• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: halina

“Nàng ta là người của ai không liên quan đến ta!” Liên Thanh bắt lấy nữ hài tử rồi đi xuyên qua đám đông ồn ào, rời đi.

Liên Thanh bước rất nhanh, nữ hài tử ở sau lưng phải chạy chậm mới có thể đuổi kịp nàng.

“Ngươi mau thả ta ra, hắn ta đã mướn một nam nhân Cơ Trúc Kỳ tầng thứ tư làm tiểu nhị, chờ tiểu nhị đó về tới tiệm thì nhất định sẽ bị hắn phái đi tìm ngươi!” Nữ hài tử bị Liên Thanh dùng sức nắm lấy tay dùng sức trốn thoát.

Liên Thanh dẫn nàng ta đi vào một tửu lầu không nhỏ, thái độ tiểu nhị trong tiệm tạm được, hắn lập tức đón tiếp: “Hai vị muốn dùng bữa ở nhã gian hay là ở đại sảnh?”

“Cho ta một gian phòng nhỏ.” Liên Thanh móc ra một lượng vàng trong lòng ngực: “Bưng đồ ăn và rượu ngon trong tiệm các ngươi lên đây!”

Ở Trúc huyện không nhiều người có thể đưa ra vàng, huống chi lại là hai tiểu nha đầu?

Tiểu nhị lập tức cười tiếp đón, dẫn Liên Thanh và nữ hài tử lên nhã gian lầu hai.

“Vì sao ngươi trộm túi tiền của ta?” Liên Thanh buông nàng ta ra rồi duỗi tay đoạt lại túi tiền của mình.

“Đó là ta nhặt được, người như ngươi sao lại bá đạo như vậy?” Nữ hài có chút ngang ngược, Liên Thanh lấy túi tiền của nàng ta nên tất nhiên nàng ta muốn cướp lại.

Liên Thanh vươn một đầu ngón tay ra chọc giữa hàng mày của nữ hài tử, ngăn cản nàng ta đến gần: “Ta mang ngươi đi là có việc muốn hỏi ngươi, ngươi trả lời xong ta sẽ thả ngươi.”

“Vậy ngươi cũng phải trả túi tiền lại cho ta!” Nữ hài tử không thuận theo, đôi tay vươn lên không trung, muốn cướp lại túi tiền từ trong tay Liên Thanh.

Tính nhẫn nại của Liên Thanh có hạn, thoáng nhìn nhã gian có một chậu cây leo, nàng tập trung Linh Hồn Lực lại, dây leo cao nhồng lập tức có sự sống lao ra, xuyên qua không khí cuốn lấy hai bàn tay nữ hài tử và hông của nàng ta.

“Ngươi cũng có dị năng?” Bị dây leo cuốn lấy thân thể, nữ hài tử không ngừng vặn vẹo đôi tay, nhưng mà dây leo lại quấn chặt lấy nàng, vốn không thể tránh thoát được.

Cũng sau khi tiến vào Cơ Trúc Kỳ tầng thứ hai sau Liên Thanh mới có thể khống chế thực vật hoạt động theo suy nghĩ của mình. Bởi vậy Liên Thanh đoán rằng Linh Hồn Lực có thể được nâng cao nhờ vào việc tấn chức.

“Ngoại trừ tấn chức Võ Tu, còn có phương pháp nào để nâng cao Linh Hồn Lực nữa?” Liên Thanh bóp lấy hàm dưới của nữ hài tử, đầu ngón tay hơi dùng sức, bóp cho da thịt trắng nõn của nàng ta đỏ ửng.

Nữ hài tử bị đau nên trợn trừng mắt nhìn Liên Thanh: “Ngươi hỏi ta phương pháp nâng cao Linh Hồn Lực làm gì?”

“Bởi vì ngươi cũng có dị năng. Nhanh trả lời ta!” Khí thế của Liên Thanh không phải thứ một tiểu nha đầu có thể so sánh, một khi hung dữ thì sẽ dọa sợ nàng ta.

“Ngươi giết người, giết Linh thú, chỉ cần là sinh linh có Vũ lực và Linh Hồn Lực thì khi giết chết bọn họ là có thể được lấy được sức mạnh trên người bọn họ.” Nữ hài tử không chịu nổi việc bị Liên Thanh ép hỏi, huống chi những gì Liên Thanh hỏi cũng không phải không thể nói.

Nghe được câu trả lời của nàng ta, Liên Thanh nhăn đôi mày đẹp lại.

“Còn có cách khác không?” Liên Thanh hỏi lại.

Nữ hài tử bất đắc dĩ trợn trắng mắt, trả lời: “Chắc không phải cách cơ bản như dùng đan dược để nâng cao tu vi ngươi cũng không biết đó chứ?”

“Cái này đương nhiên ta biết!” Nếu tu luyện có thể dùng đan dược để phụ trợ thì tất nhiên cũng có thể dùng để nâng cao Linh Hồn Lực cho dị năng!

“Hai vị khách quan, có thể vào không?” Tiểu nhị bưng đồ ăn đến đứng ở cửa dò hỏi.

Liên Thanh lập tức thu Linh Hồn Lực trên dây leo lại, dây leo cuốn lấy nữ hài tử cũng lập tức rụt về.

“Vào đi.” Liên Thanh liếc nữ hài tử một cái, nàng ta đang xoa cánh tay bị dây leo siết đau.

Cửa nhã gian bị tiểu nhị mở ra, mùi thơm của đồ ăn lập tức bay vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK