Sau khi dùng cơm tối xong, Liên Thanh về phòng trước nửa canh giờ, Cố Tuyết Cầm và Liên Nhật Kiệt cũng không biết nàng làm cái gì trong phòng.
Giờ Tuất, Liên Thanh đi ra khỏi phòng, trong viện đã không còn bóng dáng mẫu thân và đệ đệ.
‘ Cốc cốc cốc ~’ Liên Thanh gõ cửa phòng mẫu thân, cửa phòng lập tức được đẩy ra.
“Tỷ tỷ, Kiệt Nhi sẽ cùng đi tu luyện với tỷ sao?” Liên Nhật Kiệt gấp không chờ nổi nữa, muốn trở nên mạnh mẽ cùng với tỷ tỷ, như vậy nhóc có thể làm nam tử hán, không bao giờ bị nói là chờ nữ nhân bảo hộ.
Liên Thanh sờ sờ đầu nhỏ của Liên Nhật Kiệt, cười nói: “Không nhanh như vậy đâu, Kiệt Nhi ăn hết mấy viên kẹo đường trước đã.”
Sau khi Liên Nhật Kiệt nhận lấy thì trực tiếp nhét vào trong miệng. Lúc này kẹo đường vẫn có hương vị chát.
“Ngủ một giấc thật ngon đi.” Liên Thanh nhìn Liên Nhật Kiệt ăn xong Tẩy Tủy Đan thì làm bộ chuẩn bị rời đi.
“Thanh Nhi ~” Cố Tuyết Cầm ở trong phòng gọi Liên Thanh lại.
Liên Thanh khựng lại, xoay người hỏi Cố Tuyết Cầm: “Nương, có chuyện gì sao?”
“Kiệt Nhi, con lên giường ngủ trước đi, nương có việc muốn nói với tỷ tỷ.” Cố Tuyết Cầm liếc Liên Nhật Kiệt một cái, cố ý đuổi nhóc đi.
Kiệt Nhi là một đứa bé ngoan ngoãn nên không nói hai lời liền bò lên giường.
“Thanh Nhi, nương đến phòng con.” Sau khi Cố Tuyết Cầm ra khỏi phòng mình thì liền kéo tay Liên Thanh bước vào phòng của nàng.
Sau khi vào phòng Liên Thanh thì Cố Tuyết Cầm nhìn nữ nhi đã thay đổi nhiều ngày qua: “Thanh Nhi, có phải con có chuyện gạt mẫu thân hay không?”
“Thanh Nhi có thể gạt mẫu thân chuyện gì chứ?” Đáy mắt đen nhánh của Liên Thanh lóe sáng.
“Thanh Nhi, tuy rằng nương là thứ nữ Cố gia, nhưng tốt xấu gì Cố gia cũng là gia tộc dược hương lâu đời, nương cũng hiểu được một chút dược lý.”
Cố Tuyết Cầm nói vậy thì Liên Thanh cũng hiểu nàng đã phát hiện ra Tuyết Cơ Đan mà Liên Nhật Kiệt uống.
Có lẽ vừa rồi đút cho Liên Nhật Kiệt uống Tẩy Tủy Đan, Cố Tuyết Cầm cũng lưu ý tỷ đệ bọn họ đang làm gì cho nên mới biết Liên Thanh không cho Liên Nhật Kiệt ăn kẹo đường mà là Tẩy Tủy Đan.
Liên Thanh vốn cũng không tính giấu diếm, dienndanleequydoon sáng sớm ngày mai khi dược hiệu của Tẩy Tủy Đan giúp Liên Nhật Kiệt loại bỏ chất bẩn trong cơ thể ra bên ngoài thì Cố Tuyết Cầm nhất định sẽ biết Liên Nhật Kiệt ăn cái gì.
“Thanh Nhi cũng muốn dấu diếm cả nương sao?” Cố Tuyết Cầm càng cảm thấy hiện tại mình không nhìn thấu được nữ nhi nữa.
Trước kia chuyện gì Thanh Nhi cũng đều không giấu diếm được, hỉ nộ ái ố của nàng đều thể hiện hết trên mặt.
Tuy rằng hiện tại Thanh Nhi vẫn ngoan ngoãn hiểu chuyện như trước, nhưng nàng lại biết cách đè nén cảm xúc.
“Có phải người Cố gia lại đến ức hiếp con không?” Đối với việc nữ nhi đột nhiên thay đổi, Cố Tuyết Cầm chỉ nghĩ là người Cố gia kích thích Thanh Nhi, khiến cho cả người nàng trở nên sắc bén hẳn lên.
Liên Thanh gật đầu, “Vào một đêm trước đây, Cố Lỵ Lỵ tìm hai người đến trói Thanh Nhi lại rồi ném xuống dòng sông đen.”
“Cái gì?” Cố Tuyết Cầm giật mình nhìn chằm chằm Liên Thanh, bất an ôm lấy nàng: “Thanh Nhi, vì sao con không sớm nói cho nương biết?”
“Nương, Thanh Nhi nói cho người chỉ khiến người thêm bi thương.” Cố Tuyết Cầm không làm được gì, Liên Thanh nói ra thì nàng cũng không thể cầm đao vọt vào sân nhà Cố gia để chém người.
Cố Tuyết Cầm ôm Liên Thanh khẽ thở dài một tiếng: “Thanh Nhi, thật ra nương cũng không mềm yếu như con tưởng. Nếu nương thật sự không có gì cả thì lúc trước trưởng tử của Tông Hầu Phủ sao có thể cưới mẫu thân làm chính thê?”
Liên Thanh nhăn mày, Cố Tuyết Cầm nói không sai. Cha ruột Liên Thanh là con vợ cả của Liên Quốc Tông Hầu Phủ, lúc trước không thể chỉ coi trọng dáng vẻ của mẫu thân mà liền cưới mẫu thân vào Tông Hầu Phủ làm chính thất!