“Lão đầu nhi, ta là đạo tặc.” Tiểu Duy rất chân thành chỉ vào cái mũi của mình nói.
“Điều này ta biết.” Karle Sellecti không thể để ý cô gái trước mắt gọi mình là lão đầu nhi, “Nhưng nếu có thiên phú học tập ma pháp, ngươi chẳng lẽ không muốn học?”
Tiểu Duy ánh mắt lóe ra, cô chợt nhớ tới vô địch ngoại treo của mình. Nhớ rõ anh của cô từng nói qua, dùng ngoại đeo này thì tất cả các loại chức nghiệp kỹ năng đều có thể sử dụng, tự nhiên ma pháp cũng không ngoại lệ, hơn nữa Tiểu Duy khi đánh Hủy Diệt Chi Long đã muốn sử dụng thử. Nếu như cô thức sự đi kiểm tra thử mà nói …. Kết quả chắc chắn sẽ khiến cho bọn họ khiếp sợ, thân là đạo tặc có thực lực vô cùng biến thái, nếu như lại có thể thành Ma Pháp Sư nữa thì …. Tiểu Duy khóe miệng giật giật, mặc dù có một chút tò mò muốn biết thuộc tính ma pháp của mình, nhưng vẫn là trước tiên đem nhiệm vụ chính tuyến làm hết rồi nói sau, tìm lúc không có người đi trắc trắc xem, đỡ bị coi là biến thái quá khiến ai cũng nhìn chắm chằm.
“Nếu có thể làm Ma Pháp Sư, ta bây giờ có thể là đạo tặc sao?”
Karle Sellecti nghe thấy những lời này thì bộ mặt tỏ vẻ rất bị đả kích, nhưng trong lòng biết Tiểu Duy nói không sai, bất luận là ai đều không thể ngăn cản ma pháp sức quyến rũ, có thể trở thành Ma Pháp Sư lời địa vị tôn quý lực lượng cường đại … ai sẽ lựa chọn làm đạo tặc chỉ có thể tránh ở góc tối đâu?
Nhưng mà, vị đạo tặc trước mắt này lại vô cùng cường đại, tới mức lấn át cả ánh sáng của Ma Pháp Sư.
“Lời tuy nói như vậy, bất quá có cơ hội ta cảm thấy ngươi cần phải đi trắc thí nghiệm xem thử ra sao.” Karle Sellecti bày ra tư thế Đại Ma đạo sư, chân thành đề nghị Tiểu Duy, hắn không muốn bỏ qua cây mầm tốt như vậy, nếu có một chút cơ hội thì phải nắm bắt lấy.
“Tiểu Duy a, ta xem ngươi nếu không nghĩ học ma pháp đi theo ta học chế thuốc cũng không tồi chứ.” Athfield thấy Karle Sellecti không thành công, vội vàng tiến lên tự tiến cử. Cô bé này biết dược tề tông sư hành tung, nếu có thể trở thành học sinh của mình, điểm cơ mật này tất nhiên là nhà bào chế thuốc nghiệp đoàn nắm giữ a.
Tiểu Duy bật cười lắc đầu, tỏ vẻ cũng không hứng thú, ngay tại Athfield muốn tiến thêm một bước khuyên bảo thời điểm, một thị nữ vội vã tới bên cạnh ghé vào lỗ tai hắn nói nói mấy câu, Athfield biến sắc, hướng Karle Sellecti cùng Claude gật gật đầu, ra cẻ xin lỗi cùng Tiểu Duy rồi xoay người vội vàng rời đi.
Hắn chân trước mới vừa đi, Karle Sellecti cùng Claude hai người cũng đi theo. Bọn họ lúc rời đi, Tiểu Duy nhìn thấy trong mắt Claude có tia lo lắng không yên.
Là điều gì làm cho ba người này vội vã rời đi như vậy?
Đang nghĩ tới điều này, cô ngẩng đầu nhìn thấy Cathy đứng ở một bên như có suy nghĩ gì nhìn về hướng Claude ly khai, chợt nhớ tới đám Harry, liền đi đi qua hỏi: “Cathy, đám Harry. . . . . .”
“A, bọn họ bị an trí ở tại Quang Minh thần điện.”
“Quang Minh thần điện? Không phải hẳn là đem di thể giao cho người nhà sao?” Tiểu Duy ngây ngẩn cả người, hỏi lại.
“Ngươi có thể đi nơi đó nhìn xem, tình huống cụ thể ta cũng vậy không biết rõ.” Cathy ngừng lại, do dự một chút, nói: “Bọn họ tựa hồ cũng chưa chết.”
Những lời này làm cho Tiểu Duy trái tim nhảy lên một cái, không chết? Chẳng lẽ là tác dụng của thuốc Hồi Sinh gây ra?
“Cám ơn, vậy ta đi trước .” Tiểu Duy cười cảm ơn Cathy, mang theo Alois vội vội vàng vàng rời đi vũ trường.
Tiểu Duy đi rất vội nên không muốn đi thay bộ lễ phục trên người. Nhưng bộ lễ phục này tạo hình theo kiểu đuôi cá, từ lưng áo cho đến đùi đều bị bó chặt trong lễ phục, lúc nãy khiêu vụ thì vẫn bình thường vì bước nhảy cũng không quá dài, nhưng bây giờ muốn bước đi nhanh thì không thể. Vì thế, Tiểu Duy phát hiện ra rằng mình không thể di chuyển được liền lập tức không hề nghĩ ngợi, dùng tay xé váy cái “Roẹt!”. Thế là, từ bộ lễ phục váy dài dạ hội hình đuôi cá biến thành bộ váy ngắn gợi cảm.
Alois đi theo sau Tiểu Duy, hắn vầ mới không chú ý một chút mà cô gái kia đã vạch quần áo mình lên, sau đó …. Một đôi chân thon dài trắng nõn lộ ra ngoài, theo từng bước đi còn có thể nhìn thấy cái đùi trắng noãn như ẩn như hiện ….. Alois đột nhiên cảm giác được đầu óc của mình bắt đầu nóng lên, giống như có một luồng khí nóng xông thẳng lên đỉnh đầu, yết hầu cùng xoang mũi giống như bị thiêu đốt …
Thân là ấu long, Alois căn bản không biết mình bị gì, đầu óc choáng váng, hắn chợt phát hiện người chung quanh tầm mắt đều thay đổi, tất cả đều dừng trên người Tiểu Duy . . . . . . Tại sao lại giống như muốn ăn thịt người? Không được không được, nữ nhân này là con mồi của hắn, sao có thể để người khác ăn? Chỉ có hắn mới được ăn! Kẻ khác ai cũng không thể!
Nhìn kỹ, hăn sphast hiện ra vấn đề nằm ở trên đùi Tiểu Duy, vì thế Alois vội vàng cởi áo khoác của mình, đi tới vài bước, định đem quần áo thắt ở bên hông Tiểu Duy, không ngờ mỗ nữ phản xạ có điều kiện, có người tới gần liền nhanh chóng ra tay, một tay định ném Alois qua vai, hán cả kinh ôm lấy eo Tiểu Duy, đùi phải ngăn lại cú đá của cô, thế này mới ổn định thân thể, không có bị ném đi.
Tiểu Duy đang lúc định ném người có cảm giác là lạ, quay đầu lại nhìn thì quả nhiên là rồng ngốc.
“Ngươi đột nhiên lao về phía trước làm gì?”
Alois vừa ngẩng đầu, chợt phát hiện mặt Tiểu Duy đang ở ngay trước mắt,hắn hoảng sợ lui về sau, lập tức ngã ngồi trên mặt đất, nguyên bản quần áo muốn thắt ở bên hông Tiểu Duy cũng rơi trên đất. Tiểu Duy cau mày nhìn kỳ quái động tác của Alois, trong lòng đang vội đi Quang Minh thần điện, nhìn qua quần áo trên người, tùy tay nhặt lên, mặc vào.
Được rồi, mục đích của Alois chỉ đạt tới một nửa, vốn là muốn che đi nửa người dưới thì hiện tại chỉ che được nửa người trên, còn nửa chân vẫn còn ngay tại trước mắt Alois sáng ngời a sáng ngời. . . . . .
Quang Minh thần điện cách hoàng cung không xa, hai người rất nhanh tới cửa thần điện. Alois là rồng Hủy Diệt, chưởng quản lực lượng hắc ám, mà nơi này lại là Quang Minh Thần Điện, vì thế, khi hắn tới cửa điện liền cảm giác được lực lượng quang minh làm cho hắn không được thoải mái.
Tiểu Duy quay đầu phát hiện Alois đang đứng ngây ngốc ngoài cửa mới giật mình hiểu được chuyện gì xảy ra, phân phó Alois đứng chờ mình ở cửa.
Quang Minh thần điện cung phụng là rồng Hi Vọng Aus Belle, là chưởng quản quang minh, sinh mệnh cùng hi vọng thần chi sứ đồ, trong truyền thuyết hắn và rồng Sinh Mệnh Ueda là một đôi người yêu, chính là Ueda ma pháp thuộc tính mộc, sinh sống ở trong rừng rậm, sau lại giao cho Tinh linh nhất tộc lực lượng cường đại, trở thành Tinh linh thần bảo hộ. Mà Aus Belle lại được nhân loại thờ phụng trừ Caesar thiên thần ra, mọi người đều tin rằng sức mạnh của Mục Sư Quang Minh là món quà trân quý nhất mà Aus Belle lưu lại.
Ở Tát Phỉ Lạp Tư từng cái thành thị đều đã sắp đặt một tòa Quang Minh thần điện, sự tồn tại của hắn không chỉ là bởi vì mọi người tín ngưỡng mà còn cung cấp nơi cứu trị bệnh nhân. Một vài bệnh nhân mà nhà bào chế thuốc nghiệp đoàn không thể cứu sẽ được đưa đến Quang Minh thần điện, mà trên thực tế, nhà bào chế thuốc nghiệp đoàn dược tề có thể giải trừ là độc tố, Quang Minh thần điện chưởng quản phạm vi là giải trừ nguyền rủa. Đương nhiên, bất kể là ở nhà bào chế thuốc nghiệp đoàn hay là Quang Minh thần điện, nếu ngươi không có tiền thì ngươi không thể giữ được mạng.
Tiểu Duy thực thuận lợi đi vào Quang Minh thần điện, ở đây đại môn quanh năm rộng mở , Quang Minh thần điện hoan nghênh mọi người tiến vào chiêm ngưỡng Aus Belle Quang Minh thần sứ.
Nhưng sau khi đi vào Tiểu Duy liền ngẩn người, đám Harry ở đâu?
Ngay tại lúc cô không biết nên đi đường nào thì nhìn thấy ở khúc ngoặt phía trước có vài vị Mục Sư mặc trường bào màu trắng đang vội vã chạy về một hướng khác. Tiểu Duy nheo mắt lại, nhớ lại Cathy nói rằng đám Harry có khả năng không chết, những người này có phải là do nhìn thấy tử thi sống lại ?
Nghĩ vậy, Tiểu Duy chạy lên phía trước.
Quẹo trái quẹo phải, Tiểu Duy đi theo phía sau đám người kia đi tới vào trong thần điện, đi lên bậc thang, Tiểu Duy nhìn đến bên trong đứng không ít người, chính giữa thần có vài người đang nằm, mà phía sau đám người đó là pho tượng Hi Vọng Chi Long Aus Belle nguy nga và to lớn.
“Ai!”
Ngay tại khi Tiểu Duy đến gần pho tượng, có người phát hiện nàng, hét lên. Trong nháy mắt, tất cả thị vệ đều rút kiếm ra, chỉ về phía Tiểu Duy.
“Tiểu Duy?”
Nghe thấy thanh âm quen thuộc, Tiểu Duy nghe tiếng nhìn lại, dĩ nhiên là Claude.
“Làm sao ngươi ở chỗ này?”
“Ta là tới xem đám Harry .”
Claude sửng sốt, hướng về phía thị vệ vung tay lên, tất cả kiếm đều thu trở về.
“Bọn họ đều ở đây.” Claude mang theo Tiểu Duy đi vào thần điện, chỉ vào mấy người đang nằm yên lặng như đã chết.
Tiểu Duy vài bước đi tới, mấy người đang nằm này quả nhiên là Harry, ANhi và Todd, và một cô gái lạ mặt. Tay nắm lấy tay Harry, mềm, đầu đặt lên ngực nghe ngóng, tiếng tim đập là có nhưng rất mỏng! Hai mắt nhắm nghiền một chút dấu hiệu tỉnh lại cũng không có, ba người kia giống như là lâm vào trạng trái ngủ say, có hô hấp cố tiếng tim đậy, nhưng là cũng không cách nào tỉnh lại.
Chẳng lẽ đây là tác dụng phụ của Hồi Sinh Dược tề? Tiểu Duy có chút chột dạ, nhưng cô hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Ba người này không có nguy hiểm tánh mạng, nhưng lại không thể tỉnh lại.” Một giọng già nua từ phía sau Tiểu Duy vang lên, xoay người nhìn lại, là một vị lão giả mặc trường bào màu trắng , “Ngươi và bọn họ là bằng hữu?”
“Đúng.” Tiểu Duy gật đầu, ánh mắt rơi vào cô gái lạ mặt bên cạnh, thân thể đã biến thành màu xanh, môi tím tái, tứ chi cứng ngắc, giống hệt như tử thi.
“Tiểu Duy, vị này là ai ngươi Jean · Samios · Theodore đại chủ giáo, là Quang Minh thần điện một trong ba vị hồng y giáo chủ.” Claude đứng ở một bên giới thiệu, “Theodore giáo chủ, nàng là Tiểu Duy, người xuất sắc tử đấu đại tái lần này.”
“Ta biết.” Theodore giáo chủ nhìn Tiểu Duy, ý cười rất sâu.
“Nàng là ai?” Tiểu Duy bỗng nhiên chỉ vào cô gái lạ mặt hỏi.
Giọng Claude lập tức trở nên có chút trầm thấp, bộ dạng như đang cố nén bi thương, mở miệng nói: “Đó là muội muội của ta, công chúa Lai Na.”
Vừa dứt lời, tinh thần Tiểu Duy lại lập tức tỉnh táo, trong đầu cô trong nháy mắt hiện ra một dòng chữ lớn.
Nhiệm vụ chính tuyến xuất hiện!