***
Trong nhà.
_Quỳnh: Em muốn ngủ lại đây với a.
_Vũ: Hôm nay a có nhiều việc cần phải giải quyết.
_Quỳnh: A cứ làm việc của a, e sẽ yên lặng ko làm phiền đến a đâu.
_Vũ: Ko được. Để lúc khác. Ra đây a đưa về.
Vũ đi trước a ta ra lấy xe chờ sẵn, Quỳnh hậm hực xách chiếc túi từ nhà đi ra, cô ta ngồi vào xe.
_Quỳnh: Vũ... Cho e ở lại đi.
_Vũ: A đã nói là ko được. E cũng biết a vừa quản lý sòng bạc, vừa lo cho công ty mà.
_Quỳnh: Thôi được rồi. A làm việc đi vậy.
Vũ lái xe đưa Quỳnh về nhà rồi đánh lái cho xe quay trở về. Quỳnh đợi Vũ đi rồi, cô ta liền mở chiếc túi lấy điện thoại ra gọi.
_Quỳnh: Em đây... A rảnh ko, mình đi uống rượu đi.
_Phương: Được... E đang ở đâu a sẽ đến đón.
_Quỳnh: E đang ở nhà. Đến nhanh nhé.
_Phương: Ok. A đến ngay.
***
Tôi ngồi ngoài vườn thì thấy ánh đèn xe sáng rồi chiếc xe rời khỏi nhà. Ko cần nói cũng đoán được là hai người họ đã đi nên tôi đứng dậy vào nhà để dọn dẹp.
Lúc nãy do nhìn thấy 2 người họ tình tứ với nhau cho nên tôi chỉ ăn tạm được mỗi 1 bát cơm nên bây giờ còn rất đói. Nhìn số đồ ăn còn thừa trên bàn quá nhiều tôi lại tiếc nên tiếp tục ngồi vào bàn để ăn.
_Tôi: Bọn họ thật lãng phí ăn còn thừa nhiều đến vậy.
Ngồi một mình tôi ăn cho đến khi no căn bụng. Đưa tay xoa xoa chiếc bụng đã no của mình.
_Đói cũng mệt mà no quá cũng mệt.
Dù có no, có mệt thì tôi cũng phải đứng dậy tự mình dọn đi số chén bát, lau rửa,dọn dẹp cho sạch mọi thứ rồi mới lên phòng. Vẫn quen với việc ngủ chung phòng với Vũ cho nên tôi đã mở cửa phòng a ta mà đi vào cho đến khi mở cửa tủ để lấy đồ đi tắm,ko thấy đồ của mình ở trong đó tôi mới nhớ ra việc mình đã chuyển sang phòng bên cạnh.
_Tôi: Chưa già mà đã hay quên...
Tôi đi ra khỏi phòng Vũ về phòng mình tắm rửa sạch sẽ leo lên giường đi ngủ mà vẫn chưa thấy Vũ về lòng thầm nghĩ.
_Hai người họ chắc thấy mình ở đây nên đã đưa nhau đi khách sạn cho thoải mái rồi.
Trong đầu tôi cứ mãi quanh quẩn suy nghĩ về Vũ và Quỳnh.
_Ko nghĩ về bọn họ nữa, ngủ sớm cho khỏe vậy.
Tắt hết đèn trong phòng chỉ còn duy nhất bóng đèn ngủ hiu hắt, tôi nằm dài trên giường tay chân dang rộng thoải mái để ngủ nhưng quái lạ bình thường chỉ cần đặt lưng xuống là tôi đã ngủ ngay được, hôm nay 1 mình 1 phòng rộng rãi, thoải mái như này mà ko sao chợp mắt được cứ lăn qua lăn lại mãi.
Cuối cùng đành phải ngoài dạy, bật đèn lên đi ra ban công ngồi cho mát cũng tiện nhìn xuống nhà để xem Vũ về nhà hay chưa.
****
Trong ko gian mờ ảo cùng với tiếng nhạc sập sình đến đinh tai nhức óc.
_Quỳnh: Cạn ly nào. Lâu lắm mới gặp a.
_Phương: Cạn ly.
Hai người đưa ly rượu của mình chạm vào nhau rồi uống cạn.
_Phương: Lần này em về hẳn hay lại đi.
_Quỳnh: E về luôn ko đi nữa. Cũng đã đến lúc phải lấy chồng rồi
_Phương: Em định kết hôn với thằng Vũ.
_Quỳnh: Dĩ nhiên rồi.
_Phương: Vậy còn a...
_Quỳnh: A lại thế rồi. Uống đi nào...
Phương nghe thấy Quỳnh sẽ kết hôn với Vũ thì rất tức giận, tay cầm chặt ly rượu miệng vẫn cố nở ra nụ cười như ko có gì. Uống được 1 lúc thì Quỳnh có vẻ say cô ta đứng dậy kéo tay Phương.
_Quỳnh: Mình ra nhảy đi a.
_Phương: Ừ.
Hai người bọn họ bắt đầu lắc lư theo từng tiếng nhạc, Phương đứng phía sau dùng tay mình ôm lấy eo Quỳnh, cô liền quay lại đưa tay choàng qua cổ Phương rồi hôn a ta.
Phương cũng nhanh chóng đáp trả lại nụ hôn. Hai người họ đứng giữa quán bar hôn nhau say đắm. Mà đối với mọi người khi bước chân vào đây thì đó là điều bình thường.
Đến khi 2 người đều cảm thấy hết không khí mới từ từ buông nhau ra. Phương kê miệng sát vào tai Quỳnh nói.
_Phương: Mình đi nhé...
Quỳnh gật đầu, 2 người họ rời khỏi sàn nhảy ra xe của Phương cùng tới 1 khách sạn. Hai người họ vừa lên phòng đã nhanh chóng lao vào nhau và bắt đầu quan hệ.
***
Sau khi đưa Quỳnh về nhà, Vũ ko đi về ngay mà lái xe đến 1 tiệm bán đồ ăn nhanh mua cho Hà 1 chiếc bánh pizza.
Tôi ngồi ngoài ban công 1 lúc thì thấy xe Vũ trở về. Đưa mắt nhìn xuống dưới xem có Quỳnh ko thì thấy chỉ có mình a ta.
Vũ đi vào nhà tay cầm chiếc bánh pizza lên thẳng trên lầu, đứng trước cửa phòng Hà.
_Vũ: Hà... Cô ngủ chưa.
_Hà: Tôi chưa ngủ có việc gì ko.
Vừa nói tôi lại vừa ra mở cửa, Vũ liền đưa chiếc bánh ra trước mặt tôi.
_Vũ: Cho cô... Ăn đi ngon lắm đấy.
_Hà: Bánh pizza à, ngon vậy. Tôi cũng no rồi, hay 2 chúng ta cùng ăn đi.
_Vũ: Vậy cũng được.
Hai chúng tôi cầm chiếc bánh xuống nhà rồi cùng nhau ăn. Có lẽ thời gian này là khoảng thời gian tôi cảm thấy thoải mái nhất.
***
Buổi sáng sau khi thức dậy, Quỳnh thấy Phương nằm bên cạnh cô nhẹ nhàng vén chiếc chăn lên bước vào nhà tắm thay quần áo chỉnh tề.
Phương nằm trên giường thật ra a đã dậy từ trước nhưng vẫn giả vờ như đang ngủ. Sau khi Quỳnh vào nhà tắm, Phương cũng ngồi dậy mặc quần áo vào.
_Quỳnh: Mình về thôi....
Phương nắm lấy tay Quỳnh.
_ Phương: E có thể chấp nhận a ko.
_Quỳnh: A biết rõ mà. Người e yêu là a Vũ. Chúng ta đến với nhau chỉ để cả 2 cùng vui vẻ. Sau khi xong thì chẳng còn gì ngoài tình bạn.
_Phương: A muốn đường đường chính chính làm người yêu của e. Mấy năm qua a đã chấp nhận làm người đàn ông đứng sau lưng e rồi.
_Quỳnh: A chỉ có thể là người đàn ông trong bóng tối của em mà thôi. Nếu a ko chấp nhận được thì có thể ra đi, còn bắt e chọn a và a Vũ e nhất định sẽ chọn a Vũ.
_Phương: Em... Tuyệt tình vậy sao.
_Quỳnh: E ko tuyệt tình gì hết. Ngay từ đầu e đã nói rõ về quan hệ của chúng ta rồi mà. Thôi e về đây ko a Vũ đến lại ko thấy e.
Quỳnh rời khỏi khách sạn, Phương ngồi 1 mình trong phòng khuôn mặt đầy tức giận đập mạnh tay xuống giường rồi chửi thề 1 tiếng " mẹ kiếp".
***
Tôi cùng Vũ chạy bộ từ khá sớm vẫn như mọi lần, mỗi khi mệt lại ngồi xuống gốc cây lá đỏ vừa nghỉ mệt vừa nói chuyện với nhau đến khi mặt trời lên thì chậm rãi đi về nhà vừa bước vào trong tôi đã thấy Quỳnh đang ở trong bếp chuẩn bị bữa sáng. Tôi nhìn sang Vũ nhưng a ta vẫn ko có chút phản ứng gì, Quỳnh nghe có tiến động thì quay lại thấy tôi và Vũ thì cười nói.
_Quỳnh: Hai người chạy bộ về rồi à. E nấu ăn xong rồi mình cũng ngồi ăn đi.
Nhìn thái độ của Quỳnh thay đổi đối với mình, tôi cũng ko mấy thích thú nhưng nghĩ dù gì cô ta cũng là người yêu của a ấy, tôi lại ko là gì trong nhà này mà ra vẻ thì ko hay cho nên tôi cũng quên đi việc hôm qua cô ta đã làm với mình mà vui vẻ.
_Tôi: Sao chị ko để e về nấu cho. Chị làm vậy a Vũ sẽ cho e nghỉ việc mất.
Quỳnh đi lại gần nắm lấy tay tôi.
_Quỳnh: Em ko phải lo. A Vũ ko như vậy đâu. Chị rảnh thì nấu giúp. Thôi 2 người đi tắm đi rồi xuống ăn cơm.
Tôi và Vũ quay người lên lầu. Quỳnh đứng dưới nhà nhìn theo phía sau lưng nghiến răng nghiến lợi nói.
_Quỳnh: Mọi thứ sẽ bắt đầu từ nhẹ nhàng.
Tôi tranh thủ tắm thật nhanh để xuống nhà dọn thức ăn ra bàn. Vừa mở cửa phòng thì cùng lúc Vũ cũng đang mở cửa bước ra.
_Tôi: Tôi xuống trước nhé.
Tôi lách người qua Vũ đi vội xuống dưới thì thấy Quỳnh đã dọn xong mọi thứ. Cô ấy ngước mặt lên nhìn tôi.
_Quỳnh: Em ngồi đi đợi a Vũ xuống mình cùng ăn.
Cùng lúc Vũ cũng vừa xuống tới nơi.
_Quỳnh: A xuống rồi. Mình ăn thôi a.
_Vũ: Ừ.
Bữa ăn hôm nay ko còn căng thẳng như trước, cũng ko biết Quỳnh ăn nhầm thứ gì mà thay đổi hẳn. Cố ấy gắp thức ăn cho Vũ rồi lại gắp cho tôi.
_Quỳnh: Hai người ăn nhiều vào. E nấu nhiều lắm..
_Vũ: Em cũng ăn đi.
Quỳnh quay sang tôi.
_Hà này... Hôm trước chị hơi quá cho chị xin lỗi nhé.
_Tôi: Ko có gì đâu c. E quên rồi.
_Quỳnh: Vậy thì tốt rồi. Từ nay chị em mình là bạn tốt.
_Tôi: Vâng.
Sau bữa ăn Vũ cùng Quỳnh rời khỏi nhà. Ngồi trên xe Vũ tập trung nhìn về trước để lái nhưng vẫn mở miệng nói.
_Vũ: Sao hôm nay e đối xử với Hà khác vậy.
_Quỳnh: Có gì đâu a. E về nhà suy nghĩ thấy mình làm vậy là ko đúng, dù gì cô ấy cũng là người làm trong nhà a. E cũng nên đối xử tử tế, gặp mặt nhau thường xuyên mà.
_Vũ: E làm vậy là đúng rồi. Dù giàu hay nghèo thì họ vẫn là con người. Chỉ cần mình tốt với họ thì họ sẽ 1 lòng với mình mà thôi.
_Quỳnh: Vâng. E biết rồi.
***
Thấy Vũ đi đến Trường cũng nhanh chóng đi vào.
_Trường: Em đã tìm được 1 số a em. Đều là những người đáng tin cậy.
_Vũ: Bọn họ đang ở đâu đưa a đến đó.
_Trường: Vâng. Đi với em.
Trường lái xe đưa Vũ đi ra phía tây thành phố nơi này Vũ có 1 căn nhà riêng, do ở đây ít người cho nên Vũ thường chọn làm chỗ ở cho các đệ mới.
Đám người mới được chọn đang ngồi trong nhà thấy Trường và Vũ đi vào thì tất cả đều đứng dậy. Trường đưa tay về phía Vũ rồi nói với bọn họ.
_Trường: Đây là a Vũ. Đại ca của a cũng là đại ca của mấy chú.
Bọn họ cúi đầu đồng loạt hô tô 2 từ.
_A Vũ.
Vũ gật đầu với bọn họ rồi nhìn tất cả mọi người qua 1 lượt.
_Vũ: Mọi người ở đây chắc chắn đã nghe Trường nói qua rồi phải ko.
_Đệ: Vâng.
_Vũ: Mấy chú vẫn quyết định đi theo a chứ. Ai muốn đổi ý thì có thể ra về.
_Đệ: Bọn e muốn tham gia vào tổ chức của đại ca. Một lòng 1 dạ vì tổ chức quyết ko thay lòng.
_Vũ: Tốt. Tạm thời mấy chú cứ ở đây. A và Trường sẽ thường xuyên đến cần gì cứ nói.
_Đệ: Vâng.
Vũ và Trường quay người rời khỏi, hai người ngồi trong xe vừa đi vừa bàn.
_Vũ: Chú cho bọn họ mỗi người 1 số tiền để họ gửi về cho gia đình. Để mọi người nghỉ ngơi vài ngày chúng ta sẽ bắt tay vào đào tạo bọn họ.
_Trường: Vâng.
****
Kể từ ngày Quỳnh xuất hiện tôi ko còn ngủ chung phòng với Vũ nữa nhưng a ta vẫn sang quan hệ với tôi đều đặn như trước. Nhiều khi tôi tự hỏi mình rằng.
_Ko biết Quỳnh có cho ta quan hệ hay ko mà lại còn sức về nhà để làm chuyện đó với tôi đều đặn mỗi ngày như vậy.
Thời gian này ko hiểu sao tôi lại buồn ngủ nhiều đến thế, cứ nằm đâu tôi cũng có thể ngủ được nên bắt đầu thấy lo lắng bởi tôi cứ đinh ninh nghĩ sau khi bạn gái a ta trở về thì a ta sẽ ko quan hệ với mình nữa nên tôi cũng bỏ hết thuốc tránh thai đi có ngờ đâu mọi việc lại ko như thế Vũ vẫn quan hệ đều với tôi như trước.
Tuy sống ở đây 1 thời gian nhưng tôi ít khi ra khỏi nhà vậy nên ko rành đường xá cho lắm. Buổi tối sau khi quan hệ với Vũ xong, trong lúc a ta vẫn con nằm bên cạnh tôi lấy tay mình gãi nhẹ tay Vũ, a ta liền nhìn tôi.
_Vũ: Sao thế.
_Tôi: Tôi thấy cơ thể mình lạ lắm. Mai a có thể mua giúp tôi 1 cái que thử thai ko.
_Vũ: Cô ko dùng biện pháp gì à.
_Tôi: Lúc trước thì có nhưng từ khi cô Quỳnh về tôi nghĩ a ko quan hệ với tôi nữa nên ném đi hết rồi. Lại ngại ko dám nói với a để mua thuốc, rồi tự mình lên mạng đọc rồi làm theo cách họ chỉ đi tiểu ngay sau khi quan hệ sẽ ko có thai.
_Vũ: Mấy cái mẹo vớ vẩn đó mà cô cũng làm theo. Được rồi ngủ đi, mai tôi mua về.
Đúng như lời Vũ nói ngày hôm sau a ta đi làm về đưa cho tôi 1 túi bóng đen.
_Vũ: Này... Vào thử đi. Thử nhiều vào cho chính xác.
Tôi nhận lấy đi vào tolec và bắt đầu thử. Vũ ko những mua cho tôi 1 cái mà hẳn 10 cái que. Tôi cũng muốn chắc chắn cho nên cũng thử 1 lúc 10 cái.
Trong thời gian đợi kết quả tôi lo lắng nên cứ đi qua đi lại đến khi cầm chiếc que thử thai đầu tiên lên xem liền thấy 2 vạch tay chân tôi bắt đầu rung lên nhưng vẫn cố nghĩ kết quả đó bị sai lại xem lần lượt xem từng chiếc que 1, tất cả 10 chiếc chỉ 1 kết quả đều là 2 vạch.
Cầm tất cả trên tay tôi bước ra khỏi tolec đưa chúng cho Vũ còn mình như ko còn chút sức lực nào. Chân ko thể đi nổi nữa liền ngồi xuống giường. Sau khi xem xong 10 chiếc que thử thai biết tôi đã có thai, Vũ liền đi lại chỗ tôi ngồi, a ngồi xuống đất ngước mặt lên nhìn tôi.
_Vũ: Cô đang mang thai con của tôi. Cho nên từ giờ ko cần làm gì hết cứ việc ở nhà nghỉ ngơi. Cần gì cứ nói với tôi, chỉ cần cô sinh con của tôi khỏe mạnh muốn bao nhiêu tiền cũng được.