• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Carl mang theo Authur Wright về tới gia tộc McGonagall, vừa vặn gặp Karla Sellecter cùng Athfield hai vị đại sư rời đi, Carl vội vàng làm lễ, tiện đà xông vào trong thư phòng phụ thân.

“Phụ thân!”

“Carl, sao ngay cả con cũng kích động như vậy.” Gialm McGonagall ngồi ở trước bàn đọc sách, sắc mặt ngưng trọng, hai tay chắp lại trước người như đang suy tư.

“Phụ thân, Karla Sellecter đại sư cùng Athfield đại sư tìm đến người?”

“Ừ.”

“Kia. . . . . .”

“Carl, Authur Wright đã trở về chưa?”

Nghe thấy phụ thân hỏi như vậy, Carl liền đem chuyện lúc trước Authur Wright cùng Tiểu Duy phát sinh xung đột ở nhà hàng nhất ngũ nhất thập nói cho phụ thân, thuận tiện còn nói về uy áp bất thường của cô.

“Quả nhiên là như vậy. . . . . .” Gialm McGonagall giống như lập tức già đi rất nhiều, thở dài một hơi, nhìn lên trần nhà, nói : “Carl, con mang theo Authur Wright đi xin lỗi cô gái kia đi.”

“Phụ thân, có lẽ nàng rất lợi hại, nhưng không đến mức cho gia tộc McGonagall chúng ta ra mặt xin lỗi một tiểu nữ hài đi?” Carl không hiểu phụ thân thái độ liền truy vấn.

“Vừa rồi Karla Sellecter đại sư cùng Athfield đại sư đều tới tìm ta, cũng nói chuyện mà con đã nói cho ta biết.” Gialm McGonagall thong thả nói, giống như đang nói chuyện thời tiết, “Hai vị đại sư nhất trí cho rằng cô gái tên Tiểu Duy kia là manh mối duy nhất để tìm kiếm dược tề tông sư, đây cũng là hy vọng duy nhất nhà bào chế thuốc nghiệp đoàn chúng ta.”

Gialm McGonagall ở trong nhà bào chế thuốc nghiệp đoàn địa vị không thể nghi ngờ, mà trên thực tế, Ma Pháp Sư nghiệp đoàn cùng nhà bào chế thuốc nghiệp đoàn là hai nghiệp đoàn có quan hệ rất tốt, không hề giống như Karla Sellecter, hắn chính là cả đời này là cùng Athfield tránh né, nhân tài như Karla Sellecter thì được mời về Ma Pháp Sư nghiệp đoàn làm sư phụ.

“Nhưng mà, phụ thân. . . . . .” Carl có điểm khó có thể mở miệng, nhưng vẫn là đem chuyện vừa mới xảy ra nói cho phụ thân, quả nhiên, Gialm McGonagall giận tím mặt.

“Thật vô liêm sỉ! Phụ thân của hắn, đệ đệ của ta rõ ràng là nhà bào chế thuốc có uy vọng, hắn làm không được nhà bào chế thuốc còn chưa tính, còn lúc nào cũng gây chuyện sinh sự! Đây cũng là do dòng máu chảy trên người hắn một nửa là của đứa đàn bà ti tiện kia!”

Authur Wright phụ thân của vẫn chưa cưới vợ, mà Authur Wright là vì phụ thân hắn bị người ta chuốc quá chén rồi ném vào làng chơi cùng người say rượu loạn X mà sinh hạ. Nữ nhân kia còn vọng tưởng mẫu bằng vi quý gả vào McGonagall gia tộc, lại bị Gialm McGonagall cự chi môn ngoại, cuối cùng sinh bệnh qua đời.

Gialm McGonagall tức giận ở trong phòng đi qua đi lại, cuối cùng hạ quyết tâm nhìn Carl nói: “Carl, bây giờ con ngay lập tức mang Authur Wright đi tìm cô gái kia xin lỗi.”

Carl gật đầu, đi xuống.

Gialm McGonagall lập tức ngã ngồi trên ghế, một bàn tay vỗ trán, miệng thì thào lẩm bẩm: “Caesar thiên thần của ta, thần thánh dược tề a. . . . . .”

Mà khi Carl tìm được Authur Wright đang ở trong phòng, sau khi nói về ý định, Authur Wright đầu tiên là vẻ mặt khiếp sợ, sau đó là một bộ dạng biết rồi còn an ủi Carl.

“Biểu ca, chuyện này ta biết mình sai rồi, ngươi yên tâm đi, ta nhất định sẽ đi tìm cô gái kia xin lỗi .”

Carl kinh ngạc, Authur Wright khi nào thì biết chuyện như vậy, sau lại cảm thấy không ổn, kiên trì muốn cùng Authur Wright cùng đi.

“Biểu ca, ngươi ngay cả duy nhất đường đệ cũng tin không sao?” Authur Wright nói rất thành khẩn, “Mặc kệ là lúc nào ta vẫn luôn đặt gia tộc ở vị trí, cô gái này đối với thúc thúc mà nói nhất định là hữu dụng, cho nên mới phải để cho ta đi xin lỗi, đúng không?”

Carl thấy Authur Wright đã hiểu chuyện, cũng theo ý tứ của hắn gật đầu.

“Ta làm sao có thể cùng người mà gia tộc muốn mời chào phát sinh xung đột a? Hiểu lầm cũng có thể giải khai, đường ca ngươi yên tâm đi.”

Biểu đệ nói như vậy, kia mình cũng không nên cố chấp, dặn dò hắn một câu hôm nay nhất định phải đi xin lỗi, rồi rời đi. Chính là Carl lúc rời đi đã không nhìn thấy nụ cười tàn nhẫn trên khóe miệng Authur Wright.

Buổi chiều, mặt trời nằm cao cao trên bầu trời, trong không khí khô nóng khó chịu khiến mọi người đều trở nên lười biếng. Một bóng dáng thon gầy đi qua trước mặt lão bản lữ điếm đang buồn ngủ cũng không có phản ứng gì.

Người nọ mặc một bộ áo đuôi ngắn quần đùi thông thường bình dân, bên hông lại cắm một chiếc chủy thủ hoa lệ, nhìn qua có vẻ rất mau thuẫn. Mà người nọ lại tựa hồ như vẫn chưa chú ý tới điểm ấy, nụ cười điên cuồng bên khóe miệng càng lúc càng lớn.

Chỉ thấy hắn lắc mình đi vào, chỉ lát sau, trong phòng truyền đến tiếng nữ nhân thét chói tai.

Khàn cả giọng, tiếng kêu hoảng sợ, giống nhau tính mạng đang bị đe dọa.

Khi mọi người chạy tới hiện trường, thấy là Authur Wright thiếu gia của McGonagall gia tộc trên mặt mang nụ cười biến thái, tay cầm chủy thủ dính đầy máu tươi, từng đao từng đao đâm vào thân thê bị chăn bông che kín đầu và người dưới thân, máu thấm ướt hết chăn bông mà Authur Wright thiếu gia không chút dấu hiệu ngừng tay.

Không đầy một khắc đồng hồ sau, hoàng gia kỵ sĩ đoàn do Cathy dẫn dắt một đám kỵ sĩ đã tới khách sạn, mang Authur Wright đang phát điên rời đi. Đám người càng lúc tụ lại càng nhiều, tất cả mọi người ở xì xào bàn tán, vịAuthur Wright thiếu gia ở đế đô có thể nói một phương bá chủ, cho dù làm ra tánh mạng vấn đề tới cũng đều được giải quyết, chưa bao giờ thấy qua hoàng gia kỵ sĩ đoàn ra mặt bắt đi, huống chi mấy lần trước cũng chưa bao giờ phát sinh ở đế đô phố xá sầm uất, hắn thời điểm thời điểm đều là chọn buổi tối, không đến mức ầm ĩ khiến mọi người chú ý.

Khi kỵ sĩ mở chăn bông ra, nữ nhân bị đâm chết rất thê thảm, cả bụng bị đâm nát, hai mắt mở to, chết không nhắm mắt. Mà Authur Wright lúc bị người bắt đi, miệng vẫn kêu to “Tại sao không phải là cô ta? Tại sao không phải là cô ta! ! !” Hắn nói nhưng mọi người không ai hiểu vì sao.

Ngay khi Authur Wright bị giam vào đại lao, gia tộc McGonagall phát ra một tin tức, nói gia tộc McGonagall từ nay về sau cùng Authur Wright · Vilander đoạn tuyệt quan hệ, McGonagall gia tộc tộc trưởng đệ đệ, cũng chính là nguyên phụ thân của Authur Wright bị người vu hãm, mà Authur Wright bản nhân cùng gia tộc McGonagall không có quan hệ máu mủ.

Tin tức vừa ra, khắp nơi đều bàn tán xôn xao.

Đế đô bá chủ một phương Authur Wright bị McGonagall gia tộc đoạn tuyệt! Thật là ông trời có mắt! Thậm chí rất nhiều gia đình có nữ nhi đã mở tiệc chúc mừng, ác bá này rốt cục cũng bị công lý trừng trị!

Mà cùng lúc đó, hoàng gia cũng tuyên bố hình phạt đối với Authur Wright, bởi vì hắn vào ban ngày ban mặt bỗng nhiên ám sát nữ nhi của Kỳ Sa Nam tước, trực tiếp nhốt vào tử lao, giam giữ đến khi chết.

Gialm McGonagall lúc này nhìn như già hơn rất nhiều, hắn tuy rằng bảo vệ được danh dự gia tộc, cũng bảo vệ được manh mối duy nhất tìm kiếm dược tề tông sư, nhưng không bảo vệ được đứa cháu duy nhất của mình, rồi lại muốn dùng danh nghĩa không có quan hệ huyết thống trục xuất hắn ra khỏi gia tộc.

“Carl!” Ông gọi tên trưởng tử của mình “Đường sống duy nhất của Authur Wright chính là Tử Đấu đại hội vài ngày sau.”

Carl nhắm mắt, hắn sao có thể không biết, đối với tử tù mà nói, đó là đường sống duy nhất của họ.

“Phụ thân yên tâm, con sẽ an bài.”

Tử Đấu đại hội là chính sách miễn giảm hình phạt của tất cả tử tù cứ năm mươi năm tổ chức một lần do Quốc Vương Tát Phỉ Lạp Tư đặt ra, toàn bộ nhân dân Tát Phỉ Lạp Tư cũng có thể tham gia võ đấu, năm người một tổ, Quốc vương có thể thỏa mãn một nguyện vọng của người thắng cuối cùng.

Nghe nói ngàn năm trước, từng có một kẻ tử tù đã trở thành người thắng cuối cùng, tên tử tù kia đã yêu cầu quốc vương bệ hạ phóng thíc mình, thoát ly thân phận tử tù. Quốc vương đáp ứng hắn. Đây cũng chính là lý do vì sao đối Gialm McGonagall nói lần so tài này sẽ là hy vọng duy nhất của Authur Wright.

Nếu Authur Wright thắng, hắn có thể hướng quốc vương bệ hạ yêu cầu thoát khỏi thân phận tử tù, cho dù làm một bình dân cũng có thể áo cơm không lo cho tới già.

Nhưng trong mọi chuyện, thiên luôn bất toại nhân nguyện.

Mấy ngày nay là ngày báo danh Tử Đấu đại hội, các dong binh bình thường muốn nếu như có thể thắng làm quán quân thì người nhà không cần tiếp tục sống khổ cực như trước nên đều tổ đội báo danh. Đương nhiên, đám quý tộc có dã tâm cũng không ngoại lệ, trong lòng suy nghĩ nếu mình nếu thắng được thì có thể yêu cầu vương tử điện hạ cưới muội muội của mình hay một loạt ý tưởng không thực tế khác.

Tự nhiên, đám Harry cũng không ngoại lệ, nhưng bọn họ hiện tại chỉ có bốn người, một tổ đội ít nhất năm người vừa vặn thiếu một người. Mà Harry sau khi nghe, nhìn, ngửi, nếm sự nhõng nhẽo của Bruce liền quyết định đi tìm Tiểu Duy bổ khuyết ghế trống này.

Bất quá, đối với sự kiện Authur Wright kia, Tiểu Duy hoàn toàn không biết, cái này cũng bao gồm tin tức về McGonagall gia tộc cùng với xử phạt của Quốc Vương bệ hạ.

Khi Harry tìm được Tiểu Duy, cô đang ở trong Mạo Hiểm Giả nghiệp đoàn đứng ngẩn người.

Ở trong trò chơi một lúc sau liền không rõ ràng thời gian trong hiện thực, Tiểu Duy có chút buồn bực nhìn danh sách bạn tốt của mình, một mảnh màu xám trắng, không ai online, trong lòng suy nghĩ lúc này có phải hay không là rạng sáng đi. Hơn nữa trước kia cho dù là cũng sẽ có một hai người online , hôm nay rốt cục làm sao vậy. . . . . .

“Tiểu Duy?”

Harry kêu lên kéo Tiểu Duy từ trong trầm tư trở về, Tiểu Duy quay đầu nhìn Harry, bỗng nhiên nói: “Harry, ta thêm bạn tốt đi.”

Harry sửng sốt, trên thực tế không hiểu rõ ý của Tiểu Duy, bất quá hẳn là thừa nhận mình là bằng hữu của cô rồi, điều này làm cho Harry có chút hưng phấn.

“Tốt.”

Sau khi Harry trả lời, Tiểu Duy danh sách hảo hữu xuất hiện thêm một cái tên là Harry đạo tặc, hơn nữa còn là trạng thái online. Xem ra hẳn không phải là hệ thống có vấn đề, mà là do bạn tốt thật sự không ở tuyến, Tiểu Duy nghĩ vậy, tùy tay đóng lại danh sách bạn tốt.

“Tìm ta có chuyện gì?”

“Tiểu Duy, ngươi có muốn cùng chúng tôi cùng nhau tham gia Tử Đấu đại hội trong mấy ngày tới không?”

Tử Đấu đại hội? Tiểu Duy nghe tên sửng sốt một chút, nhưng lại nhớ tới đây là cách gọi chính thức của sân đấu. Sân đấu trong trò chơi này rất thú vị, ngoạn gia có thể năm người tổ đội báo danh dự thi, Quốc Vương sẽ thỏa mãn nguyện vọng của đội ngũ chiến thắng. Điều khác biệt duy nhất với những trò chơi khác là, trò chơi này sẽ an bài rất nhiều tử tù lẫn vào trong trận đấu, bởi vì cực kỳ rất thật, không ra đánh liền căn bản nhận không ra sự khác nhau giữa bọn họ và ngoạn gia, nhưng nếu cuối cùng là tử tù thắng thì … đám tử tù sẽ bạo động công thành. Cho nên bình thường ở trên sân gặp tử tù, bất kể là đội ngũ nào đều trực tiếp giết chết bọn họ.

Kỳ thật Tiểu Duy đối cuộc thi đấu này không có nhiều hứng thú, trước đây thứ muốn có cũng đã lấy được, không có nguyện vọng gì. Bất quá trong lúc đó cô nhớ ra còn chưa làm nhiệm vụ sân đấu, nếu Harry bọn họ tìm đến thì đem bọn họ đi cùng làm nhiệm vụ cũng không tồi.

“Tốt, chúng ta cùng nhau đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK