........ Quay trở lại với Kun nha mọi người...
- Cô là ai? Có lịch hẹn với hủ tịch không mà dám...???_ Tên bảo vệ nói
- Là ai ko quan trọng. Phiền anh vào báo vs ông ta rằng có cô HÀN NHƯ BĂNG đến gặp ổng
- Vậy xin cô chờ 1 lát...
Nói rồi tên bảo vệ đi ra khu lễ tiếp tân dò hỏi....
......
- Dạ thưa chủ tịch..
- Cho con bé vào đi ( Giọng của một người đàn ông trung niên ôn tồn)
Nghe rồi tên bảo vệ quay lại chỗ Kun...
- Giờ thì cô có thể vào gặp chủ tịch. Phòng ngài ở....
Tên bảo vệ chưa kịp nói hết lời nó đã một mạch đến cầu thang máy...
Trước con mắt trợn tròn của tên bảo vệ. ' Nhóc con. Mi đợi đó. '
_________
Tại phòng họp.
- Ông là?
- Cha ruột của con.
- Cha sao? Lực cười. Tôi ko có người cha độc ác như ông.
- Con nói đúng. Ta rất độc ác phải không.< Cố kìn lén cảm xúc, ông nói tiếp > con cũng thông minh đấy. Tìm ra ta khá sớm.
- Ông. Tại sao? Ông lại làm như vậy với tôi, tại sao lại đối xử với mẹ con tôi như vậy? Tại sao ông lại hãm hại cha mẹ Mun và tại sao ông lại giết chết...._ Nói đến đây cổ họng nó bỗng nghẹn ắng lại, sống mũi nó thấy cay cay, hai mắt đỏ ửng. Nó khóc...
- Cái này là ta chỉ muốn tốt cho con thôi con gái! ( Ông ta giải thích)
- Tốt cho tôi sao? Hực... Lực cười thật đấy. Tốt cho tôi? Vậy... Tốt ở chỗ nào? Ông nói đi? Ở đâu đây hả? Ông coi từ giờ tôi làm gì còn mặt mũi đâu mà gặp lại bọn họ. Hực..._ Nó nghẹn ngào.
- Tiểu Băng. Nghe cha nói đây. Tất cả những gì ta làm chỉ muốn tốt cho con thôi. Vì thế con....
- Ông im đi. Tôi ko có người cha như ông. Ông ko xứng đáng làm cha của tôi. TÔI HẬN ÔNG...
Nói rồi nó chạy thật nhanh ra khỏi phòng làm việc của... CHA ĐẺ mình.
" Ba à. Tại sao người lại có thể đối xử với con... Và mẹ như thế chứ? Chả lẽ người hận mẹ con con đến thế sao? Người thật độc ác. Người chả khác gì một con quái vậy. Tại sao người lại có thể đi sát hại cha mẹ của cô bạn thân con chứ? Tại sao người lại có thể làm lên những việc tày đình đến vậy. Con thật thất vọng về người. Thực sự.. Thực sự. Con không muốn có người cha độc ác, tàn nhẫn như người"
Nó vừa chạy vừa khóc. Giọt nước mắt rơi càng ngày một nhiều. Bố thật sự.... Thật sự rất tuyệt vọng.... Điều này làm cho nó mật hoàn toàn sự cảnh giác.
Bỗng...
- KÉT.... BỊCH..... Á...Aaaaaaa
- Ồ. Bên kia có chuyện gì kìa. Hình như là có tai nạn. _ N1
- Chết không. Đang yên đang nành sao lại có tai nạn thế kia? Mà Hinh như là một cô gái thì phải. Đáng thương quá.._ N2
- Tội nghiệp quá.._ N3
- Mọi người... Mọi người mau gọi cấp cứu đi. Nhanh lên. Cô ấy sắp không xong rồi. _ Một người phụ nữ có gương mặt phúc hậu nói...
- Đúng vậy. Ai đó mau gọi đi
Nói rồi mọi người quay ra gọi điện gọi cấp cứu.
- Chúng ta có lên thông báo cho người nhà cô ấy không?_ một người nói.
- Đúng thế. Tôi nghĩ đó là giải pháp tốt nhất. _ N2
- Uk. Để tôi kiểm tra xem trên người cô ta có thông tin gì không!
Nói rồi người phụ nữa quay ra lục tìm điện thoại của cô. Và cũng rất dễ tìm vì điện thoại cô đang cầm trên tay mình. Truy tìm danh bạ, cô rất ngạc nhiên khi trong danh bạ của cô có duy nhất một Liên hệ. Đó là Ken..< Thần hộ mệnh của Kun>
Nhưng bây giờ đã quá muộn rồi. Kun giờ đây đã...