Tuy là có chút "quen biết" nhưng Phong Lôi vẫn phải đóng luật một linh thạch như thường lệ để được chọn nhiệm vụ.
Sau khi tỉ mỉ cân nhắc, Phong Lôi quyết định chọn nhiệm vụ đón củi ở rừng Thiết Mộc.
Nơi này gần Thạch lâm Đoạn Nhai cốc, lần trước Phong Lôi quyết đấu đã lưu ý nơi này rất tốt để rèn luyện thân pháp.
Tập luyện đốn củi cũng là để rèn luyện các động tác cơ bản của đao pháp, trong rừng hẻo lánh có thể bày dụng cụ tập luyện vừa có thể dùng trận pháp dẫn lôi mỗi khi trời mưa để rèn đao mà không bị chú ý lại khá an toàn.
Thiết Mộc là một loại cây khá cứng rắn có thể so với sắt bình thường nên mới có tên gọi như vậy.
Loại cây này tuy có chút cứng rắn nhưng không có thuộc tính gì đặc biệt nên đa phần dùng để làm khôi lỗi cấp thấp hoặc củi đốt cho nhà bếp hoặc luyện đan do khi cháy tỏa ra nhiệt độ khá cao.
Khi nhận nhiệm vụ Phong Lôi được Vương sư huynh phát cho một chiếc dao chặt củi màu bạc, cũng là một pháp khí cấp thấp và dặn hắn mỗi tháng cần chặt được một trăm cân thiết mộc dài hai xích, giao nhiệm vụ ngay tại đây khi trở về để nhận thù lao.
Phong Lôi quyết định chạy bộ đi đến rừng Thiết Mộc, bên trong chân là bao chân đã được tăng cường mỗi chân tăng thêm bảy mươi cân làm quãng đường vài dặm đã khiến hắn thở hồng hộc.
Đến bìa rừng thấp thoáng một số gian nhà gỗ đơn giản chắc của mấy đệ tử nhận nhiệm vụ như hắn, Phong Lôi tiến đến trưng ra bộ mặt lễ phép.
Có câu nắm tay không đánh mặt cười, tuy có hơi giả tạo nhưng Phong Lôi cũng đã đạt được mục đích hỏi thăm một số quy tắc và điều cần chú ý ở khu rừng này từ mấy người này.
Trong khoảng mười dặm vuông Đệ tử ngoại môn có thể hoạt động tự do, khi tiến sâu vào trong sẽ xuất hiện một số yêu thú lợi hại cấp hai tương đương cảnh giới trúc cơ của nhân loại.
Tông môn cố tình để lại các yêu thú này để đệ tử nội môn rèn luyện còn yêu thú kết đan thì đã bị thanh lý hoặc chạy mất hết vì yêu thú cảnh giới này đã có trí tuệ không khác gì nhân loại.
Đến Linh giới một thời gian Phong Lôi cũng "hiểu biết" hơn nhiều, trên đại lục Thần châu có hai địa phương có nhiều yêu thú nhất đó là Vạn Yêu Sơn và Cửu Khúc Sơn.
Hai địa phương này đều có yêu thú cảnh giới Hóa thần, Nguyên anh nên có thể tồn tại giữa các môn phái, các yêu thú kết đan nếu không đến nơi này nương tựa thì cũng chọn các nơi hẻo lánh để tu luyện.
Phong Lôi quyết định đi sâu vào trong rừng Thiết Mộc khoảng sáu bảy dặm tìm nơi lập một động phủ đơn giản để tu luyện, vừa tránh chạm mặt với các đệ tử khác.
Quy tắc ở rừng Thiết Mộc là mỗi đệ tử sẽ được chọn một khu vực một mẫu vuông để khai thác gỗ và đánh giấu ký hiệu đặc thù của Tông môn để khẳng định khu vực này đã có chủ để tránh tranh chấp.
Phong Lôi sau khi dò xét đã chọn khu vực có một ngọn đồi thấp đầy cây cổ thụ lại không có yêu thú lợi hại gì để thiết lập động phủ.
Phong Lôi lấy Trảm Đình đao ra, thanh đao này lần đầu tiên ra khỏi vỏ không phải là thấy máu mà lại thấy cây cối, đất đá.
Đao này quả nhiên rất bén, cắt thân cây một người ôm hay đất đá như đậu hũ rất nhanh đã mở được một động phủ đơn giản trên đỉnh đồi.
Phong Lôi mở một thông đạo xuống tận chân đồi sau đó đi chặt cây và dây leo sau đó trét bùn đất và cỏ lên để làm cửa vào.
Sau khi từ bên ngoài quan sát không nhận ra điểm khác thường, Phong Lôi bay theo thông đạo lên đỉnh đồi, vừa bay vừa dùng hỏa thuật nung khô thành thông đạo cho cứng cáp hơn.
Trên đỉnh đồi là một động ngầm khoảng vài chục trượng, Phong Lôi sửa lại cho bằng phẳng, vuông vức rồi dùng hỏa thuật nung khô kỹ hơn, dù sao cũng là nơi sinh hoạt nên cần chăm chút hơn.
Sau đó Phong Lôi chuyển một số bàn ghế, giường,..
đã mua sẵn do có túi trữ vật đại vào trong phòng sau đó thiết lập trận pháp tiểu Thất Tinh Kim Lôi trận để khi trời có mưa giông thì sẽ thu lôi điện ngay,bây giờ là mùa hè trong rừng cũng hay có mưa giông nên Phong Lôi cũng không nôn nóng lắm.
Tiểu Thất Tinh Kim Lôi trận thiết lập khá đơn giản gồm bảy cây cột dài ba thước bằng kim loại không phải vàng cũng không phải sắt có ánh kim phủ đầy phù văn khó hiểu và một trận bàn làm từ Dẫn Lôi thạch.
Trận bàn này là quý giá nhất của bộ trận pháp này, giúp điều khiển cường độ lôi điện và chuyển hóa để Trảm Đình đao có thể hấp thu.
Nếu là Lôi Đình đao chân chính có sẵn trận pháp phù văn trong đao, có thể tự hấp thu và chuyển hóa còn Trảm Đình của Phong Lôi chỉ là bản phỏng chế có tì vết nên không có bộ phù văn này.
Chỉ cần bố trí bảy cây cột theo hình thất tinh, giữa các cây cột có dây xích móc nối đan xen theo quy luật nhất định, trung tâm nơi đan xem các sợi xích là trận nhãn có một khe hở, cắm ngược thanh đao vào khe hở này rồi đợi mưa dông là có thể lụm rồi ^^.
Sau đó Phong Lôi bố trí trận kỳ của Tứ Tượng Huyễn Quang trận ra bốn góc phòng rồi khảm linh thạch lên các lỗ trên các trận kỳ sau đó kích hoạt trận pháp.
Bốn góc trận pháp phát ra âm thanh bốn loại thú khác nhau rồi phát ra ánh sáng bốn màu khác nhau, bốn loại ánh sáng đan xen nhau rồi hợp thành một màn sáng bán nguyệt màu cam bao phủ cả gian phòng.
Phong Lôi lấy trận bàn ra kích hoạt cả chức năng phòng hộ và che giấu thì màn sáng chuyển thành trong suốt.
Trận bàn còn có thể điều chỉnh phạm vi của trận pháp giảm xuống một trượng vuông và tối đa đến một trăm trượng vuông, tất nhiên càng mở rộng thì uy lực phòng hộ sẽ càng giảm đi.
Phong Lôi đi ra ngoài trận pháp thì chỉ thấy hình ảnh vách núi chứ không nhìn thấy màn sáng và đồ vật bên trong, sau đó Phong Lôi lại làm một chiếc cửa như ở dưới chân đồi để che giấu, khi nào có cần thu lôi mới mở cửa ra.
Có trận pháp này thì Phong Lôi mới yên tâm ra ở nơi hoang dã chứ đang ngủ hoặc tu luyện bị làm phiền hoặc tập kích sẽ rất nguy hiểm.
Xong việc thì cũng đã mất cả một ngày, Phong Lôi lại bỏ bộ đồ vật phòng thí nghiệm ra để điều chế Dược dịch bôi chân.
Sau một lần điều chế đã xe nhẹ đường quen, Phong Lôi lần này làm nhanh hơn nhiều điều chế luôn mấy bình để bôi dần đủ cho mấy tháng.
Sau khi bận rộn cả ngày, Phong Lôi nấu Ngọc mễ lên ăn, cơm nấu ra vẫn rất ngon nhưng hắn lại cảm giác có chút cô đơn.
Cảm giác tịch mịch sống một mình giữa rừng sâu không người: "Vô địch thật cô đơn, mình phải làm quen dần cho đỡ bỡ ngỡ", Phong Lôi tự sướng vài câu.
Nếu có người chứng kiến sẽ nhận định Phong Lôi bị tự kỷ nặng.