- Ng.....ngài......ngài là thú vương! Không mạnh hơn thú vương!
- Tiểu Bích Giao ta cho ngươi hai lựa chọn........thần phục hoặc CHẾT!
- Không ta không bao giờ phục tùng nhân loại! Ngươi giả mạo!
Lâm Thần tiếc nuối nhìn lấy tiểu giao hắn khinh thường đầu óc nhỏ bé yêu thú. Một trảo hướng thiên hư ảnh cự trảo hóa lớn to hơn đầu yêu giao.
- Cho dù ngươi chọn sống ta cũng để ngươi chết để cường đại hơn!
Phập!
Ngũ trảo cắm phập vào xương sọ yêu giao chân khí ác liệt truyền vào phá tung não bộ của nó.
Ngao oooooooooo! Bích Lân Yêu Giao gầm rú đau đớn rồi ngã xuống sinh mệnh khí tuyệt.
Miểu sát 1 chiêu Toát Cốt miểu sát yêu giao, Lâm Thần bễ ngễ ngồi lên xác yêu giao sát khí tỏa ra khó lòng ép lại được.
[ Kích sát đối thủ vượt 1 đại cảnh giới thu hoạch 10 ma năng, ma trị ]
[ Tiêu hao 200 ma năng kích hoạt Thú Ngục thu lấy thú hồn lục giai, đang cải tạo cộng tăng trưởng ]
[ Cải tạo hoàn tất trở thành Bích Ngục Giao cảnh giới trước mắt vì lục giai trung kì ]
Bích Lân Yêu Giao đã chết liền bị Thú Ngục cải tạo từ 1 thân thủy hệ yêu thú đã tăng thêm hắc thuộc tính thành Hắc Thủy, 1 thân bích lân đã hóa lẫn thêm hắc văn phủ kín lại mọc gai nhọn.
- Hay lắm Lâm Thần! Mau giao thi thể Bích Lân Yêu Giao ra Lục gia ta sẽ thưởng hậu cho ngươi!
Yêu giao thi thể vừa rơi xuống biến mất Lục Thiên Thiên đại hỉ cho rằng Lâm Thần đã thu nó vào giới trữ, nàng đối với yêu giao có thể không lại chứ đối với Lâm Thần nàng không chút e ngại.
- Vì sao? - Lâm Thần nhàn nhạt hỏi. - Ta nhớ trong thỏa thuận không phải giao thi thể Bích Lân Yêu Giao cho ngươi nha!
- Hỗn trướng ngươi muốn chết mà!
Vù! Vù!
Lục Thiên Thiên huy kiếm đâm tới, Chu Đầu 1 bên cũng đạt nhận thức chung hắn vung đao áp tới bên cạnh.
- Ta liền biết trước lũ tự tôn bị chó gặm như các ngươi! Hắc Hắc!
Lâm Thần hư ảo biến mất tại chỗ làm đòn tấn công của hai người đánh vào khoảng không, 36 ảnh phân thân vây ra tứ phía mỗi cái phân thân đều đang trên tay súc trảo lực.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Chu Đầu bị Lâm Thần chọn làm mục tiêu 36 đòn Toái Bì đem cả cơ thể hắn tan nát thịt như bị ngàn đao lăng trì, đến lúc chết mất Chu Đầu mắt vẫn không nhắm nỗi không thể tin đường 1 đội trưởng uy quyền có tương lại lại táng thân vì tiền tài.
- Chậc chậc rất tiếc cô nương lại khá xinh đẹp giết thì uổng lắm!
- Ng......ngươi đừng qua đây! Ta là Lục gia đại tiểu thư ngươi không được xằng bậy!
Lục Thiên Thiên co rún sợ hãi, cho dù bề ngoài nàng cố tỏ ra mạnh mẽ nhưng lại chưa trải sự đời nhiều. Trước nguy cơ danh tiết tổn hại nàng uy phong bay biến co rún như nữ hài.
Lâm Thần tiến sát lại mặt Lục Thiên Thiên hơi thở phà vào tai, khuôn mặt nàng đỏ ửng khẽ run lên nhè nhẹ. Hắn bắt đầu cởi 1 lớp bạch sam bên ngoài rồi lại tụt xuống dây đeo lưng.
Híc! Híc!
Lục Thiên Thiên thổn thức như nữ hài tử nàng khóc lóc bộ dáng vô cùng đáng thương. Đôi đồi núi phập phồng lộ ra khe trắng tuyết sâu hút hồn, đôi chân thon dài như trác ngọc bị Lâm Thần kéo ra lớp che chắn không ngừng cọ nguậy cố phản kháng.
- Hu! Hu! Ngươi khi dễ ta, ta có làm ma cũng không tha cho ngươi!
Lâm Thần im lặng tà hỏa đã bốc lên hai tay không ngừng mân mê bò trườn lên xuống từ thượng du đồi núi lại đến nơi đồng bằng thung lũng khe suối.
Soát!
Bạch y bị chân khí đánh tan để lộ ra dáng vóc của vưu vật trời sinh càng kích thích tà hỏa thú tính của Lâm Thần. Hắn le lưỡi liếm láp khắp người nàng đi đến đâu cơ thể phản ứng lại dữ dội co giật run khe khẽ.
Khe suối thánh khiết đã không ngừng ri rỉ nước, Lục Thiên Thiên tâm trí bấn loạn đây là lần đầu của nàng mà lại bị tên cầm thú cướp mất. Nước mắt không ngừng chảy dài trên gò má ửng hồng.
- Hứa với ta người nếu thỏa mãn xong thì hãy đốt xác ta đi! Ta không muốn mình bị phơi thây nơi hoang dã!
Lục Thiên Thiên đã làm xong tinh thần chuẩn bị cưỡng hiếp, nàng cắn chặt môi đôi mắt nhắm kịt sợ hãi.
Bất quá lúc này Lâm Thần đôi ngươi đổi dạng 1 màu tử sắc bị thay vào đó hắn đứng lên ném y lục phủ lên người nàng. Hắn quay người đi khẽ lẩm bẩm.
- Hài! Chủ nhân chưa được phép phá dục đâu coi như lần này ngươi may mắn!
Vọt đi được 1 khoảng xa Lâm Thần lúc này đã trở lại thanh tịnh vẫn 1 màu đen huyền bí đó bất quá lúc này hắn mơ mơ màng màng hắn có 1 giấc mơ lạ lầm đang muốn chiếm đoạt 1 cô gái nào lại bị người đánh ngất kéo đi. Thôi không suy nghĩ Lâm Thần tiến sâu vào Mộ Long Quật tìm tung tích của Kim Lân Hoa.
............................
Tại 1 khoảng thời không nơi có 6 đoàn quang Đỏ,Tử,Lục, Chanh, Lam, Vàng 1 bóng người thân áo rách rưới ngồi xếp bằng tại giữa, hắn thở mạnh từng ngụm như trải qua lao lực kinh khủng.
- Hộc Hộc! Chỉ mới đoạt xá vài giây đã khiến ta mệt đến vậy! Chủ nhân a chủ nhân đại chủ nhân rất kì vọng vào ngươi hi vọng người đừng khiến ngài ấy thất vọng!
Nói rồi lão ta nhắm mắt định thần chìm vào hư vô.
.............................
- A Bích ngươi ở đây lâu như vây có hay không thấy loại hoa này! - Lâm Thần cầm trên tay 1 đóa Kim Lân Hoa đưa cho Bích Ngục Giao.
- Chủ nhân sao người lại có thánh vật này!
A Bích hoảng sợ nhìn lấy đóa hoa ánh mắt lộ lên vẻ tôn kính sùng bái.
- Ngươi không cần biết ta là đang tìm cái này hoa!
- Chủ nhân thứ lỗi cho ta cái này thánh vật rất quý giá với long tộc mà ta chỉ là 1 chi thứ tạp huyết không có tư cách biết vị trí trồng!
- Ngươi bảo sao?
- Chuyện là như vầy!
A Bích trầm lặng 1 hồi ánh mắt hơi cảm nhớ về xa xưa.
- Khi xưa tại đây Long tộc còn tại vị cao cao tại thượng chúng ta Long tộc sở hữu đất đai bạt ngàn nhưng mãi cho đến khi nhân loại tiến vào đây.
- Long Vương tại vị là 1 đầu Long mạnh mẽ uy vũ nhất trong Long Tộc nhưng ngài ấy lại rất hiền lành hòa nhã, ngài ấy chập nhận chia sẻ đất đai với nhân loại đổi lại nhân loại phải giúp Long Tộc nuôi trông loại thánh vật này!
- Hoa chủ nhân đang cầm tại Long Tộc chúng ta là thánh vật cao đẳng chỉ chuyên cung cấp cho ấu long có huyết mạch chính thống cao quý! Nhưng Long Tộc lại không có khả năng đi uẩn dưỡng loại thánh vật này nên mới nhờ đến nhân loại! Nhớ năm đó ta chỉ là 1 con hợp Giao bé nhỏ huyết mạch thấp hèn nhưng lại may mắn được gốc thánh vật nên mới phát triển được như bây giờ!
Nói đến đây A Bích không khỏi cảm khái thở dài, so độ tuổi nó gấp tu sĩ cả ngàn lần nên giọng điệu có chút già nua.
- Mới đầu phát triển rất thuận lợi nhân loại không ngừng cung cấp cho chúng ta Kim Lân Hoa còn chúng ta thì lại cung cấp cho chúng Long Lân làm vũ khí.
- Nhưng được 1 thời gian có 1 tên nhân loại nảy ý định muốn tự thân đi phục dụng Kim Lân Hoa, hắn đã tàn sát 1 đầu ấu long đem tinh huyết của nó cùng Kim Lân Hoa 1 chỗ phục dụng. Kim Lân Hoa là thánh vật chỉ có Long Tộc mới có thể phục dụng cơ vậy mà tên nhân loại kia lại dùng cách tàn độc cưỡng ép phục dụng nó!
- Long Vương biết chuyện nổi trận lôi đình hiệu lệnh vạn long tru sát tên nhân loại đó, bất quá hắn lại là Vương tử của nhân loại nên giữa long và nhân loại có 1 trận chiến đẫm máu xảy ra.
- Nhân loại không biết lại dùng tà thuật gì lại có thể trấn áp vạn long tru sát Long Vương nhưng bọn họ bỏ ra đại giới rất lớn căn cơ hao tổn nặng nề không chiến mà tự tan rã. Kể từ ấy nơi đây chỉ còn vết tích chiến tranh năm đó nhưng không rõ toàn bộ Long Tộc đã đi đâu, cả nhân loại khi ấy cũng vô tăm biệt tích!
Đến đây A Bích không thể nào ngăn nổi nước mắt nó phủ phục tiếc thương cho đồng loại bị hãm hại.
Lâm Thần thụ toàn bộ câu chuyện liền có cái nhìn mới về nơi gọi là Mộ Long Quật này, thì ra truyền ngôn bên ngoài đúng chỉ có vài phần còn hư thực lại không ai hay. Hắn đánh bạo ý nghĩ nếu mình có thể đứng đầu thống nhất vạn long đến khi đó thật muôn sự trong nhất niệm mà thôi.
[ Nhiệm vụ ẩn: tìm hiểu và giải quyết bí ẩn Long Tộc bị trấn áp năm đó.
Thưởng: Long Tì ( thần khí) chiếc kèn có sức mạnh hiệu lệnh quần long, 500 ma năng, 1 lần trực tiếp thu nhận truyền thừa của 1 trong các đại ma thần ]
[ Huyết Thần Tu La truyền thừa: đạt Tu La quyền khống chế, Huyết Sát Hóa Công ( tiên cấp), Tu La Sáo Trang ( tiên khí) ]
[ Tử Dạ Thần truyền thừa: đạt Tử Dạ Thần quyền khống chế, Thao Tử Thần Thông ( tiên cấp), Tử Thần Câu Liêm ( tiên khí) ]
[ Trấn Ma Ngục Thần truyền thừa: đạt Trấn Ma Ngục Thần quyền khống chế, Trấn Ma Ngục Quyết ( tiên cấp), Trấn Ma Tháp ( tiên khí) ]
Lâm Thần nội tâm đại hỉ hắn chỉ ý nghĩ vừa lóe liền Ma Phương phát động nhiệm vụ thật đúng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi mà.
- A Bích ngươi còn nhớ năm đó trận chiến quyết liệt nhất là ở nơi nào không?
- Thưa chủ nhân lúc ấy ta còn bé chỉ lo chạy trốn không có tham gia nhưng theo ta đoán nơi Hoàng Lăng chắc là nơi quyết liệt nhất!
- Tốt A Bích mau dẫn ta tiến vào Hoàng Lăng, chủ nhân của người liền muốn là hiệu lệnh quần long! Ha Ha Ha.