất nhiều lần rồi. Đột nhiên một miếng thịt được gắp vào bát cô.

"Không cần để ý, nhìn nhiều thành quen thôi". Mặc Quân Đình lên tiếng giải thích.

"Gia Ninh thích Nasteria sao" Cô tò mò hỏi anh.

Mặc Quân Đình nhìn qua Mặc Gia Ninh và Mặc Gia Viễn gật đầu:" Nghe đâu lần trước khi đi xem cô ấy biểu diễn, nó còn muốn đổi ngành học sang piano ".

Thẩm Tinh im lặng ăn cơm, suýt chút nữa nữa cô đã phá hủy một nhân tài của đất nước rồi. Mặc Gia Ninh chính là có năng lực trong ngành luật sư, nếu bỏ sang học nhạc. Cô thật không dám nghĩ đến... nhưng dù sao được người yêu thích quá cũng không phải lỗi của cô đúng không.

Bỗng dưng bên cạnh truyền đến tiếng nói.

"Úi cha anh hai kết hôn thì liền thay đổi rồi".

Mọi người liếc mắt nhìn Mặc Quân Nhuệ.

" Anh hai em làm em trai anh hơn hai mươi năm mà anh chưa từng gắp đồ ăn cho em bao giờ đâu đấy".Anh ta nhìn Mặc Quân Đình.

Thẩm Tinh thấy vậy thì liền gắp miếng thịt Mặc Quân Đình gắp cho cô bỏ vào miệng:" Chồng gắp đồ ăn cho vợ không phải điều hiển nhiên sao"

Mặc Quân Đình lại bình tĩnh gắp một đũa rau vào bát cô:" Anh gắp đồ ăn cho vợ anh em có ý kiến ".

Mặc Quân Nhuệ lập tức lắc đầu:" Không, không có ý kiến.Anh chị có cần phải tâm lí tương thông như vậy không, cũng quá là bất lương đi. Tại sao lại có thể phát thức ăn cho cẩu độc thân bất chấp thời điểm thế này. Em muốn kiện hai người ra tòa."

Thẩm Tinh nhìn Mặc Quân Nhuệ cảm thấy anh rất khác so với vẻ bình thường.



Mặc Quân Đình mặt lạnh tanh:" Cậu đi kiện thử xem".

Mặc Quân Nhuệ hướng tới giữa:" Ông nội, ông xem anh ấy kìa, lại bắt nạt cháu"

Ông cụ Mặc trừng mắt với anh:" Đó không phải là điều bình thường sao, kêu gào cái gì, muốn có người gắp đồ ăn cho thì đi nhanh chóng kiếm một cô vợ đi" Nói xong ông còn gắp cho vợ một miếng thịt.

Mặc Quân Nhuệ ".." Tổn thương trái tim anh quá mà, đâu phải anh không muốn tìm vợ đâu, căn bản là tìm không thấy người muốn cưới thôi.

Mặc Gia Viễn lại ở bên thêm dầu vào lửa:" Ông à, cho dù anh ấy muốn kiếm cũng chưa chắc có người muốn lấy đâu".

Mặc Quân Nhuệ nghe xong tức muốn nổ khói, cái tên này, anh đột nhiên bật cười:" Nhưng dù sao anh vẫn hơn em, lớn rồi mà còn không phân biệt được đâu là hôn môi với hô hấp nhân tạo".

Mặc Gia Viễn mặt lập tức biến đen, cái lịch sử đen tối này có thể cất vào kho được không, sao cứ lấy ra trêu anh hoài vậy.

Cả nhà bật cười nhìn Mặc Gia Viễn, anh đỏ mặt:"Mọi người đừng cười nữa mà".

Thẩm Tinh cũng bật cười, Mặc Quân Đình vừa kể với cô từ nhỏ Mặc Gia Viễn bị đuối nước một lần nên cực kì sợ nước, tới năm mười sáu tuổi vẫn không biết bơi. Sau đó mấy anh em hay dắt anh ra ngoài bể bơi để tập. Ai ngờ một lần Mặc Quân Nhuệ đem anh đi bơi nhưng có việc phải ra ngoài một chút, để Mặc Gia Viễn ngồi trên bờ. Ở ngoài hồ bơi nhiều người khó tránh khỏi va chạm khiến anh bị ngã xuống nước.

Đám người ở đó cũng không để ý cho đến khi Mặc Gia Viễn được một cô gái ở đó may mắn vớt lên. Nhưng anh ta cũng uống một bụng nước nên ngất đi, cô gái đó đành phải làm hô hấp nhân tạo cho anh. Ai ngờ Mặc Gia Viễn khi tỉnh lại thấy vậy cho rằng người ta phi lễ với mình,còn đẩy người ta một cái.

May mắn người ta cũng coi như rộng lượng bỏ qua cho anh. Nhưng nó lại trở thành vết đen không thể xóa nhòa trong lòng ** cậu, cho nên mọi người hay lấy chuyện đó ra trêu anh.

...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK