Mặc dù Tô Triết Dạ chỉ ngậm trong giây lát, nhưng cảm giác tê dại do đầu lưỡi, giống như dòng điện chảy khắp cơ thể.
Cảm giác chưa từng có, khiến cho máu của Cố Viên chảy ngược, chạy thẳng lên đỉnh đầu anh.
Nhưng thiếu niên trước mặt lại dựa lưng vào bàn, biểu cảm chăm chú, nụ cười trong mắt mà nhìn anh, không khỏi có chút kỳ lạ không thể che dấu do nhận thức gây ra.
- ---Tựa như bị yêu tinh xinh đẹp, quyến rũ dụ hoặc đến khó có thể tự kiềm chế chính trực thư sinh.
Cố Viên đặt bút xuống, mặt đầy sự tức giận: "Tô Triết Dạ, đừng đi quá xa! "
Ngay khi âm cuối vừa thốt ra, ngón trỏ của Tô Triết Dạ đột nhiên đặt lên môi Cố Viên, khiến anh im lặng.
Trong mắt cậu vẫn còn ý cười: "Thầy Cố, anh thật gợi cảm khi tức giận, khiến người ta..... muốn hôn."
Quả nhiên, lửa giận trên mặt Cố Viên càng thêm nồng đậm.
Anh giơ tay nắm lấy cổ tay Tô Triết Dạ, đem tay ra khỏi môi của mình: "Tô Triết Dạ, lúc huấn luyện thử cậu hứa gì với tôi?"
Tô Triết Dạ vẫn cười: "Em hứa với anh rằng em sẽ không ảnh hưởng đến các đồng đội của mình. Nhưng em thực sự không làm ảnh hưởng đến đồng đội của mình, em chỉ quan tâm đến thấy Cố."
"Tô Triết Dạ."
Cố Viên gằn từng chữ: "Tôi nói lại lần nữa, tôi không hứng thú với đàn ông, mau gạt bỏ suy nghĩ không đàng hoàng của cậu đi."
Tô Triết Dạ cụp một chút đuôi mắt: "Không thử thì làm sao biết được?"
"Không có khả năng."
"Được."
Trên mặt Tô Triết Dạ hiện lên một tia tiếc nuối, nhưng rất nhanh liền được thay thế bằng một nụ cười mờ ám: "Thầy Cố, anh càng nói như vậy, tôi càng mong chờ ngày đó."
Nói xong, cậu rút cổ tay ra khỏi tay Cố Viên, cậu đặt cho anh một nụ hôn dịu dàng trên mu bàn tay.
Không đợi Cố Viên phản ứng, Tô Triết Dạ xoay người đi ra khỏi thư phòng.
Không khí rơi vào im lặng, chỉ có hương thơm thoang thoảng, đã nói lên tất cả những gì đang xảy ra.
Nhìn về hướng thiếu niên rời đi, Cố Viên hít một hơi thật sâu.
Lửa giận trên mặt anh không thể nguôi ngoai, anh quyết định viết thêm vài bài thơ để xoa dịu đầu óc.
Nhưng ngay khi anh cầm bút lên, câu thơ trên giấy bị Tô Triết Dạ sửa rơi vào tầm mắt anh.
Ký ức chóp tai được thiếu niên hôn có chút ngứa ngáy, trái tim mới bình tĩnh của Cố Viên đột nhiên tăng tốc trở lại.
"..........."
Anh nhắm mắt lại.
Làm sao trước đây mình có thể miêu tả Tô Triết Dạ là một con cáo nhỏ lười biếng.
- ---Đây rõ ràng là Tô Đát Kỷ!
Lúc lâu sau, Cố Viên mới thở dài một hơi, cầm lấy tờ giấy trên mặt bàn, vò nát rồi ném vào thùng rác.
Cẩn thận trải giấy Tuyên mới, ngâm bút vào mực.
Cố Viên cầm bút lên chuẩn bị viết, điện thoại đột nhiên vang lên tiếng thông báo tin nhắn.
Anh nhìn qua.
【Quản lý Hoàng: Làm thế nào mà Night lại phát sóng trực tiếp?】
【Quản lý Hoàng: Đi xem đi, đừng để cậu ấy tiết lộ bất kỳ thông tin nào.】
- ---------------
Tô Triết Dạ biết bây giờ Cố Viên cần yên tĩnh, cậu lựa chọn không làm phiền anh.
Bây giờ mới 8:40, Trình Ngạn Sinh nói 10:30, để cậu ấy và em gái có nhiều không gian, Tô Triết Dạ dự định 11 giờ sẽ đi.
Giờ đó chắc Cố Viên cũng đã ngủ.
Tô Triết Dạ vào bếp pha một ly nước mật ong, nhấp một ngụm rồi đi đến phòng huấn luyện.
Sau khi đăng nhập vào tài khoản DTW, trước tiên cậu mở xem các thay đổi của phiên bản, sau đó tiến vào giao diện game.
Thật đáng tiếc.
Cố Viên hiện tại có lẽ không muốn ở cạnh cậu.
Bất quá..........về sau hai người cũng không cùng nhau chơi game, coi như không phải do Cố Viên.
Nghĩ đến đây, Tô Triết Dạ đột nhiên cảm thấy tâm trạng tốt lên.
Sau khi suy nghĩ xong, cậu mở nền tảng phát sóng trực tiếp, bật micro nhưng tắt camera, sau đó bắt đầu phát sóng trực tiếp.
Độ hot tăng vọt ngay lập tức.
【Mẹ nó!! Mẹ nó!! Bà xã tôi bắt đầu phát sóng trực tiếp!!】
【Mặt trời mọc đằng tây, tôi liền lập tức nói năng lộn xộn.】
【Triết Dạ đã lâu không gặp a a a a aa!】
【Tôi kéo thêm bạn bè vào, nhưng cậu có thể bật camera lên được không, vợ QAQ】
"Không thể."
Tô Triết Dạ giơ tai nghe lên: "Chúng ta trò chuyện đi."
【Được QAQ】
【Anh mở phát sóng trực tiếp cũng không thông báo cho những quản trị viên biết, đợi chút, tôi rót cóc nước rồi bắt đầu lọc comment.】
【Xin nhắc lại, trong phòng phát sóng trực tiếp của Night thì những từ nữ tính như "Bà xã", "Tỷ tỷ", "Người đẹp" đều bị cấm.】
【Cái đó......Tô ca có thể không QAQ.】
【Có thể.】
Tô Triết Dạ sững sốt một giây, sau đó nhớ tới kiếp trước, cậu rất chán ghét người hâm mộ gọi cậu là "vợ", cậu đã nhắc đến chuyện này nhiều lần trong lúc phỏng vấn.
- ---Ngay cả mái tóc dài này, cũng là bị Tạ Thành Tuyết ép buộc.
Vì vậy những người hâm mộ đích thực rất chuyên nghiệp, tận tâm tạo ra môi trường phát sóng trực tiếp thoải mái cho cậu.
Sau khi được trọng sinh, Tô Triết Dạ thờ ơ nhìn mọi thứ, người khác thích kêu thế nào thì kêu, dù sao cậu cũng không mất miếng thịt nào.
Rất nhiều người hâm mộ thực sự rất dễ thương, cái chết đột ngột của cậu ở kiếp trước chắc hẳn đã khiến rất nhiều fan chân chính đau buồn, ở kiếp này Tô Triết Dạ quyết định chiều fan nhiều hơn để bù đắp cho sự tiếc nuối.
"Không sao."
Giọng của Tô Triết Dạ tràn đầy ý cười: "Cứ để bọn họ gọi như vậy, các cậu vất vả rồi."
Câu cuối là đối với ban quản trị viên nói.
Ngay lập tức các quản trị viên bình luận rầm rộ.
【Không có việc gì, cái này không có rắc rối gì.】
【Dù sao chúng tôi chỉ xem livestream, chỉ động ngón tay bấm màn hình, điều quan trọng vẫn là tâm trạng của cậu.】
Tô Triết Dạ mỉm cười: "Tâm trạng của tôi rất tốt."
Cậu tiếp tục trò chuyện với những người hâm mộ khác: "Thật ra tôi luôn tò mò, tôi sẽ gọi các cậu là gì trong khi các cậu gọi tôi là vợ?"
"Kêu là bà xã? hay là ông xã?"
【Bà xã bà xã bà xã!!!】
【Không! Tôi muốn làm chồng của Night!!】
【Không! Tôi muốn làm vợ của Night!!!!!!】
". "
Tô Triết Dạ: "Hay là các cậu đánh nhau đi."
Một chuỗi bình luận【Ha Ha Ha Ha Ha Ha】hiện lên
Nhưng vẫn có một quản trị viên gửi tin nhắn riêng cho cậu:【Tô ca, anh không cần miễn cưỡng, thật sự có ổn không?】
Tô Triết Dạ trực tiếp cười nói: "Tùy bọn họ, nếu muốn cũng có thể gọi tôi là bà nội."】
【Nhưng vậy cũng không được, làm sao có thể gọi vợ thành bà lão được!!】
【Chết tiệt, cuối cùng Night cũng cho tôi gọi anh ấy như vậy, tôi rất buồn khi thấy anh ấy phỏng vấn với khuôn mặt lạnh lùng nói rằng không cho phép được gọi như vậy QAQ】
【Tôi cũng ô ô ô ô ô, vậy từ giờ trở đi liền có thể quang minh chính đại giơ bảng hiệu.】
【Tuyệt!! Ahhhhhhhhh hạnh phúc quá!】
"Vui vẻ thì được."
Tô Triết Dạ mỉm cười: "Chúng ta đánh hai trận đi."
Vừa nói xong, cậu đột nhiên nghe thấy tiếng cửa phòng huấn luyện mở ra.
Nhìn sang, cậu nhìn thấy Cố Viên bước vào.
Vẻ mặt của người đó đã lấy lại được sự bình tĩnh, vẻ mặt lạnh lùng như mọi khi, không có dấu vết nào của việc anh bị trêu chọc.
Tô Triết Dạ cụp mắt xuống.
Cố Viên nhàn nhạt liếc mắt nhìn cậu, thay vì dừng lại bên cạnh cậu, cũng chính là chỗ ngồi của Cố Viên, anh đi thẳng về phía đối diện.
- ----Anh ấy cũng không muốn ngồi kế bên cậu nữa.
Tô Triết Dạ chậm rãi chớp chớp mắt, quay đầu lại, click vào đấu hạng vừa tiếp tục trò chuyện với fan.
"Ừ tôi biết rồi, Tuyết Nữ lại bị giảm sức mạnh, về sau không chơi cô ấy nữa."
"Đúng vậy, cùng nhau âm thầm phản đối, chờ khi nhà thiết kế nhận ra rằng Tuyết Nữ không phải kẻ thù giết cha mình, tới đó chúng ta nhặt lại chơi."
Bình luận【Ha Ha Ha Ha Ha Ha Ha】tràn ngập màn hình.
Thời điểm này hẳn rất hợp để chơi game, nhưng không hiểu sao, Tô Triết Dạ đã chờ rất lâu mới ghép được trận.
Cậu bị thay đổi vị trí.
- ------Đi rừng.
【Ha Ha Ha Ha Ha Ha Ha Ha sao lại thế này?】
【Cậu vừa nói tôi không chơi Tuyết Nữ, bây giờ cậu thậm trí còn không chơi được đường giữa.】
【Lúc trước vợ tôi đã từng đi rừng trong lúc phát sóng trực tiếp, vẫn là C như cũ, thế vợ tôi chơi cái gì?】
"Cái này......."
Tô Triết Dạ bấm vào bên anh hùng đi rừng, cuộn chuột và khóa 【Sát Thủ Lượng Tử】.
Giọng điệu của cậu lười biếng: "Chúng ta chơi với sếp Cố đi."
Cậu vừa nói, một tiếng thông báo đột nhiên xuất nhiện ở trên đầu màn hình:【SEA-Ruins đã tiến vào phòng phát sóng trực tiếp.】
Tô Triết Dạ nhướng mày.
【Chơi với đội trưởng Cố, chết tiệt! Chính chủ đến?!!!】
【Hiện, trường, bị, bắt, được.】
【Mẹ nó thiệt là hot, đội trưởng Cố chưa bao giờ xem phòng phát sóng trực tiếp của những người khác, đây là lần đầu tiên!!!】
【Mẹ nó mẹ nó, tại sao đội trưởng Cố lại đến xem vợ tôi??】
Cố Viên có lẽ không biết rằng tuyển thủ chuyên nghiệp DPL sẽ có những lời nhắc đặc biệt khi họ vào phòng phát sóng trực tiếp của người khác, vừa mới chọc giận anh ấy xong giờ lại vào xem livestream của cậu, Tô Triết Dạ thực sự không hiểu nổi.
Tô Triết Dạ nhìn vào bình luận, ID SEA-Ruins vừa mới sáng lên sau đó lại tối sầm.
Cậu chợt muốn cười.
Sau khi điều chỉnh kỹ năng anh hùng, Tô Triết Dạ tắt micro.
Cậu là người khóa anh hùng đầu tiên, khi tất cả đồng đội và đối thủ của cậu đang chọn, công với màn hình tải phía sau cậu, còn khoảng bốn- năm phút trước khi bước vào trận đấu.
Vì vậy Tô Triết Dạ đi đến bên cạnh Cố Viên.
Cố Viên đã đóng app phát sóng trực tiếp, đăng nhập vào nick khách DTW.
Cảm nhận được Tô Triết Dạ đến gần, thân thể Cố Viên cứng đờ, nhưng anh vẫn không ngẩng đầu lên.
"Đội trưởng Cố."
Tô Triết Dạ ngồi lên bàn trước mặt Cố Viên, cúi người, sát gần với Cố Viên.
Vài sợi tóc dài theo động tác của cậu, rơi xuống ngay giữa cổ tay Cố Viên.
"Vào cũng vào rồi, sao lại thoát nhanh như vậy."
Tô Triết Dạ ngước mắt lên: "Sao anh không theo bình luận, bình luận một câu 'bà xã'."
Khuông mặt của Cố Viên đột nhiên lạnh xuống, nếu nhìn kỹ lỗ tai lại hơi đỏ lên.
"Tô, Triết, Dạ."
Anh hít sâu một hơi, hiongj nói hơi khàn: "Cậu thực sự........ không biết xấu hổ!"
- ------------
Đọc xong nhớ voter cho Ri nha với góp ý những gì cần Ri hoàn thiện hơn nữa nha.