Vừa rồi nữ nhân kia đã nói “Người và rồng vĩnh viễn không có kết quả”, bây giờ con rắn này lại nói với mình, hắn thích Tiểu Duy, đây thật sự là. . . . . . Được rồi, cho phép hắn dùng từ quỷ dị để hình dung trạng huống hiện tại.
Lại nói tiếp, trừ bỏ tiền nhiệm Rồng Hủy Diệt ra thì Alois cũng chỉ và Tiểu Duy có thời gian tiếp xúc dài nhất, chẳng lẽ, từ lúc trước đây thật lâu, tiểu tử ngây thơ đơn thuần này đã thích nữ nhân kia? Khi mà Morrie Sickles còn không kịp nói gì thêm, Saraman Germany và Shere từ phía sau cũng đi lên, thấy Alois và Morrie Sickles đang nhìn nhau, liền hỏi: “Các ngươi đang nói gì vậy?” Alois tâm tư đơn thuần, đối với loại chuyện cảm tình từ trước đến nay là không có kinh nghiệm, thích chính là thích, không thích chính là không thích, không cần phải che giấu ấp úng, tuy hắn còn không dám nói với Tiểu Duy, nhưng nói cho các thúc thúc thì cũng không cố kỵ.
“Chúng ta đang nói. . . . . .”
“Nói ngươi bị thương, thoạt nhìn không phải thực nghiêm trọng chứ sao.”
Morrie Sickles không đợi Alois nói xong liền cắt ngang, chuyện Alois thích Tiểu Duy, hắn cảm thấy vẫn là cần phải nói chuyện kỹ càng với Alois, dù sao hắn là Rồng Hủy Diệt, chưởng quản sức mạnh ám nguyên tố trong thế giới này , cùng nhân loại yêu đươngi cái gì nghe qua tuy rằng cũng không có gì, nhưng nếu người này lại là Tiểu Duy biến thái thì . . . . . Morrie Sickles không tự giác rùng mình một cái, càng nghĩ càng thấy rợn người.
Lại nói, cái nữ nhân lãnh tình kia không chừng là căn bản không thích Alois đi. . . . . . Đứa nhỏ đáng thương không nên bi kịch thì hơn, hắn thừa nhận cô gái tên làTiểu Duy kia quả thật là rất được, vẻ ngoài xinh đẹp thậm chí vượt qua Tinh linh tộc và tộc người cá, còn có thực lực của nàng cường đại cũng xứng đôi với cự long tộc, nhưng là theo như chính nàng nói, con người và rồng luyến ái căn bản nhìn không tới tương lai, cho nên chuyện tình cảm yêu đương này phải bị bóp chết trong trứng nước, bằng không phát triển trở thành tình trạng giống như Saraman Germany, hắn Morrie Sickles cũng không muốn nhìn thấy .
Nhưng đang lúc Morrie Sickles muốn nói sang chuyện khác thì từ trước đến nay luôn cùng hắn đối nghịch Saraman Germany căn bản không quan tâm, hỏi thẳng.
“Ta vừa rồi nghe thấy giống như ngươi nói thích gì , rốt cuộc là cái gì?”
“Ta vừa rồi suy nghĩ cẩn thận , ta thích. . . . . .”
Lúc này, cũng không phải Morrie Sickles cắt đứt mà là Alois tự mình không nói tiếp.
“Tiểu Duy đâu rồi?”
Alois nói xong, vẻ mặt khẩn trương ngưng trọng vọt tới phía sau Shere, lo lắng nhìn quanh, nhưng lại bóng dáng Tiểu Duy.
“Nàng vừa rồi vừa mới ở đây. . .” Nhìn hắn như vậy Morrie Sickles cảm thấy tim mình trầm xuống, nói : “Đừng vội, nàng cường đại như vậy chắc chắn sẽ không có việc.”
“Chuyện này thật kỳ quái, cư nhiên có thể ở mi mắt chúng ta bốn cự long thần sửmí mắt dưới đem người mang đi. . . . . .” Shere cong môi mỉm cười lãnh khốc, phân tích nói : “Xem ra thực lực kẻ mang nàng đi không thể khinh thường a. . . . . .”
Saraman Germany nhìn tình huống chung quanh một chút, cũng nhíu mày, “Có thể như vậy mang người đi nhất định không đơn giản, hơn nữa ta cũng vậy cho rằng nữ nhân kia mạnh như vậy không dễ dàng bị người ta mang đi như thế.”
Trừ bỏ Alois lo lắng ra, ba còn rồng kia cùng liếc mắt nhìn nhau một cái, cũng nghĩ ra gì đó.
Shere đi đến trước mặt Alois gần như đã rối loạn kết cấu, nhẹ nhàng vỗ vai hắn, nói: “Đừng lo lắng, A Lạc.”
“Ta làm sao có thể không lo lắng được, Tiểu Duy nàng tuyệt đối sẽ không đi không tmaj biệt , nàng nhất định là gặp chuyện . . . . . .”
“Bình tĩnh một chút đi. “ Shere bởi vì Alois bối rối không thể không đề cao âm lượng, “Tiểu Duy biến mất ta nghĩ có lẽ không là bị người mạnh mẽ mang đi, dựa vào thực lực của nàng mà nói, có thể làm được mạnh mẽ mang nàng đi, ta nghĩ trừ bỏ thiên thần đại nhân cũng chỉ có cự long thủ hộ trụ cột mấy người chúng ta.”
“Nhưng là, ngươi hẳn là đều rõ ràng, không phải bất cứ người nào trong chúng ta. Bởi vì thiên thần đại nhân sẽ không xuất hiện ở đây, cự long tộc nếu như xuất hiện thì chúng ta nhất định sẽ có cảm ứng. Tình huống còn lại chỉ có hai loại : Thứ nhất, Tiểu Duy tự mình rời đi , nàng chắc chắn có thể làm được, nếu nàng muốn.”
“Thứ hai, chính là bị người quen mang đi”
“Người quen?” Khi Alois lặp lại những lời này, trong lòng có chút khó chụy, hắn không biết Tiểu Duy ở trong này còn quen người nào, hắn thậm chí không biết Tiểu Duy từ đâu tới đây . . . . . . Nhưng, Alois cho rằng điều này ảnh hưởng hắn, chính là giờ này khắc này, sự lo lắng cảm giác chiếm cứ cả đầu óc hắn.
“Ngươi cảm thấy Tiểu Duy là kiểu người tùy tiện bị người ta mang đi sao ?” Morrie Sickles tức giận nói, nhưng như vậy cũng không thể khiến Alois bình tĩnh lại, chính là thoáng bình ổn tâm tình của mình một chút, nghĩ đến Tiểu Duy lúc trước nói muốn đi Địch Gia Nghi thu thập tình báo, có lẽ Tiểu Duy chính là có việc đột xuất hoặc là gặp vấn đề bất ngờ khó giải quyết không thể không đi xử lý, mình hẳn là nên đi Địch Gia gặp nàng. . . . . . Alois lúc này mới cảm thấy mình bất lực như thế nào, lúc trước hắn chỉ là một người chuyên đi theo phía sau Tiểu Duy, cũng không thể phát huy tác dụng gì, hiện tại Tiểu Duy không thấy cũng không làm gì được, chỉ có thể đợi.
“Làm sao bây giờ?”
“Đừng vội, chúng ta trước tìm xung quanh xem, nếu không có manh mối thì chúng ta xuất phát đi Địch Gia Nghi.” Shere thấy Alois mặt co mày cáu, an ủi.
Những lời này cũng nói trúng suy nghĩ của A Lạc, Tiểu Duy nói ra Địch Gia Nghi, như vậy nàng tất sẽ đi nơi đó. Nếu như hắn gặp được Tiểu Duy trước khi đến Địch Gia Nghi cùng ba con cự long thúc thúc thì liệu Tiểu Duy có vui hơn không nhỉ? Alois hưng phấn nghĩ, hoàn toàn quên mất mục đích việc Tiểu Duy tìm kiếm cự long chính là về nhà.
Đám Alois chia làm hai nhóm, đi vào khu rừng tìm kiếm Tiểu Duy.
Mà lúc này Tiểu Duy đâng ở đâu ?
Tiểu Duy chui xuống đất. Nói đơn giản, cô rơi vào một cạm bẫy được che dấu rất hoàn mỹ.
Cụ thể mà nói. . . Cô cảm thấy cô giống như gây ra nhiệm vụ ẩn.
Vốn là Tiểu Duy là đi phía sau bốn con rồng, nhìn bốn tên kia kề vai sát cánh cười cười nói nói, Tiểu Duy khóe mắt đột nhiên cảm giác được bên phải trong rừng có tiếng gì đó phát ra, nhìn thoáng qua bốn con rồng không có phản ứng gì, Tiểu Duy dùng một cái di hình thuật biến mất, đi tới nới phát ra âm thanh.
Nơi đó giống như suối nước nóng vậy, nhưng thứ ở trong đó là cát vàng, mà không phải nước.
Giống như một con suối nhỏ đang chảy, cũng ngay khi Tiểu Duy vừa mới tiếp cận thì nó nhanh chóng biến thành một vòng xoáy khổng lồ, trong nháy mắt hút Tiểu Duy vào.
Thật ra Tiểu Duy có thể sử dụng một cái phiêu phù thuật thoát thân, chính là khi cô nhìn đến con suối đầy cát vàng này thoáng sửng sốt một chút. Trong trí nhớ mơ hồ nhớ rõ, nếu trước mặt xuất hiện con suối chứa cát vàng, như vậy dưới đất chính là lãnh địa của tộc người lùn ! Mà tộc người lùn thờ phụng là thần rèn và thần sức mạnh, ở trên đại lục này, bất luận là rèn hay là sức mạnh đều chỉ có một danh từ có thể thay thế — đó chính là Huyền Thiết Ma Long Miranda và con suối cát vàng này cũng không phải là tùy tiện có thể gặp được, tộc người lùn bởi vì cùng nhân loại bất hòa, cho nên chổ ở thường thường cách xa lãnh địa của nhân loại , thậm chí đến bây giờ trừ bọn họ ra thì cũng không có ai biết bọn họ đang ở nơi nào. Mà Tiểu Duy cũng chỉ mơ hồ nghe anh mình nói rằng, tộc người lùn bình thường thích sống ở dưới đất, dễ dàng cho việc tìm kiếm các loại nguyên vật liệu để rèn, thứ hai là bởi vì nhân rất hay đuổi bắt nô lệ, làm cho bọn họ giống nòi đơn bạc và chán ghét nhân loại, không muốn vì nhân loại tạo ra vũ khí trang bị, cho nên mới ẩn cư dưới mặt đất .
Nếu như có thể thông qua tộc người lùn tìm được Huyền Thiết Ma Long thì quá tốt.
Tiểu Duy trong bụng tính toán nhỏ nhặt, tương kế tựu kế đi vào, chính là trong lòng suy nghĩ nếu không nói cho Alois bọn họ, liệu họ có lo lắng không a . . . . . . Nhưng cô lại lập tức cảm thấy mặc kệ là cự long tộc hay là chính cô, có thể cùng nhau hợp tác đến bây giờ đều mang theo mục đích riêng, ai lại vô duyên vô cớ giúp ngươi khác làm việc, chính là. . . . . . Nghĩ đến đây, Tiểu Duy trước mắt đột nhiên hiện khuôn mặt tươi cười của Alois, có lẽ chỉ có con rồng ngốc nghếch kia mới không giống người thường a, Tiểu Duy nghĩ.
Ngay khi rơi vào lốc xoáy cát vàng, Tiểu Duy cho mình một cái Phong hệ ma pháp, có thể dừng hô hấp, nhưng thời gian có tác dụng của nó rất ngắn, bổ sung trễ hoặc là huỷ bỏ chú ngữ sử dụng thì sẽ nổ mạnh.
Theo dòng nước xoáy cát vàng, Tiểu Duy từ từ chìm xuống.
Không thể không thừa nhận trình độ đào đất của tộc người lùn, từ trên mặt ngã xuống cư nhiên qua 15 phút còn chưa tới đáy, nhưng tốc độ lại càng lúc càng nhanh. Tiểu Duy thật ra có một chút lo lắng rằng ở dưới lối ra sẽ có một cái quạt thật lớn hoặc là cối xay thịt tốc độ cực nhanh … hay cái gì tương tự như thế, nhưng là bởi vì tốc độ rất nhanh không thể dừng lại, mà tầm mắt cũng rất hẹp, mắt gần như là không thể mở ra, khắp nơi đều là cát vàng và bụi đất.
Quả nhiên, khi Tiểu Duy nhìn ánh sáng mỏng manh ở cửa ra vào thì đồng thời cũng nhìn thấy kia ” máy xay thịt” thật lớn đang chuyển động với tốc độ cực nhanh. Bởi vì tốc độ quá nhanh nên khi đến gần cửa ra, Tiểu Duy phi pháp huỷ bỏ ma pháp Phong hệ tráo lên người, chỉ nghe “oanh” một tiếng vang thật lớn, cửa ra nổ tung.
“Chuyện gì xảy ra vậy”
A! Bùm!
“Lại không xử lý đúng quy tắc sao?”
“Thần a!”
Hậu quả nghiêm trọng, các người lùn đều xuất động, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm nhìn sinh vật đang rơi xuống, à không đang lơ lửng và cối đầu gió đã bị nổ tung.
Khói đặc dần dần tan đi, khi các người lùn nhìn rõ nữ nhân rơi xuống trên cối đầu gió thì lập tức phát ra tiếng kêu the thé lớn nhỏ không đồng đều .
“A a a a a!! Con người xâm nhập tộc người lùn!”