Mục lục
Liệp Diễm Giang Hồ Mộng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Ngọc, chuẩn bị tất cả tốt chưa?" A Mật Y từ trong nhà lao bước ra, trực tiếp hỏi lưỡng đại hộ pháp Thái Âm giáo.
Lý Ngọc nói:"
Tỷ tỷ, đã chuẩn bị xong tất cả rồi."
"
Lạc Hùng không thể dễ dàng tìm ra chúng ta. Tỷ một ngày không chết, Lạc Hùng hắn sống cũng không yên." A Mật Y nói. Bà ta đang đi trên hành lang, Lý Ngọc và Minh Ngọc cả hai ở sau bà ta," Muội biết hôm nay tỷ gặp quái sự gì không?"
Minh Ngọc nói:"
Không biết"
Lý Ngọc hỏi:"
Tỷ tỷ, việc kỳ quái gì vậy?"
A Mật Y nói:"
Tỷ đã thấy qua Hoàng Hy Bình, hắn và Khiếu Thiên rất giống nhau"
"
Có việc đó ư?" Minh Ngọc kinh ngạc.
Lý Ngọc trầm tư:"
Muội cũng nghe nói hắn ta cũng rất thanh nhã, nhưng không biết hắn có phải là Lâm công tử."
A Mật Y đáp:"
Tuy giống ông ta nhưng không phải ông ta. Bất quá, các ngươi năm đó cũng thầm yêu Khiếu Thiên phải không? Tỷ nghĩ Hoàng Hy Bình có thể thay thế Khiếu Thiên"
"
Tỷ tỷ, với tuổi tác chúng ta như thế này, tỷ sao nói ra câu đó?" khuôn mặt hai phụ nhân đỏ hồng, giống khuôn mặt mềm mại của xử nữ. Kỳ thật bọn họ vẫn còn là xử nữ, chỉ vì tuổi tác đã lớn.
Ai nói tuổi tác lớn không là xử nữ, tuổi nhỏ là xử nữ? Đó là nói hoang!
"
Nhưng các ngươi trong mắt tỷ không chút thay đổi" A Mật Y nói ra lời cảm thán của mình. "Thời gian không hào phóng với người, năm tháng đã để lại dấu vết trên khuôn mặt chúng ta. Một thời gian là mỹ nhân, có lẽ ít nhiểu được khoan dung như thế?"
Thanh xuân chính là ước mơ của thiếu nữ, tuy nhiên đến ba mươi bốn mươi tuổi vẫn bảo trì được thanh xuân, chắc nữ nhân cảm thấy an ủi.
Minh Ngọc nói:"
Tiểu tỷ trong mắt chúng ta cũng không có gì thay đổi, vẫn hấp dẫn như năm nào, vẫn còn trẻ."
A Mật Y cười ảm đạm.
Lý Ngọc xen vào:"
Muội có cảm giác tỷ có chút thay đổi. Thay đổi trước sau thành thục hơn, có mùi vị nữ nhân, là loại mùi vị bị nam nhân câu dẫn tính dục."
"
Lý Ngọc, muội nói cái gì vậy? Muội ở đây hơn mười năm, đã học hỏi ăn trộm được những gì?"
"
Không có, muội không có"
"
Vậy sao muội biết nam nhân câu dẫn tính dục là như thế nào?"
Lý Ngọc đáp:"
Nữ nhân nào thì không biết! Tuy nhiên chúng muội không rõ việc đó, nhưng cũng là nữ nhân, sống đến tuổi này, cũng đã biết được không ít."
A Mật Y cười cười:"
Có lẽ như thế, các muội nhìn Hoàng Hy Bình rất trẻ, tỷ nghĩ chúng ta chân chính trở thành nữ nhân."
Lý Ngọc hiếu kỳ:"
Hắn thật sự có nhiều điểm giống Lâm công tử?"
"
Không giống nhiều như thế. Chính tỷ cũng có cảm giác nhiều như thế. Kỳ thật hắn so với Khiếu Thiên muốn hấp dẫn hơn, nhưng tuyệt không giống Khiếu Thiên. Hắn giống như bầu trời xuân đầy sức sống, nhưng Khiếu Thiên là bầu trời đông rất lạnh lẽo!"
Nếu đặt Hy Bình tại đây, nghe mọi người hình dung hắn như bầu trời xuân đầy sức sống, hắn nhất định hát xuân ca. Hừ, hình dung thật mục nát làm sao!
"
Đầy sức sống?" Minh Ngọc kinh ngạc hỏi.
A Mật Y nói:"
Đúng như lời nói của tỷ. Hắn là một thanh niên cường tráng, toàn thân mang đầy không khí mùa xuân, tán phát một thứ ánh như là một khí thế dụ hoặc."
Lý Ngọc rất mộc mạc:"
Muội không thích loại này, Minh Ngọc thì rất thích."
"
Muội không có" Minh Ngọc kháng nghị:" Muội thích vẻ tan nhẫn, giống như Lâm công tử."
Lý Ngọc cười cười:"
Nguyên lại tỷ thích Lâm công tử.Hi hi, Minh Ngọc, tỷ bị bắt quả tang rồi."
Mimh Ngọc đột nhiên minh bạch lời nói đó của Lý Ngọc, đỏ mặt, mắng lại:"
Tử Lý ngọc, muội hảm hại tỷ. Tỷ không tha thứ cho muội."
"
Các muội -" A mật Y vừa muốn nói, đột nhiên nghe bên ngoài truyền lại âm thanh hỗn tạp.
Tử Ngọc từ trước cửa chạy vào, nhìn thấy bọn họ, lập tức dừng lại, khẩn trương báo:"
Bọn họ đã đến, ở đây tất cả đã bị bao vây"
"
Thật sự tới thật nhanh!" A Mật Y lạnh lùng.
Lý Ngọc và Minh Ngọc thần sắc cũng thay đổi lạnh lùng, Lý Ngọc hỏi:"
Tỷ tỷ, chúng ta ra ngoài đối phó bọn họ hay …"
"
Cùng với họ chính diện giao phong!"
"
Nhưng xung đột ngay chính diện, muội không có khả năng đối kháng." Lý Ngọc lo lắng nói.
A Mật Y nói: "
Lý Ngọc, kỳ thực muốn đối phó với Đại Địa Minh, Thái Âm giáo không phải cô lập."
"
A?" Lý Ngọc bắt đầu mê hoặc.
"
Chúng ta ra ngoài!" A Mật Y không giải thích, trực tiếp đi ra cửa.
Lý Ngọc nhìn Minh Ngọc, thấy Minh Ngọc với nụ cười duyên dáng của bà ta, rồi cười cười, nhanh chóng đi theo A Mật Y.
Đối với vận mệnh, hiện tại, chỉ bằng một nụ cười!
A Mật Y bên ngoài cảm thấy ngạc nhiên, bao vây là Lạc Thiên, nhưng không phải Lạc Hùng. Bà công nhận đúng là Lạc Thiên là nhi tử của Lạc Hùng, chỉ vì hai phụ tử rất giống nhau.
Quả Phụ Ốc bị hơn hai ngàn võ lâm nhân sĩ bao vây, bảy phần nhân số tập trung ở trước cửa. A Mật Y ở trong không ra ngoài, phân phó Lý Ngọc:"
Các người ở đâu ở yên ở đó, không có mệnh lệnh của ta không được vọng động."
Trước cửa Thái Âm giáo võ lâm nhân sĩ có khoảng bảy trăm đến tám trăm. Nhưng cũng có khoảng phân nửa người của Thái Âm giáo tiềm phục xung quanh, chờ đợi mệnh lệnh, đó là ám bình do Lý Ngọc chỉ huy.
"
A Mật Y, không thể nghĩ bà lúc còn trẻ, thật sự là tuyệt đại vưu vật, mà phong vận hiện tại không hề giảm". Lạc Thiên nhìn thấy A Mật Y xuất hiện, thần tình ngớ ngẩn, cuối cùng thì cũng biết mặt phụ nhân là thượng đại thánh nữ thái Âm giáo có thể sánh cùng hai vị cô cô xinh đẹp.
A Mật Y mỉm cười:"
Ngươi cũng rất tốt, nhất biểu nhân tài, anh nhi bất phàm, là nhi tử của Lạc Hùng?"
"
Đúng vậy!"
"
Lạc Hùng không dám gặp ta, lại cho nhi tử hắn đến gặp ta…"
Lạc Thiên nói:"
Phụ thân ta nghĩ bà không đủ tư cách để phụ thân ta xuất động, vì thế để nhi tử xuất mã."
A Mật Y cười trào lộng:"
Thật hả? Không biết vì sao hắn để nhi tử đơn độc đến, không sợ nhiều người không liên quan bỏ mạng hay sao? Lạc Hùng là hỗn đản, bản tính không thể nào thay đổi. Hắn không đến gặp ta, không phải không muốn đến. Năm đó hắn trông thấy ta thần sắc trở nên dâm dục độc ác, ta nhớ rất kỹ."
Mọi nguời trong Võ lâm , phàm là nam nhân, nghe lời nói của bà ta, tất cả đều ngượng nghịu. Nhân vì bọn họ đến dấy trước khi A mật Y xuất hiện, mọi người đều rất dâm dục, hắc hắc!
Lạc Thiên rất tự nhiên trả lời:"
Giáo chủ rất giống mỹ nữ. Phụ thân ta khi nhìn thấy bà, biểu hiện rất dâm dật, chỉ là thường tình của nam nhân."
A Mật Y nhìn chòng chọc vào Lạc Thiên, thình lình nói:"
Ngươi thật sự là một nhân vật, có lẽ là "thanh xuất vu Lam" ".
"
Đa tạ thánh nữ thương tưởng, nhưng hiện giờ ta đến đây không phải nghe tán thưởng."
"
Ta không phải là thánh nữ, ta chỉ là A Mật Y."
Lạc Thiên bất quản:"
Ta có một đề nghị, chính là muốn bà đầu hàng. Chúng ta chỉ lưu một mình bà lại, còn tất cả những người khác có thể tự do quay về. Bà nghĩ như thế nào?"
A Mật Y giọng nhẹ nhàng:"
Ta cũng có một đề nghị. Ngươi tự sát tại đây, sau đó ta phóng thích mọi người, ngươi nghĩ sao?"
"
A Mật Y, lời bà ngông cuồng thái quá. Bà hãy nhìn, sức mạnh của chúng ta hơn các ngươi ba lần. Các ngươi căn bản không thể kháng cự." Lạc Thiên kiêu ngạo.
"
Lạc Thiên, ngươi nhớ mùa đông năm đó lúc tiêu diệt Huyết sát môn. Huyết Sát Môn chỉ có hơn bốn mươi người, nhưng mùa đông đó chỉ còn lại một ngàn người trong tổng số hai ngàn ba trăm trở về… Chàng trai trẻ, tất cả những người họ Lạc đều ngông cuồng, nhưng đáng tiếc không như mong muốn. Các ngươi không có tư cách ngông cuồng. Ngươi nên biết, nhân số nhiều, không thể chứng minh là sức mạnh."
A Mật Y thí dụ một trận chiến đó, làm Lạc Thiên cảm thấy xấu hổ. Tuy nhiên trong trận chiến đó, tổ tiên của hắn cũng thắng, nhưng thật sự bị thì thật mất mặt. Môn đồ Hyết Sát môn rất cường hãn tuy đều bị tiêu diệt sạch, nhưng đó là một cảnh máu tanh xa xưa. Những hình ảnh cường đại của bọn họ cũng làm mọi người chấn động.
Lạc Thiên chỉnh lý lại sự việc:"
Thái Âm giáo không phải là truyền thuyết Huyết Sát môn. Bà, A Mật Y, không phải là Thượng Quan Anh."
"
Ta sẽ cho ngươi thấy chân tướng sự thật! Nhưng trước khi khai chiến, ta muốn nói với cô cô ngươi vài lời."
Lạc Thiên nhìn lại Lạc U Nhi, người còn lại duy nhất của Lạc gia tới đây. Những người khác ở lại Long thành giúp Lạc Hùng thủ giữ Đại Địa Minh. Chỉ thấy Lạc U Nhi từ từ đi tới, đến trước mặt A Mật Y.
Lạc U Nhi nói:"
Hơn hai mươi năm mới gặp lại, tỷ tỷ vẫn khoẻ chứ?"
A Mật Y ngưng thị nhìn bà ta một hồi, thở dài:"
Tóc của muội chỉ vì Khiếu Thiên mà bạc?"
"
Ừ, nhìn rất hấp dẫn phải không, tỷ tỷ?" Lạc U Nhi nhu thuận. Chúng nhân võ lâm đã minh bạch vì sao muội muội xinh đẹp của Lạc Hùng cùng với Thái Âm giáo A Mật Y tình cảm rất tốt.
Song nhãn A Mật Y ứa lệ:"
Nhìn rất hấp dẫn, năm đó muội rất đau khổ."
"
Tỷ cũng không như vậy sao?"
"
Kỳ thực, muội cũng biết chàng chỉ xem cả hai là muội muội, chàng thật sử yêu thích chỉ một người."
A Mật Y không nói nữa, Lạc U Nhi liền nói:"
Muội lúc đó nghĩ người chàng yêu chính là tỷ tỷ, không biết người chàng yêu là một người khác."
"
Nhưng, muội sai rồi, tỷ không phải là người chàng yêu, chỉ có ca ca muội yêu tỷ."
Lạc U Nhi suy nghĩ rồi nói:"
Điều đó thì muội biết, nhưng hiện giờ thì không biết ngoài muội và tỷ còn ai khác nữa vậy?"
"
Muội đã gặp qua Hoàng Hy Bình?" A Mật Y đột nhiên chuyển đề tài, làm Lạc U Nhi chấn động.
A Mật Y tiếp tục nói:"
Hắn rất giống Khiếu Thiên…"
"
Tỷ tỷ , hắn có cái gì đó mơ hồ … muội biết… hắn, hắn rất giống Khiếu Thiên … Hắn ở chỗ tỷ vẫn tốt chứ?" Lạc U Nhi không tự nhiên giọng lấp bấp.
"
Đồ nhi của tỷ nói muốn giết hắn, nhưng hiện tại thì chưa giết."
"
Tỷ tỷ, không được giết hắn!" Lạc U Nhi thất thanh kêu lớn.
"
Bọn họ không có khả năng sát hại Hy Bình…" Một âm thanh vang vọng từ võ lâm tứ đại thế gia. Một nhân ảnh phóng ra, bị Lý Ngọc và Minh Ngọc liên thủ cản lại, đó là Vưu Tuý!
Chỉ nghe Vưu Tuý nói:"
Tránh ra, không ta sẽ giết chết các ngươi!"
A Mật Y quay đầu nhìn Vưu Tuý hỏi:"
Nàng là ai?"
"
Đó là một vị thể tử của sắc ma Hoàng Hy Bình" Lạc U Nhi chua chát.
Trong khi mọi người đang nghe, mọi người của võ lâm tứ đại thế gia đi tới, cùng Thái Âm giao đối diện trên trận tuyến.
Độc cô Mình nhìn Lam Ngọc nói:"
Hi vọng các người có thể hiểu, nếu các ngươi thả Hy Bình, chúng ta không cần quản sự việc ở đây, lập tức bỏ đi. Nhưng nếu Hy Bình bị giết, chúng ta sẽ có một trận quyết chiến cho tới người cuối cùng."
Hoa Tiểu Ba cũng quay sang Lục Ngọc gật đầu, đồng ý với lời nói của Độc Cô Minh.
A Mật Y nhìn những người trẻ tuổi của võ lâm tứ đại thế gia, cười cười:"
Võ lâm tứ đại thế gia có rất nhiều nam nữ tuấn mỹ. Các ngươi vẫn còn xuân sắc, các ngươi không cần lo lắng. Tuy đồ nhi của ta nói muốn giết Hy Bình, nhưng Hoàng Hy Bình đích thực là một người tuấn tú. Ta nghĩ đồ nhi của ta yêu nam nhân tuấn tú này, nó không thể giết hắn."
A Mật Y đuơng nhiên biết trong lòng Âu Dương Đình Đình rất yêu Hoàng Hy Bình, chỉ vì không biết tính cách Hoàng Hy Bình. Hoàng Hy Bình gần như làm Âu Phương Đình Đình phẫn nộ. Nếu thực sự không thể tha mạng, thì đã bị Âu Dương Đình Đình chém từ lâu…
Vưu Tuý nói:"
Bà lấy gì làm cho ta tin được?"
"
Tốt nhất nàng hãy tin ta. Mặc dù võ công nàng tuy cao, nhưng không thể đột phá qua chúng ta."
Dã Mân Côi vẫn ngang bướng:"
Không cần biết thế nào?"
A Mật Y nhìn chúng nữ, nghĩ: hắn thật có nhiểu nữ nhân. Các nữ nhân ở đây đều rất thích hắn, trông bộ dạng rất khẩn trương!
Bà ta đáp:"
Hắn rất giống nam nhân ta yêu. Các ngươi nói cho ta biết có thể để hắn chết không?"
Không ai hồi đáp bà, vì vấn đề này chính bà cũng không thể hồi đáp.
"
Tỷ thật không giết hắn à?" Lạc U Nhi hỏi.
"
U Nhi, muội rất khẩn trương vì hắn, bởi vì hắn giống Khiếu Thiên?" A Mật Y không hiểu vì sao Lạc U Nhi khẩn trương vì Hy Bình.
Lạc U Nhi mặt thoáng hồng, giải thích:"
Không phải… khả năng đó là."
A Mật Y mỉm cười:"
Tỷ và hắn không mâu thuẫn gì, nhìn hắn, đột nhiên cảm thấy thân thiết. Tỷ không thể trả lời được, chỉ cần nhìn đồ nhi của tỷ, hắn và đồ nhi của tỷ không thể xảy ra sự cố gì."
Lạc U Nhi trong lòng kinh ngạc, nghĩ tới tao ngộ của mình, nhẹ nhàng hỏi:"
Hắn không, không … cưỡng gian đồ nhi tỷ chứ?"
A Mật Y nói:"
Không nhiệm trọng đến thế, chỉ là vũ nhục thôi. Vì sao muội lại nghĩ thế?"
"
Bởi vì… bởi vì hắn căn bản là sắc ma!" Lạc U Nhi bị Hy Bình cưỡng gian là một đại sự không ai biết. Đương nhiên nàng ta không thể công khai, chỉ tuỳ tiện chuyện trò cùng A Mật Y.
A Mật Y nói tiếp:"
Hắn nói có thể tìm gặp Khiếu Thiên."
"
Hắn cũng nói như thế với muội"
A Mật Y thở dài:"
Nhìn giống như muội không biết Khiếu Thiên người đang ở đâu, tỷ nghĩ muội có thể biết, ài!"
"
Lúc ấy chàng được người dấu mặt cứu đi, sau này không còn một chút tin tức."
"
Ừ, chàng có lẽ không còn trên thế giới này, chỉ chúng ta nghĩ chàng còn sống. U Nhi, muội nên trở về! Giang hồ không phải nơi muội có thể ở. Tỷ không thể mong chờ muội cùng đại ca muội đánh tỷ. Tỷ hi vọng không cùng muội đối địch." A mật Y lời đầy cảm xúc.
Lạc U Nhi cúi mặt nói:"
Tỷ tỷ, muội không tới cùng tỷ đối địch, muội tới vì …"
Vì sao bà không thể nói ra miệng đuợc? Sau khi Hy Bình nói những câu tàn nhẫn, muốn cùng bà ta đoạn tuyệt quan hệ. Bà ta nghĩ rằng Hy Bình là Lâm Khiếu Thiên hồi sinh, vì thế tự mình tới Gia Lăng trấn tìm Lạc Hùng. Hoặc Lâm Khiếu Thiên chỉ là giấc mộng mà bà ta chờ đợi. Hy Bình thật sự đã xâm nhập vào cuộc sông của bà ta, đúng như Hy Bình đã nói.
Bà ta thật sự không thể hiểu mình chờ đợi ai, trong lòng vì ai mà xao động. Khi Hy Bình xuất hiện, đã phá đi sự thanh khiết của ba ta. Trong lòng rất phức tạp, không có một chủ ý nào cả.
Hai mươi năm trước, vì Lâm Khiếu Thiên mà bà ta chờ đợi, đợi đến tóc trên đầu bạc trắng.
Tuy nhiên, Lâm Khiếu Thiên không một lần xuất hiện. Và lần này lại xuất hiện một chàng trai trẻ giống ông ấy. Nhưng chàng trai trẻ này mạnh bạo đi vào cuộc sông của bà, với dáng vẻ tà ác tiến vào tim bà ta không như ông ấy!
Bà ta tuyệt đối không thể tiếp thụ. Bà ta ít nhiều hận hắn, vì hắn xuất hiện, và vì hắn bỏ bà ta đi.
Hắn nói sẽ bồi thường cho bà. Đó là trước khi đi Hy Bình có nói.
Chỉ là hắn lấy gì bồi thường cho bà ta? Bà ta muốn hắn mang cái gì tới bồi thường? Bà ta có cần chờ đợi tiếp hai mươi năm không? Bà không thể chờ!
Hắn là hỗn đản! Nhưng bà ta lại thích bộ dạng đó của hắn. Sau hắn bỏ đi, bà ta không biết oán hắn nhiều hay ít. Hắn sau khi chiếm đoạt thân thể bà, có thanh thản rời đi không?
Lâm Khiếu Thiên một đi không trở lại, ông ta chắc không thể chịu trách nhiệm, nhưng sắc ma Hoàng Hy Bình nhất định phải chịu trách nhiêm!
"
Bà ta chỉ vì tỷ phu của ta mà đến" Hoa Tiểu Ba tự tác thông minh phá tan nét trầm tư của Lạc U Nhi, làm bà ta không còn mặt mũi nào.
"
Tỷ phu ngươi?" A Mật Y không hiểu nhìn Hoa Tiểu Ba.
Hoa Tiểu Ba giải thích:"
Đó là người đang giam giữ!"
"
Hoa Tiểu Ba! Đệ nói thật chính xác, đúng là đang giam giữ." Vưu Tuý không nhịn được.
A Mật Y không lý tới bọn họ, chuyển sang Lạc U Nhi hỏi:"
Hắn nói thật hả? Hoàng Hy Bình và muội có quan hệ gì? Tỷ nghe Mộng Tình là dưỡng mẫu của hắn, muội là người gì của hắn?"
Lạc U Nhi hốt hoảng:"
Không … muội và hắn không có quan hệ. Hắn không là… người gì của muội."
A Mật Y không cười cười:"
U Nhi, tỷ muốn nói một chuyện với mọi người."
"
Muội tưởng… muội muốn đến nhìn hắn." Lạc U Nhi chua chát.
"
Hắn rất quan trọng với muội?"
Lạc U Nhi không nói, lặn thinh đi qua một bên.
A Mật Nhi nhìn mọi nguời tại hiện trường, rất nhiều người thấy được trong lòng bà ta bị đè nén rất trầm trọng. Kỳ thật lúc bà ta xuất hiện, trong lòng bà ta đã nặng nề rất nhiều, chỉ là biểu hiện của bà ta rất thanh thản.
Bà ta nói:"
Hiện tại mọi người của Võ lâm tứ đại thế gia đang ở hiện trường. Rất tốt, nhiều người trong Võ lâm tứ đại thế gia và ta với Lâm Khiếu Thiên có quan hệ với nhau. Thậm chí biết ta là tình nhân của Lâm Khiếu Thiên cũng có rất nhiều phải không? Mặc dù giống như năm đó truy sát ông ta, cũng muốn giết ta, có phải vậy không?"
"
Mhưng trước khi giết ta, ta nghĩ mọi người phải biết được một số sự việc, hoặc mọi người cảm thấy hứng thú. Những sự việc đó, ta cũng biết được gần hai mươi ba năm, đó là…"
Song nhãn của bà ta thần quanh đẩu hiện, quét khắp đám đông!
Lạc Thiên thần sắc thay đổi lạnh lùng, bời vì đột nhiên trong tai hắn nghe tiếng phụ thân truyền âm mật nhĩ:"
Nhi tử, không cho bà ta nói, vĩnh viễn không cho phép bà ta nói!"
"
Năm đó những vị tiền bối Võ lâm tứ đại thế gia tuyệt đối không giết Lâm Khiếu Thiên."
"
A Mật Y, bà nói nhảm quá nhiều, chúng ta không nghe những lời nói nhảm của ngươi. Các vị anh hùng, đánh Thái Âm giao ra khỏi Trung Nguyên!" Lạc Thiên hét lớn, cắt đứt lời nói của A Mật Y. Thân thể hắn trong lúc hắn nói, mãnh liệt xông tới, trường kiếm trong tay công kích A Mật Y….
Hiện trường lập tức hỗn loạn, thanh âm hỗn tạp, song phương bắt đầu giao chiến, không cần biến chuyện gì.
Lạc U Nhi và mọi người Võ lâm tứ đại thế gia thoái lui về sau, bàng quan tại chỗ.
Mộng Hương đột nhiên ra lệnh:"
Đệ tử Minh Nguyệt Phong nghe lệnh ta, không được tham gia"
Nàng ta ít nhiều gì cũng lo cho tính mạng Hy Bình. Mộng Tình lưu lại Long thành không bỏ đi. Mộng Hương cũng hiểu, e ngại nhi tử sư phụ đang là tù nhân, không tham gia trường đấu.
Nguyên Chân lục nữ cũng không tham gia đấu trường. Nàng theo Lạc Thiên không sai. Nhưng nàng không giao sinh mệnh của mình cho đối phương tà ác thụ lý. Trong lòng rất hỗn loạn lúc này nàng đang thầm lặng lựa chọn.
Một số người trầm tĩnh, một số người điên cuồng chém giết.
Người trong võ lâm chỉ có đao kiếm qua lại, chỉ nhìn thấy máu chảy, xem máu chảy như một loại kỳ cảnh, xem sinh mệnh chỉ là sự việc.
Đó có phải là bi hay hỉ nữa?
Hơn ba trăm người Võ lâm tứ đại thế gia trầm tĩnh quan sát một trường máu tanh.
Độc Cô Minh thở dài:"
Trông thấy gần hai ngàn người muốn tàn sát toàn bộ bảy tám trăm người Thái Âm giáo, cũng phải trả một cái giá rất đắc."
Hoa Tiểu Ba nói:"
Độc Cô lão huynh, vì sao Mộng Hương và Nguyên Chân bọn họ không tham gia trường đấu? Bọn họ và Lạc Thiên cũng một trận tuyến mà?"
Tứ Cẩu lanh miệng:"
Ta biết, Hy Bình còn trong tay Thái Âm giáo, Nguyên Chân và Mộng Hương đương nhiên vì huynh ấy mà không xuất thủ."
"
Đó là sự thật. Tứ Cẩu sư phụ rất hiểu lòng nữ nhân, hắc hắc." Hoa Tiểu Ba cười lớn.
Triệu Tử Uy nói:"
Minh quân của chúng ta không biết sống chết. Chúng ta chỉ biết đứng đây nói nhảm, trông không có đạo đức gì cả."
Lôi Long tiếp thêm:"
Nếu đúng là lời của minh quân, không thể để chúng ta vào phía sau điện. Đệ luôn nghĩ chúng ta và mọi người không có quan hệ, thì vui vẻ cái gì, phải không Bích Nhu?"
Bích Nhu trả lời:"
Muội không thể nghĩ thình lình chánh đạo võ lâm đánh đầu tiên, nhưng bọn họ giết người so với tà đạo không có gì khác biệt, hoặc có lẽ lại tàn độc hơn tà đạo! Long ca, muội rất thích chúng ta như thế này, không có một lý do, muốn bọn họ diệt vong. Chúng ta không mất trí vì Hy Bình không muốn giảng đạo lý."
Hoa Tiểu Ba khẩn cấp nhìn Lục Ngọc mà lo lắng:"
Độc Cô lão huynh, không biết Lục Ngọc có khả năng đấu với Dương Y Đại Địa Minh hộ pháp không?
Độc Cô Minh đang nhìn chăm chú Lam Ngọc và Thương Ưng đánh nhau, do đó hồi đáp:" Theo tình hình hiện nay, có bốn thiếu nữ đối với Đại Địa Minh tứ đại hộ pháp, không đến nổi bại. Vấn đề là, Thái Âm giáo nhân số ít, nhưng bát đại đệ tử Đại Địa Minh sát nổi lên. Tám người này đanh nhau với hai nữ nhân có võ công cao cường của Thái Âm giáo để lôi kéo. Nhưng Lạc Thiên đối với A Mật Y tự hồ nắm chắc phần thắng trong tay. Mọi chuyện như thế, cuối cùng thì Thái Âm giáo phải đại bại."
"
Sao chúng ta không giúp bọn họ?" Hoa Tiểu Ba hỏi.
Độc Cô Minh lãnh sát nói:" Huynh không cho phép ai làm tổn thương Lam Ngọc trước mặt huynh …."
"
Độc cô lão huynh, bây giờ thỉnh huynh mau mau cứu Lục Ngọc, thì thế nào?"
"
Tốt". Độc cô Minh đáp ứng rất dễ dàng. 
" Ta cũng nhĩ cứu Tử Ngọc." Tứ Cẩu đột nhiên nói: " Triệu Tử Uy, ngươi cứu hay không cứu Hoàng Ngọc, hay đợi ta thỉnh giúp cứu hả?"
"
Ta làm, Tử Cẩu, tự nhiên ngươi thành Hoa Tiểu Ba, ngươi không phải là nhị cữu tử của ta là gì, mà không sảng khoái sẽ đánh ngươi, hừ!" Triệu Tử Uy dùng những người khác đến cứu? Nữ nhân mà triệu Tử Uy đang nhìn là nữ nhân cảm thương hắn? Triệu Tử Uy nhìn Hoàng Ngọc và Phỉ Sa đang giao chiến, trong lòng kinh ngạc:" Đó là thiếu nữ thật sự đủ để đáp ứng hắn."
Tứ Cẩu nói:" Triệu Tử Uy, hai vị hộ pháp Đại Địa Minh có tiểu long dài rất hấp dẫn, thiệt đó?"
"
Ừ" Triệu Tử Uy miệng phun nước nói.
" Đừng quá khoa trương, nhị ca!" Triệu Tử Thanh nhìn thần thái sắc quỷ của nhị ca nàng, trong lòng bất bình.
Triệu Tử Uy dâm dật:" Thời gian trước, có ăn Dương Mai, giờ nghĩ lại mùi vị đó, miệng lại chảy nước, ha ha."
"
Hừ, lời của ngươi nói giống hệt Hoa Tiểu Ba nói." Tứ cẩu chửi ra miệng.
Tiệu Tử Uy đưa mắt nhìn chòng chọc Hoa Tiểu Ba, hét lớn:" Hoa Tiểu Ba ----"
"
Uy ca, đệ sẽ không nói những lời đó nữa, tuy nhiên huynh không giống đệ" Hoa Tiểu Ba rất hứng thú.
Trông! Triệu Tử Uy đắc ý nhìn Tứ Cẩu, song nhãn phát sáng, thầm trong ý nghĩ:" Trông thế nào? Tất cả lời nói của ta tuyệt đối không giống Hoa Tiểu Ba."
Tứ Cẩu nhìn hắn với bộ dạng độc ác, lập tức quay đầu nói:" Nhìn trường đấu, nhìn trường đấu, ai xuất thủ thì giờ xuất thủ, phong phong hoả hoả sấm cửu châu…"
Mẹ, tiểu tử giờ lại ca hát, thật xú khí.
Lạc Thiên đánh với A Mật Y một thời gian. A Mật Y võ học tuy cao, vì võ học Thái Âm giáo thích hợp cho nữ nhân tu luyện, giống như Minh Nguyệt Phong là võ học của nữ nhân. Nhưng đối với Lạc Thiên mà nói, hắn đã học hết tất cả võ học của Thái Âm giáo. Môn tối lợi hại của Thái Âm giáo là " Tuyết Vực chi quang". Tuy nhiên "Tuyết vực chi quang" cần có " thái âm thánh kiếm" thì mới phát huy hết tác dụng.
Thái âm kiếm do mỗi đại thánh nữ mới có, A Mật Y đã thật sự giao cho Âu Dương Đình Đình.
A Mật Y không có Thái Âm thánh kiếm, thật sự không còn là đối thủ của Lạc Thiên. Lạc Thiên quả là thiên tài học võ, phương diện võ học rất thiện nghệ, có thể có khả năng cùng tổ tiên hắn nghị luận, không chỉ võ học mà còn si mê tình cảm, hơn nữa hoàn toàn là ngộ tính của thiên tài. Vì vậy nhiều lúc hắn rất giống phụ thân hắn Lạc Hùng. Lạc Sơn dưới cửu tuyền có lẽ cảm thấy xấu hổ vì hai phụ tử bọn họ.
Lúc hai người đánh nhau, bảo kiếm trong tay Lạc Thiên liên tiếp bức lui A Mật Y. Kiếm của hắn nhanh không thể tả, có thể đồng nhất với tất cả các loại kiếm pháp của các môn phái khác nhau, linh biến nhưng có sức mạnh. Dù A Mật Y võ học học tu vi tuy cao, nhưng cảm thấy vô cùng vất vả.
Lạc Thiên biết tất mỗi chiêu biến hoá của bà ta, nhưng bà ta không thể hiểu được võ kỹ của Lạc Thiên. Hơn nữa, tu vi nội lực rất cao, Lạc Thiên tự hồ so với bà ta hơn hẳn một tầng.
Tuy nhiên, bà không hiểu, tự nhiên Lạc Thiên có năng lực kích sát bà, vì sao chậm xuất toàn lực đối phó bà, tựa hồ như muốn bức bà vào tuyệt cảnh?
Bà ta không biết từ đâu, Lạc Thiên tự thân kinh lịch võ học Thái Âm giáo. Dù cho hắn có quan hệ với Nguyệt Như Sương, hắn biết tất cả võ học Thái Âm giáo. Tuy nhiên, hắn tịnh không để mắt cảnh giới tối cao của võ học Thái Âm giáo, nhưng từ tay của A Mật Y thi triển, không còn nghi ngờ đó là cảnh giớ tối cao của võ học Thái âm giáo.
Hơn nửa, Lạc Thiên tuy có năng lực kích sát A Mật Y, nhưng hắn thật sự muốn A Mật Y toàn lực thi triển cực hạn. Nhân vì A Mật y mà chết, hắn không khả năng hiểu được cánh giớ tối cao của võ học Thái Âm giáo, cũng không thể lĩnh ngộ được những thứ hắn cần. 
Toàn bộ cuộc sống của Lạc Thiên, để hắn tìm hiểu vô số võ học tinh vi. Tuy nhiên hắn thật sự không thể để hết tâm trí vào Lôi Kiếp thần đao, cũng không thể biết thân hoài lôi kiếp thần đao là Hoàng Hy Bình….
Có lẽ do hắn đối đãi Hy Bình nhất thời, nguyên lai sau này cảm thấy không được trọng thị, đến bây giờ dần dần không còn tin đó là nguyên nhân!
Hoàng Hy Bình là người mà Lạc Thiên tuyệt không có khả năng hiểu được. Giống như hắn không thể nhìn qua Lôi Kiếp thần đao….
" A Mật Y, ta biết biến hoá của bà. Bà trong mắt ta, bất quả chỉ là tiểu hài tử để chơi đùa. Không thể phủ nhận, bà đùa giỡn rất hay, tuy nhiên, bà có thể dừng lại. Tiếp ta chiêu này "Đại Địa liệt ngân"! chết đi! A Mật Y, thật lãng phí cho bà là một đại tuyệt sắc!"
Kiếm của Lạc Thiên biến đổi bá đạo vô cùng. Đó chính là một chiêu bá đạo của võ học tối cao duy nhất của Đại Địa Minh "Đại địa chi kiếm" vào năm đó. Toàn thân hắn phát ra cương khí tàn bạo, đánh bật tất cả mọi người, không phân biệt địch ta, toàn bộ bị chấn bay. Kiếm trongtay bức xạ một ánh sang kim sắc, áp đảo ý chí chiến đấu. Một đạo kiếm trên không chém xuống, đuờng kiếm mạnh vô địch, muốn chém a Mật Y thành hai đoạn.
Cùng thời gian đó, A Mật Y toàn thân phát như nguyệt quang hoa. Kiếm trong tay cũng phát ra quang hoa lạnh lùng. Trong một thời gian ngắn, bà ta không thể chống đỡ một chiêu mạnh bạo của Lạc Thiên, để cho Lạc Thiên có thể tính toán chính xác hành động tiếp theo. Căn bản bà ta không có cơ hội thoái lui, bà ta chỉ có khả năng lựa chọn toàn lực đối kháng, dù cho bà ta hương tiêu ngọc vẫn!
" Lạc Thiên, vị tất có thể!"
"
Chát…"
"
Bùm!"
Trường kiếm A Mật Y thành hai đoạn. Hai người mãnh liệt lao vào nhau, phát ra thanh âm chấn động. Kiếm của bà gẫy đoạn tức thì, còn kiếm khí giết người của Lạc Thiên thoái lui ra sau, để lại cho bà ta một con đường sống!
Nhưng, thân ảnh bà vừa thoái lui thì kiếm khí còn lại của Lạc Thiên đã đánh trúng cương khí hộ thân trên người bà ta. Bà ta cảm thấy trước ngực đột nhiên đau đớn, thân hình bị bắn ra khỏi trường giao tranh, đột nhiên bay đi. Thân hình bà va vào tường, đập xuyên qua tuờng, mất tích phía sau tuờng ….
Một loạt âm thanh tiếng chân tranh nhau vang lên, xen lẩn âm thanh tàn sát hỗn tạp!
Lạc Thiên đang thắng thế tiếp tục đuổi theo, thân hình tiến vào lỗ thủng trên tường. Mọi người không có phản ứng gì, nghe một tiếng kêu kinh ngạc của Lạc Thiên ở bên trong tường. Một âm thanh chấn thiên nổi lên!
" Bang -"
"
Bùm!"
Chỉ thấy Lạc Thiên bắn ra ngoài, những mảnh vở bức tường bay ra như mưa. Hắn rơi xuống đất thoái lui về sau bốn năm bước cuối cùng đứng lại. Trong nhãn thần ánh lên nét kinh hãi và phẫn nộ, nhanh chóng nhìn vào lỗ thủng trên tường ….
Chúng nhân bất thình lình thấy đột biến này, nhiều người ở hai bên dừng ngay chém giết, nhìn vào Lạc Thiên, và nhìn vào lỗ thủng, không biết cao thủ bức thoái Lạc Thiên, có phải phía sau Thái Âm giáo có mai phục?
Lạc Thiên đứng phía sau, chúng nhân có thể thấy y phục bên ngực trái hắn toàn bộ bị đánh nát. Bộ ngực bị cháy đen, giống hắn vừa bị đánh trúng. Lúc này bên tay hắn có tiếng truyền âm của Lạc Hùng:"Nhi tử, phát sinh tình huống gì?"
Lúc này, tại lỗ thủng xuất hiện một người mà không phải là hai người. Một nam nhân tay trái ôm một nữ nhân, đó là Hy Bình và A Mật Y!
Toàn trường chấn động!
Tay phải của Hy Bình bị chính kình khí của mình làm cho run rẩy, cơ nhục trên tay giống như cân long (bắp thịt rồng) giận dữ mãnh liệt. Tay trái của chàng bắn ra đầy máu, nhưng tốc độ chảy máu dần dần giảm xuống, nhìn giống như tay trái chàng bị kiếm của Lạc Thiên chém trúng ….
Một kiếm đó gần như chém đứt xuơng tay của chàng!
Nhưng tay trái thụ thương của hắn vẫn khẩn cấp ôm A Mật Y. Từ từ đi ra, tiếng bước chân rất nặng nề, song nhãn của xuất ra ánh sáng tà dị, sớm đã nhìn toàn trường, sau lạnh lùng nhìn vào Lạc Thiên, không nói một lời.
Cương khí của A Mật Y bị Lạc Thiên kích trúng, tuy nhiên bên ngoài không thấy thụ thương gì. Nhưng trước ngực cảm thấy như bị kiếm phân thành hai mảnh, có lẽ bà ta rất đau. Bà ta nhìn Lạc Thiên nhảy qua tường, nghĩ mình sẽ chết. Tuy nhiên thân thể bà thình lình bị một nguời ôm cứng và bay ngược lại, cùng thời gian này, bà ta nghe một tiếng sấm sét, điện quang hoả thạch đầy không gian, một quyền đầu mạnh mẽ đánh tới Lạc Thiên ….
Bà ta quay mặt lại, ngước đầu lên nhìn, hoa mắt lên -- Khiếu Thiên?!
Trong lúc bà mê mang, bà ta hoàn toàn tưởng Hy Bình là Lâm Khiếu Thiên, vô lực nép vào lòng hắn. Bà ta trực tiếp ôm lấy hắn, yên lặng dựa nép vào lòng hắn. Có lẽ trong thời khắc này, bà ta ảo tưởng Hy Bình là Lâm Khiếu Thiên, đó là một cảm giác tin cậy tuyệt đối. 
Có lẽ, Lâm Khiếu Thiên không cho bà ta là tinh nhân của ông ấy, nhưng bà ta nhất mực yêu ông ấy. Vào thời khắc này, Hy Bình làm hiện thực trong bà ta lu mờ, làm bà ta mê mang nhất là bộ ngực và cái khuỷu tay mạnh mẽ. Hắn tạo cho bà ta sự tin tưởng, làm bà ta nhớ lại trên thế nhân này bà và Lâm Khiếu Thiên có một mối quan hệ. A Mật Y là tinh nhân của Lâm Khiếu Thiên.
Tuy nhiên, bà ta là thật sự tình nhân của ai?
Bà ta không cần biết. Hiện tai chỉ biết bộ ngực này là nơi an toàn, bất luận là ai, nhưng bà ta đã gặp được!
Trước mặt chúng nhân, bà ta không còn rơi nước mắt từ đôi mắt đẹp ….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK