Hắn là kinh nghiệm chiến đấu phong phú lão thủ, làm sao có thể mắc phải sai lầm như trước được nữa, lần trước là hắn có chút coi thường Lâm thôi.
Hoặc hắn không nghĩ ra kiếm thuật của Lâm kỳ lạ như vậy, phải nói mấy chục năm tung hoành trên biển, dạng kiếm sĩ gì hắn chưa từng gặp.
Nhưng kiếm thuật kiểu này của Lâm hắn vẫn lần đầu tiên kiến thức, bởi vậy ban đầu ứng phó có chút không kịp thôi.
Hiện tại đã có chuẩn bị từ trước, cho nên ám kình chưa kịp vọt tới tay hắn, thì đã bị hắn cắt đứt đoạn nối của Ngũ Sắc Tuyến cùng tay mình.
Sau đó thì mau chóng né sang bên cạnh, dù sao ám kình bị mất đi đoạn nối, nhưng nó vẫn sẽ theo quán tính vọt thẳng tới.
Nếu hắn không né ra vẫn sẽ phải đớn đở rồi, bởi vậy khi Doflamingo né ra, ám kình va chạm với bong tàu, làm cho bong tàu vì dư uy đại chiến của hai người đã có chút không chịu nổi.
Đón thêm đòn này lập tức nổ tung, tạo ra một cái động lớn trên thân tàu, nước biển cũng bắt đầu từ khe hở chui vào, tàu cũng đang từ từ có dấu hiệu chìm xuống.
Nhưng cuộc chiến của Lâm và Doflamingo vẫn còn đang tiếp tục, giữa bọn họ vẫn đang cận chiến với nhau, mặc dù nhìn đánh rất kịch liệt.
Nhưng hai bên vẫn chưa sử suất toàn lực, không phải hai người không muốn, mà không thể làm, bởi vì bọn họ đang đánh trên thuyền, Doflamingo thì còn có thể không để ý lắm.
Cho dù không có thuyền hắn chiến đấu trên không chiến lực cũng không suy yếu bao nhiêu, nhưng Lâm thì sẽ bị ảnh hưởng khá nhiều, mặc dù hắn có thể dùng năng lực giảm trọng lực bản thân tới 0.
Hắn chỉ cần dùng chân nhẹ chạm không khí là có thể bay lên, nhưng như thế thì thể lực tốn hao cực tốc, hơn nữa chiến đấu trên không trung Lâm cũng không phải cường hạng.
Bởi vậy cả hai đều ăn ý chỉ dùng một số chiêu thức đơn mục tiêu thôi, còn những đại chiêu phạm vi rộng rất ít dùng tới.
Nhưng cho dù như vậy, hai người cũng biết cách này kéo dài không lâu, dù sao chiến lực của bọn họ đều ngang nhau, đánh như thế này thì ít cũng phải một hai ngày mới có thể phân ra thắng bại.
Nhưng lúc đó thì cho dù là Lâm hay Doflamingo đều đưa bản thân vào tình thế nguy hiểm, bởi vì lúc này xung quanh phiến hải vực này đang có rất nhiều thế lực đang chờ bọn họ lưỡng bại câu thương.
Từ đó nhúng một tay vào chiếm tiện nghi thôi, đến lúc đó có thể Lâm cùng Doflamingo có thể thoát thân, nhưng thế lực dưới trướng của bọn hắn có thể tổn thất nặng nề.
Đây là cái mà cả Lâm cùng Doflamingo đều không muốn nhìn thấy, một người chỉ muốn thông qua cuộc chiến này uy hiếp những thế lực bất ổn rục rịch thôi.
Còn một người chủ yếu thông qua cuộc chiến này thông báo với thế giới sự có mặt của bọn họ, cả hai chưa hề có tâm tư muốn cùng chết cùng đối phương.
Bởi vậy mặc dù từ đầu tới giờ chiến cuộc giữa hai bên, nhìn như giữa bọn họ tổn thất rất nhiều người, nhất là bên Doflamingo tổn thất hơn bên Lâm gấp mười lần trở lên.
Nhưng người chết lại không nhiều, hầu như tất cả chỉ mất đi chiến đấu lực mà thôi, Lâm cùng Dflamingo đều biết chuyện này.
“ Vũ trang - siêu cấp ngũ sắc tuyến”
“ ngũ sắc tuyến”
“ Rút Kiếm Thuật - Nhị Đoạn Điệp Kiếm”
“ Rút Kiếm Thuật - Nhị Đoạn Chấn Kiếm Nhị Liên Trảm”
Ầm...ầm...ầm
Tiếng va chạm kinh khủng nổ vang liên hồi, Lâm cùng Doflamingo chiến đấu đã trôi qua một giờ hơn, con tàu bọn họ đứng đã hoàn toàn chìm xuống đấy biển.
Lúc này thì cả Lâm và Doflamingo đều đạp không bộ chiến với nhau, lúc này thì ngoại trừ cán bộ hai bên còn so đấu qua lại.
Thì những người khác đã hoàn toàn dừng tay lại, bọn họ hiện tại chỉ có thể chờ cao cấp chiến lực phân ra thắng bại thôi.
Từ chiến cuộc đến lúc này đã trôi qua hơn nửa ngày, thể lực người của hai bên đã có chút chịu đựng hết nổi, bởi vậy mấy vị cán bộ của hai bên ăn ý cho người dưới trướng dừng tay.
Hiện tại chỉ cần cao cấp chiến lực phân ra thắng bại là đủ, nhất là trung tâm chiến trường Lâm cùng Doflamingo.
“ thật mạnh, các ngươi nhìn, người này cùng thiếu chủ đại chiến hơn một giờ rồi, nhưng vẫn không rơi vào hạ phong, cũng không thất thể lực có yếu bớt chút nào, hơn nữa người này còn quá trẻ tuổi a”: một lâu la bên băng hải tặc của Doflamingo nhẹ giọng than thở với người bạn bên cạnh.
Hai người trên mặt đều hiện lên cảm xúc sợ hãi, bọn họ đều vì sức tàn phá của hai người kia mà sợ hãi, bọn họ thấy trong lúc chiến đấu.
Có lần Lâm cùng Doflamingo chỉ bộc phát dư uy thôi, đã phá hủy những khẩu đại pháo xung quanh bọn họ thành một đống sắt vụn.
Nhất là Lâm, trảm kích của hắn thường thường đều bởi vì có ám kình, mà chấn cho sắp thép toái thành mấy chục mấy trăm khối nhỏ.
Làm cho những người nhìn thấy hết sức lạnh gáy, bọn họ tưởng tượng bản thân bị trảm kích như vậy chém vào, thì chỉ có nước bị phân thây thôi.