Mục lục
Liệp Diễm Giang Hồ Mộng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người về đến Viễn Dương tiêu cục vào lúc trời đã tối đen .

Từ Phiêu Nhiên dẫn đầu bọn người Tiên Phong bảo , sớm hơn chúng nhân một bước đã trở về Thiên Phong bảo , xem ra là muốn cùng bọn Hy Bình phân rõ giới tuyến .

Người của Viễn Dương tiêu cục đi ra nghênh đón , cùng nhau chào hỏi một phen , đoạn Lôi Chiến đem Triệu Tử Uy , Hoa Tiểu Ba , Lôi Long mấy người bị thương đi trị thương .

Hy Bình phân phó Tuyết Nhi , Thi Nhu Vân , Vưu Túy đến phòng Lôi Phượng , rồi mới đi tới chỗ vợ chồng Hoàng Dương vấn an .

Tiến vào phòng phu thuê Hoàng Dương , Xuân Yến bảo Hy Bình cởi áo , bà muốn nhìn xem thương thế của Hy Bình thế nào .

Hy Bình nói : " Nương , con không có việc gì đâu . " Nhưng hắn vẫn cởi áo ra .

Xuân Yến nhìn miệng vết thương đã đóng vẫy , mỗi lần đánh nhau trở về đều đem theo một ít thương tích , khiến cho nương lo lắng , có còn đa không ? "

Hy Bình nói : "
Sao lại không đau chứ . "

Hoàng Dương thấy nhi tử không có gì đáng ngại , ông nói : "
Ta đi trợ giúp lão gia tú chăm sóc người bị thương , có gì cần thì cứ tới chỗ của ta . "

Xuân yên nói : "
Chàng đi đi ! Ta muốn nói chuyện với Bình nhi . "

Hoàng Dương xoay người ra ngoài .

Xuân Yến vẻ ngạc nhiên nói : "
Bình nhi , các vết thương của ngươi trước kia sao giờ đều biến mất hết vậy ? "

Hy Bình lắc đầu nói : "
Con cũng không rõ lắm , mỗi lần sau khi conbij thương , máu đều tự động ngưng chảy , khoảng mười ngày nửa tháng gì đó thì ngay cả miệng vết thương cũng tự nhiên biến mất . "

Xuân yến cười nói : "
Con thật sự là thần kỳ , nương thật ao hứng thay cho con , con mặc áo vào đi , thấy con không có việc gì , nương an tâm rồi . "

Hy Bình mặc lại áo , rồi nói : "
May mà nàng ta dùng chưa hết lực , bằng không ngực con đã bị nàng ta xuyên thủng qua rồi , thật sự là nữ nhân không nói lý , đem hết thảy mọi việc đều đổ lên đầu ta . " Kỳ thật hắn biết rõ Vưu Túy một liếm này đã sử ra toàn lực rồi .

Xuân Yến nói : "
Ai ? "

Hy Bình nói : "
Chính là nữ nhân bị con trói về đó , nàng ta gọi là Vưu Túy , là vợ của Thi Trúc Sinh "

Xuân Yến cả kinh nói : "
Ngươi đem nàng ta về làm gì ? "

Hy Bình phải đem chuyện hồ đồ giữa hắn và Vưu Túy thuật lại một lần , kể xong thì nói : "
Bây giờ Thi Trúc Sinh chết rồi , huống hồ nàng với Thi Trúc Sinh chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa . Con với nàng mới chính thức là vợ chồng , cho dù giữ nàng bên người là một chuyện nguy hiểm , con vẫn muốn mang nàng theo , có lẽ đến một ngày rồi nàng sẽ hồi tâm chuyển ý . "

Xuân Yến thở dài : "
Đã như vậy , con phải đối tốt với nàng ta nghe . "

Hy Bình cười nói : "
Nương , việc này là đương nhiên rồi , con đối với mỹ nữ từ trước đến giờ vẫn luôn cực kỳ ôn nhu . "

Xuân Yến củng cười , nói : "
Bình Nhi , ngươi gập Hoa Lôi chưa ? "

Hy Bình nhớ tới tình cảnh lúc Hoa Lôi đang tắm rửa , trả lời : "
Con gập rồi . "

Xuân Yến nói : "
Nàng ta bây giờ thế nào rồi ? "

Hy Bình đem những gì biết qua về Hoa Lôi tường tận nói qua một ít .

Xuân Yến kinh ngạc nói : "
Tiểu nữ tữ nầy cho đến bây giờ vẫn còn độc thân ! Ài , có thể thấy được nàng đối với cha ngươi thật là sâu đậm . "

Hy Bình cả kinh nói : "
Nương , người nói là Hoa Lôi thích cha ? "

Xuân Yến cả giận nói : "
Đâu chỉ có thích ? Nàng ta mười ba tuổi đã đại ngôn nói phải lấy cha ngươi . Lúc ấy còn cùng với ta ghen tuông đó ! "

Hy Bình nói : "
Không trách gì lúc nào nàng củng gọi tên cha , lúc nào củng có một bộ dạng nhớ nhung thâm tình . Nguyên lai nàng luôn muốn gả cho cha . Mị lực của cha củng thật là dai đó . Trở về Trường Xuân Đường con lạp tức làm bà mối , biến nàng thành nhị nương của con ."

Xuân Yến buồn nói : "
Hỗn cẩu tiểu tử , ngươi rốt cuộc giúp nương hay giúp nàng ta ? Nếu cha ngươi dám cưới nàng ta , ta liền chết cho các ngươi xem ! "

Hy Bình ngạc nhiên nói : "
Nương , con có thể lấy nhiều lão bà thế này , vì sao cha lại chỉ được lấy có một a ? "

Xuân Yến giải thích : "
Ngươi với tử lão quỷ kia không giống nhau , huống hồ ngươi là nhi tử của ta , ngươi càng cưới nhiều lão bà , nương càng cao hứng . Nhưng cha ngươi hắn chỉ có thể có một mình nương , nếu hắn có chủ ý lấy thêm nữ nhân , nương sẻ cho hắn biết tay , hừ ! "

Hy Bình cảm thấy buồn cười , không nghĩ được máu ghen của nương còn lớn như thế này , hắn nói : "
Chờ khi chúng ta trở lại Trường Xuân đường , sẽ gập lại Hoa Lôi thôi ! "

Xuân Yến nói ra một câu kinh nhân : "
Bình nhi , sau khi trở lại , ngươi liềm câu dẫn Hoa Lôi , biến nàng ta thành con dâu của ta . "

Hy Bình cả kinh nói : "
Điều này sao mà làm được ? "

Xuân Yến nói : "
Sao lại không được ? Nàng ta bất quá hơn Vưu Túy hai ba tuổi mà thôi , Vưu Túy nhìn qua cũng chỉ có hai mươi ba hai mươi tư tuổi , Hoa Lôi nhìn qua là hai mươi lăm , hai mươi sáu tuổi . Ngươi ngay đế Vưu Túy củng dám làm tới , còn sợ Hoa Lôi sao ? "

Hy Bình giải thích nói : "
Nàng ta là cô cô của Tiểu Mạn , hơn nữa người nàng thích không phải là cọn , con sao có thể cưới nàng ta ? "

Xuân Yến nói : "
Vô luận như thế nào , ngươi phải thu phục lấy lòng của nàng ta lại ! "

Hy Bình nói : "
Nương , người lại biến con thành một thâu tâm tặc rồi . Nhưng lại là tình địch của phụ thân , cho nhi tử chạy tới cùng với phụ thân tranh thưởng nữ nhân ? "

Xuân Yến xúi giục , nói : "
Vì hạnh phúc của nương ngươi , ngươi không thể hy sinh một chút được sao ? "

Hy Bình gãy đầu nói : "
Vạn nhất con không thể lấy được phương tâm của nàng , nàng không phải quay sang với lão gia sao ? "

Xuân Yến quả quyết phán : "
Nhi tử của ta là nam nhân nào ta biết rõ ràng nhất . Chỉ cần ngươi theo đuổi nàng , tuyệt không thể có lý do thất bại . Ngươi đừng nghĩ tới chuyện rút lui . Nếu ngươi lấy khhongo được hoan tâm của nàng , ít nhất cũng khiến nàng đối với cha ngươi mất hy vọng , nàng muốn lấy ai đều được cả , duy chỉ không được lấy cha ngươi ! "

Hy Bình cười khổ nói : "
Nương , người cấp cho nhi tử một vấn đề nan giải rồi ! "

Xuân Yến nói : "
Mặc kệ khó khăn thế nào , ngươi đều phải cho nương một câu trả lời hoàn mỹ . "

Hy Bình đứng dậy cáo từ , nói : "
Nương , người để cho Bình nhi về nghĩ lại đã . "

Xuân Yến nói : "
Được rồi ! Ngươi cũng cần phải trở về , nương không lưu lại ngươi nữa , nhớ rõ lời nương nói , đừng khiến nương thất vọng đấy . "

Hy Bình "
Vâng " lấy một tiếng , ly khai khỏi phòng của phu thê Hoàng Dương .

Thật sự là một vấn đề nan giải khiến người ta đau đầu mà .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK