Lâm Thần từ trước đến nay xuất thân bần hàn từng bước cố gắng tu luyện không dựa dẫm quá nhiều vào ngoài vật, cái hắn không chấp nhận nhất là khi có người xem thường hắn. Ai cũng không được kể cả Ma Phương cũng vậy.
Lâm Thần thật sự phát cáu rồi. Phải biết Ma Phương được Ma Thần Bàn Cổ trao cho Lâm Thần với tư cách trợ giúp hắn báo thù, Ma Phương linh phải nhận định Lâm Thần là chủ nhân mặc dù có muốn hay không, nhưng đây là lần đầu tiên Ma Phương linh bị dọa nạt nó thật sự cảm thấy sợ hãi cỗ khí tức ẩn giấu phát ra từ Lâm Thần, tuy không rõ ràng nhưng lại có cảm giác áp chế đáng sợ như đối mặt với Ma Thần Bàn Cổ.
Ma Phương lặng im không dám hó hé, nhiệm vụ đã phát ra nó cũng không cách nào thu hồi.
Lâm Thần đối mặt với Thanh Thượng không chút sợ hãi, hắn chủ động lao về phía Thanh Thượng.
Coong!
Kim Đao va vào Kim Cang Chung tạo nên cỗ xung lực chấn cho lục phủ ngũ tạng của Lâm Thần lệch vị. Hắn hiển nhiên không phải đối thủ của Thanh Thượng, hắn liền bị trọng thương ngay từ lần đầu giao tranh.
Thất khiếu đổ máu tay chân bị chấn gãy nhưng Lâm Thần 1 thân Bán Ma Chi Thể hồi phục khá nhanh, cảm giác đau đớn hoàn toàn bị lấp bởi thù hận.
Gưa aaaaaaaaaa!
Lâm Thần lao như điên vào Thanh Thượng.
Ầm!
Thụ 1 chưởng gan phổi bể nát văng ra, hắn lại gắng gượng đứng dậy tiêu 1 ma năng hồi phục lại vác Kim Đao lao vào.
- Hừ đồ không biết sống chết! Ta tự nhận không biết làm cách nào người lại có thể tu luyện nhưng khoảng cách giữa người và ta là quá lớn! Chịu chết đi!
Thanh Thượng lăng không khống Kim Cang Chung nhắm đầu Lâm Thần bổ xuống.
Lâm Thần tức tốc lẩn vào Giả Không tránh 1 kích.
Thanh Thượng mộng bức, hắn nhận ra ba lực dao động không gian xung quanh Lâm Thần không tài nào tin vào mắt. Phải biết hắn vừa chạm đến ngưỡng bán Phân Thần mới miễn cưỡng tiếp xúc với không gian chi lực nhưng Lâm Thần trước mắt hắn lại thành thạo sử dụng.
- Ha Ha Ha, ông trời không phụ Thanh Thượng ta! Lâm Thần người chắc sở hữu pháp bảo không gian đúng không? Giao ra đây ta cho người toàn thây!
Lâm Thần không đáp không rằng bất ngờ xuất hiện phía sau Thanh Thượng gõ ám côn.
Vụt! Coong!
- Ha Ha, người ngây thơ lắm! Người tưởng Kim Cang Chung của ta là để trang trí sao!
Kim Cang Chung của Thanh Thượng thật sự lợi hại vừa công lại có thể vừa thủ, đây là 1 món tàn khuyến cấp bậc linh khí nên có sức mạnh viễn siêu bảo khí thông thường, dễ hiểu Kim Đao đối với Kim Cang Chung vô pháp gây ra trầy xước.
Lâm Thần hắn mặc dù điên cuồng nhưng ý thức chiến đấu vẫn còn đó hắn thay đổi tư thế súc lực phóng đại sát chiêu. Lên Trúc Cơ giúp Lâm Thần đối Âm Dương hai đạo năng lượng càng dễ dàng khống chế, với sự hỗ trợ của Luân Hồi linh căn Âm Dương hai đạo năng lượng dễ dàng nhanh chóng hòa hợp vào nhau mà không sinh phản kháng gây áp lực lên cơ thể hắn.
- Nhận lấy của ta 1 đao! Âm Dương Song Nhận!
Lâm Thần hét lớn vung Kim Đao liền hai đạo năng lượng hủy diệt phá không mà ra, lần này có chút khác biệt hai đạo này trầm trọng hơn rất nhiều mang theo hủy diệt khí tức càng thêm khủng bố.
Thanh Thượng với cảm giác của 1 cường giả liền nhận ra hai đạo năng lượng này bất phàm, hắn lựa chọn không trực tiếp đi ngạch kháng mà đem Kim Cang Chung ra trước chống đỡ.
Coong!!!!!
Âm thanh thanh vang dội liền sau đó cảm giác không đúng từ Kim Cang Chung phát ra.
Rắc! Rắc! Ầm!
Kim Cang Chung nổ tung trược sự ngơ ngác của Thanh Thượng. Nhưng đồng dạng Kim Đao nơi tay của Lâm Thần cũng rơi từng mảnh tiêu tán.
Lâm Thần kinh ngạc trước sự khủng bố của chiêu thức, thân thể hắn lần này cũng không thể phụ tải nổi 1 đòn liền rơi vào hư thoát. Kim Đao thân là Bảo khí cũng không thể phụ tải nổi cường độ năng lượng mà Lâm Thần đánh ra rơi vào tan nát từng mảnh.
Tiêu 1 ma năng Lâm Thần hồi phục lại sức chiến đấu nhưng lần này hắn cau mày. Tính huống trở nên thật khó, Kim Đao đã mất rồi hắn không còn vũ khí tiện tay nữa cho dù là có lấy đại 1 thanh pháp khí cũng không tài nào chống chịu nổi năng lượng đại sát chiêu.
Thanh Thượng đang lăng không cũng rơi xuống 1 tầng, bản mệnh pháp bảo đáng kiêu ngạo của mình lại bị 1 tên tiểu bối chém cho vỡ nát. Hắn thụ thượng cũng không nhẹ khí tức đáng sợ không còn ngăn trở hoàn toàn bạo phát ra, từ đầu đối với Lâm Thần hắn còn 1 tia muốn bắt sống nên đánh không toàn lực. Nhưng bây giờ sát khí đã đỉnh điểm không còn gì có thể ngăn hắn giết Lâm Thần.
Thanh Thượng tế ra 1 viên đan dược trị thương nuốt vào, khí tức lại lập tức dồi dào lên gấp bội.
- Là Bạo Khí Đan!!
Có mấy trưởng lão biết hàng lập tức kinh hô.
- Tông chủ lại đi dùng Bạo Khí Đan đi dối phó với 1 tên tiểu bối! Chẳng lẽ tận thế của Vạn Pháp Tông đã tới!
Bạo Khí Đan là Bảo đan cấp bậc có thể để cho 1 tên tu sĩ Phân Thần trở xuống bạo pháp gấp 2 lần sức mạnh trong 2 canh giờ nhưng tác dụng phụ sẽ bị suy yếu hay thậm chí rơi rụng tu vi sau khi dược lực trôi qua.
Lâm Thần sắc mặt trở nên nghiêm trọng, hắn bị khí tức khủng bố bạo rạp của Thanh Thượng đánh thức 1 đôi huyết đồng đã tự thanh minh chuyển về màu đen sâu thăm thẳm. Từng trận đau nhức gắp người ùa về như đem Lâm Thần đánh gục nhưng ý chí đang chống chọi cho hắn.
[ Thanh Thượng
Cảnh giới: Phân Thần sơ kì ( tạm thời)
Lực chiến: 4200.
Thần hồn: 2800 ]
Thanh Thượng khí tức 1 phát vọt thẳng Phân Thần sơ kì đỉnh phong, hắn dữ tợn điều động không gian lực lượng vây hãm lấy Lâm Thần. Lâm Thần hắn cảm giác Giả Không Gian không thể tiếp tục thi triển hắn đành đánh ra quyết định cuối.................tiêu 100 ma năng triệu hoán Xi Vưu!
Lâm Thần cười gằn khỉnh bỉ nhìn Thanh Thượng, phía sau lưng 1 luồng sáng cánh cổng tự đâu xuất hiện bóng dáng đỏ máu của 1 con quỷ từ từ xuất hiện.
Thanh Thượng cũng bị yêu pháp của Lâm Thần làm cho 1 tia hoang mang. Hình bóng quỷ satan Xi Vưu xuất thế ngang trời tựu lên mây giông huyết sắc.
Xi Vưu vỗ đôi cánh thổi bay lực lượng đang cầm cố Lâm Thần nó liền quỳ xuống trước mặt hắn tỏ vẻ cung kính.
- Chủ nhân, ta đợi lệnh!
Thanh Thượng mộng bức hắn không rõ từ đâu Lâm Thần có tên thuộc hạ đáng sợ như thế, hắn dò la khí tức của Xi Vưu thì bị 1 cỗ tà ác khí tức hãm lại.
Chuyện, phải nhìn xem Xi Vưu là ai! Mặc dù bây giờ nó chưa khôi phục 1 thân tu vi nhưng với cảnh giới Nguyên Anh Hậu kì thì đâu phải 1 kẻ dùng thuốc tăng lên Phân Thần có tư cánh đứng ngang.
Lâm Thần vẻ mặt mãn nguyệt nhìn Xi Vưu sau đó đảo mắt quá Thanh Thượng dọa hắn 1 khắc giật thót. Lúc nãy khi Lâm Thần còn cuồng bạo đôi mắt huyết lệ tuy trông đáng sợ khủng khiếp nhưng Thanh Thượng cũng chưa có cảm giác uy hiếp, nhưng lần này đối diện với ánh mắt như cái lỗ đen không đáy kèm với cái nhếnh môi nhẹ liền khiến Thanh Thượng như có cảm giác đang đối diện với Tử Thần thật sự.
Lâm Thần khoan thai chỉ vào Thanh Thượng ra lệnh.
- Đem hắn xuống đây!
- Tuân lệnh. - Xi Vưu sắc mặt không biến hóa liền biến mất tại chỗ.
Vèo!
Xi Vưu vô thanh vô thức xuất hiện phía sau Thanh Thượng 1 quyền oanh vào lưng hắn.
Uỳnh!
Quyền đầu áp nặng tựa thái sơn, Thanh Thượng không tài nào bắt kịp chuyển động của Xi Vưu thụ 1 đòn nghiệm trọng phun máu 3 thước.
Hộc! Hộc!
Hắn cảm nhận đối thủ đang đứng trước mặt thật sự nguy hiểm đủ uy hiếp hắn. Thanh Thượng tay quang đoàn tại nên thiên la địa võng năng lượng, đây là tuyệt học trấn Tông của Vạn Pháp Tông. Một môn này chiến kĩ chỉ là tàn thiên Thiên cấp chiến kĩ, nếu tu bổ đầy đủ thật sự có thể so với 1 bộ Thiên giai cap cấp nhất chiến kĩ.
- Vạn Pháp Quy Nhất!
Hàng vạn đạo quang đoạn lập lòe khí tức uy mãnh rợp trời tụ hội 1 quỹ tích hướng Xi Vưu bắn tới.
Bên dưới này 1 đám tông môn trưởng lão nhìn mà bái phục tông chủ bọn họ, ngay cả Lâm Thần cũng hiện lên thần sắc lo lắng.
Roẹt! Roẹt! Roẹt!
Xi Vưu thản nhiên không động đậy 1 đôi cánh bao bọc lấy cơ thể hắn hứng trọn 1 đòn này đại chiêu.
Ầm! Ầm! Ầm!
Cảnh tượng cứ như thần tiên đánh nhau vậy vô cùng bắt mắt đáng sợ. Mỗi khi 1 đạo quang đoàn va vào Xi Vưu liền nổ tung, uy lực cũng thật đáng sợ với 1 đạo quang đoàn cũng đủ cho 1 tên Nguyên Anh trung kì phải nuốt hận. Nhưng..............
Xi Vưu là ai chứ! Ác quỷ hóa thân từ Địa Ngục, cả 1 thân thần thể Địa Ngục Viêm Thể được tinh luyện qua vài vạn cái thập kỉ không phải hàng trang trí cho đẹp. Nhất là là đôi cánh biên bức được ngâm trong Địa Ngục Dịch có độ ăn mòn đáng sợ mà ra tạo cho Xi Vưu 1 tư thế hiên ngang bất bại trước kẻ thù.
Sau 1 đợt phong ba bão táp quang đoàn liên nổ khói bụi mịt mù tán đi để lại trong đó bóng dáng 1 tên quái vật không 1 mảy may sứt mẻ. Xi Vưu liếc nhìn Thanh Thượng như sâu kiến, cho dù cảnh giới bị đánh xuống nhưng uy nghiêm khí thế 1 vị đế vương Địa Ngục vẫn tại.
Thanh Thượng mộng bức nghiêm trọng, đòn sát chiêu mạnh nhất của hắn mà không thể gây nổi 1 vết xước cho đối phương. Thanh Thượng mạnh không? Mạnh chứ! Nhưng tiếc cho hắn kẻ địch là Xi Vưu quá mức khủng bố! Thanh Thượng bị nhìn có cảm giác như rơi vào biển Nham tương nóng chảy, cảm giác uy hiếp trần trụi chiếm đầy tinh thần đem ý chí chống lại ma diệt đi mất.
Xi Vưu 1 lần nữa biến mất tại vị trí xuất hiện trước mắt Thanh Thượng 1 quyền oanh vào bụng hắn tiện tay khóa đi kinh mạch phong bế hết tu vi lại, Xi Vưu xách lên Thanh Thượng như 1 con chó hướng về phía Lâm Thần đi xuống.
Bên dưới đấy Vạn Pháp Môn nhân chứng kiến tông chủ 1 đời uy phong lẫm liệt cỡ nào lại bị đối phương ngược hoài nghi nhân sinh không khỏi tiểu tụy suy sụp xuống. Có người còn linh động biến Vạn Pháp Tông đã chấm hết nên dứt khoát phản bội sư môn bỏ chạy.
Lâm Thần cũng không hơi đâu đi để ý đào binh, kẻ thù của hắn tại Vạn Pháp Tông này có 2 người lớn nhất là Thanh Thượng và con trai của hắn Thanh Thiên. Lâm Thần cảm thấy mối thù gần như sắp giải quyết hết tựu cảm thấy trống rỗng. Hắn tự hỏi 1 câu: “ Nếu trả thù xong ta có tiếp tục làm ma không? “.
Dẹp bỏ mớ hỗn loạn trong đầu Lâm Thần chân đạp Thanh Thượng như 1 con chó tra hỏi hắn.
- Ta cho ngươi 1 cơ hội, Thanh Thiên đâu?
Thanh Thượng 1 bộ dáng bây giờ tiều tụy như 1 lão nông sắp tàn, dược lực qua đi cũng để lại di chứng nghiêm trọng trên người hắn. Hắn gượng cười khổ.
- Lâm Thần ngày đó hủy xác ngươi đi là 1 sự sai lầm của ta! Ha Ha Ha! Cho dù người giết ta cũng đừng hòng moi được thông tin gì!
Thanh Thượng như 1 tên điên cười dại ra.
Lâm Thần khẽ cau mày, như nhận ra nỗi khó khăn của chủ nhân Xi Vưu tiến lên.
- Chủ nhân hãy để ta sưu hồn tên này!
- Sưu hồn? Ngươi biết sưu hồn! - Lâm Thần nghe tin mừng rỡ. - Nhanh mau lên!
Xi Vưu đặt tay lên đầu Thanh Thượng 1 cỗ huyền bí năng lượng chạy vào não hải hắn đem toàn bộ tin tức hóa thành 1 cỗ bóng khí tái hiện hình ảnh ra ngoài.
Lâm Thần 1 đoạn xem hết kí ức của Thanh Thượng liền cười mãn nguyện.
“ Công cuộc trả thù của hắn chưa kết thúc! “
Thanh Thiên sau khi chiếm đoạt Thánh phẩm linh căn của Lâm Thần liền tu 1 bộ thượng cổ công pháp khiến cảnh giới tăng lên nhanh chóng. Một lần có cường giả ngoại vực đến với Đông Châu bắt gặp Thanh Thiên liền ngỏ ý thu hắn làm đồ đệ. Kẻ ấy trùng hợp là Thái thượng trưởng lão của 1 trong ba tông phái đệ nhất Trung châu Càn Khôn Tông. Thanh Thiên bị nhìn trúng thiên phú liền theo gã nhận sư theo gã về Trung châu.
Tường tận 1 chút nơi Lâm Thần tại vị đây chỉ là 1 góc nhỏ Đông Châu. Vạn Pháp Tông tại đây làm chủ 1 phương nhưng trong mắt ngoại vực cường giả nó thậm chí chưa xứng đáng gọi là Tông môn nhiếu nhất là 1 môn 1 phái. Cả Tu Tiên giới phân làm 3 khu vực: Đông châu yếu nhất, Trung châu nơi cường giả như mây cường đại nhất và cuối cùng thần bí nhất và cũng nơi được xưng cấm địa Đại Vực Thâm Uyên nơi tồn tại của Ma Môn. Ngoài ra cũng có hải ngoại vực tồn tại cơ duyên cùng nguy hiểm song hành.
Ngoài tiên giới còn có 1 nơi thần bí mà bất kì 1 tu sĩ não cũng muốn đặt chân tới.... TIÊN VỰC! Nơi chỉ có Độ Kiếp cảnh cường giả mới có tư cách phá toái hư không đi vào. Theo tài liệu cổ tại Tiên Vực thì Độ Kiếp cảnh mới là cảnh giới tu luyện yếu nhất thôi phía bên trên còn có nhiều cảnh giới khác nhưng không ghi lại. Những tồn tại như Tiên Khí, Thần Khí chỉ hi hữu xuất hiện ở Tiên Vực.
Lâm Thần ngửa mặt lên trời nước mắt lưng tròng cười dài 1 tiếng như trút bao nỗi khổ đi. Ngày tháng qua hắn chỉ sống trong thù hận, đến lúc gần trả được đại thù thì phát hiện bản thân vẫn còn quá nhỏ bé. Lâm Thần đẩy tâm cảnh lên 1 mức độ hoàn toàn mới, hắn rõ ràng tại giới này chỉ có thực lực mới có quyền quyết định.
*** Các đạo hữu cho ta thấy 1 cánh tay của mọi người bằng cách để lại 1 cm bên dưới nào! ****