• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hội sở Hoàng Đình

Lúc Mặc Quân Đình tới nơi, Mặc Gia Ninh đang làm nũng với Mặc Quân Nhuệ.

"Tóm lại anh có giúp em không ".

Mặc Quân Nhuệ tỏ vẻ bất đắc dĩ:" Cô nãi nãi à không phải anh không muốn giúp mà là không thể giúp được, nếu ông nội biết chẳng phải cái mông của anh sẽ lại nở hoa rồi sao"

Mấy người ngồi đó nghe vậy thì bật cười, Mặc Quân Nhuệ trừng mắt với họ:" Cười cái gì, có cái gì đáng cười lắm sao".

Đám người kia lại còn cố ý trêu ghẹo anh:" Đúng vậy, chúng tôi rất muốn xem thử mông của Mặc nhị thiếu gia nở hoa trông sẽ như thế nào đấy".

"Phải đấy, cảnh tượng ngàn năm có một này nhất định phải quay lại lưu vào sử sách ".

Mặc Quân Nhuệ:"..." Sách cái đầu mấy người, thấy tôi bị đánh thì vui như vậy đúng không.



Mặc Gia Ninh nghe vậy thì biết là không có hi vọng rồi. Mặc gia có quy định rất nghiêm, đối với con cháu lại càng có cách dạy dỗ nghiêm khắc, không được dùng quyền thế gia tộc làm bậy, cậy quyền bắt nạt,... Nói chung chính là nếu như phạm phải sẽ phải ăn đòn rất nặng cho nên không ai dám có gan làm bừa cả.

Nhưng mà cô vẫn hơi bực mình, làm sao đây, liếc mắt thấy Mặc Quân Nhuệ đang cười toe toét cô lập tức cầm chiếc gối ôm tới đập anh một trận.

Mặc Quân Nhuệ biết tiểu nha đầu nhà mình nghĩ thông rồi nên đành để yên cho cô nàng hành hạ một trận.

Đám người ngồi đó thấy vậy cũng làm như không có gì, đây vốn dĩ là chuyện như cơm bữa thôi, Mặc gia chi tử thế hệ này sủng em gái thành tính, Mặc Gia Viễn là anh trai ruột của cô nàng không tính nhưng hai anh em Mặc Quân Đình đối với Mặc Gia Ninh cũng là thiên kiều bách sủng thành ra Mặc Gia Ninh đối với mấy người anh trai này ngược lại không cố kị gì nhiều...

Mặc Quân Đình đi tới thấy vậy hỏi:" Có chuyện gì vậy ".

Mặc Quân Nhuệ thấy cứu tinh tới vội chuồn sang một góc:" Anh, cuối cùng anh cũng tới rồi mau ngăn nha đầu này lại đi".

Mặc Gia Ninh thấy vậy hừ một tiếng ném cái gối vào người anh ta sau đó quay ngoắt sang chỗ Mặc Quân Đình cười tươi như hoa nở:" Anh à anh ấy bắt nạt em".

Mặc Quân Nhuệ mắt to trừng Mặc Gia Ninh một trận:" Mọe nó Mặc Gia Ninh em đừng có nói bậy".

"Chẳng lẽ không phải sao" Mặc Gia Ninh bắn cho anh ta một ánh mắt hình viên đạn.

Mặc Quân Nhuệ tức khắc im miệng" Khục"

Mặc Quân Đình xoa xoa cái đầu nhỏ của Mặc Gia Ninh:" Sao vậy".

Mặc Gia Ninh ngoan ngoãn kể chuyện. thì ra cô nàng định mấy ngày nữa sẽ sang Pháp xem thần tượng biểu diễn trong buổi hòa tấu nhạc nhưng giữa đường lại nghe được phong phanh từ nội bộ rằng có người muốn lạm quyền đổi thần tượng của cô đi. Mặc Gia Ninh tức giận mới muốn nhờ Mặc Quân Nhuệ giải quyết giúp.Nhưng anh chàng lại sống chết cũng không đồng ý.



Mặc Quân Đình nghe xong nhìn cô:" Em muốn giúp cô ấy."

Mặc Gia Ninh gật đầu bắt đầu lê thê kể chuyện:" Thật ra em cũng muốn giúp cho cô ấy có một cơ hội cạnh tranh công bằng mà thôi. Ôi anh không biết đâu Nasteria cô ấy phải tự dựa vào sức mình, phía sau lại không có thế lực chống lưng, mấy năm nay bị đóng băng như vậy khó khăn lắm mới có cơ hội xuất hiện... "

Ôi chà Mặc Quân Nhuệ có chút vô lực mà nhìn cô. Cho dù cô có nói rách cả lưỡi anh trai anh cũng tuyệt đối không đồng ý đâu. Cả mấy người trong phòng cũng nghĩ như vậy. Mặc Quân Đình đứng đầu Mặc gia, so với ai hết anh sẽ không tự biết luật phạm luật.

"Không được " Mặc Quân Đình lạnh giọng nói.

Mặc Quân Nhuệ với mấy người trong phòng đều là một bộ mặt quả nhiên là vậy

Mặc Gia Ninh nghe vậy thì nhỏ giọng:" Anh ơi, anh à..".

Mặc Quân Đình lại làm một bộ dạng thản nhiên:" Cho dù em có quỳ xuống gọi ba cũng vô dụng thôi, em quên quy định của Mặc gia rồi sao".

"Không có chỉ là..."

"Nếu không quên thì đừng nên nhắc lại chuyện này nữa". Anh vẫn bình tĩnh nhìn cô

Mặc Gia Ninh hết cách đành lảm nhảm:

" Ôi ngôi sao bé bỏng của em, em lại không thể thấy chị tỏa sáng rồi".

||||| Truyện đề cử: Quấn Quýt Không Rời |||||

Mặc Quân Đình nghe được lời của cô nàng hỏi:" Cái gì ngôi sao".

Mặc Gia Ninh giải thích:" Trong tên của cô ấy phiên âm ra tiếng Hi Lạp có ngôi sao nên bọn em liền gọi chị ấy là ngôi sao a"

Nói xong cô còn giơ chiếc điện thoại của mình cho anh. Trên ảnh là một cô gái mặc lễ phục màu trắng, mái tóc dài như thác nước xõa sau lưng, gương mặt tinh xảo đang chuyên chú đang đánh đàn.

Mặc Quân Đình vốn không để ý nhưng khi lướt qua màn hình đôi mắt anh bỗng như bị định trụ vậy đôi mắt sâu thẳng nhìn vào bức ảnh.

Mặc Gia Ninh thấy Mặc Quân Đình có chút lạ, vội xem điện thoại.

"Thế nào chị ấy rất đẹp đúng không" Nói xong ý thức được cái gì Mặc Gia Ninh vội ôm điện thoại vào trong lòng.

" Anh anh đừng có đánh chủ ý lên người ta, anh là người đã có vợ rồi đấy".

Mặc Quân Nhuệ ngồi một bên cắn hạt dưa nghe vậy gõ vào đâu cô một cái:" Ăn nói lung tung cái gì đấy".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK