Mục lục
Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu không phải nòng súng lúc này đang bốc khói nghi ngút, thì ai cũng sẽ cho rằng đây đều là những pho tượng thôi.

Sau khi bắn hết năm viên, bọn hắn bằng tốc độ nhanh nhất lên đạn, dù sao băng đạn có tận ba mươi viên a, đủ bọn hắn liên tục bắn như vậy sáu lần.

Lúc này bên hải quân, Aokiji mọi thời mọi khắc vẫn tiếp tục duy trì Haki quan sát đề phòng tình huống, cho dù bị hạn chế chỉ tròng trăm mét, nhưng Aokiji không dám chút dừng lại nào.

Lúc này đột nhiên bên tai Aokiji nghe được rất nhiều tiếng xé gió, thứ gì đó bắn tới nơi này với tốc độ cực nhanh, nhưng lại không hề bay tới phạm vi của Aokiji bao trùm.

Làm cho Aokiji không biết đó là thứ gì, có điều cho dù không biết thứ gì, nhưng Aokiji cũng biết, những thứ đang bay tới không phải thứ gì tốt đẹp, Aokiji chuẩn bị hô to mọi người đề phòng.

Thì lúc này đã hoàn toàn không kịp, bởi vì sau lưng Aokiji lúc này, hắn nghe được từng tiếng có người ngã xuống, dù không quay đầu lại, Aokiji cũng thầm hô một tiếng không tốt nhưng đã muộn.

Chỉ trong mấy hô hấp, năm trăm người lập tức ngã xuống, những hải quân bên cạnh những người này còn đang há hốc mồm ngạc nhiên chưa biết chuyện gì xảy ra.

Trên mặt của những người này lúc này đều dính máu cùng chất lỏng màu trắng, không gì khác chính là óc cùng máu.

Bởi vì mỗi một vị hải quân ngã xuống, đều là một phá nổ đầu, đây là chiến tranh, không còn phân chia giữa chính nghĩa và hắc ám nữa.

Chiến tranh đại biểu cho huyết tinh và tàn nhẫn, cho dù bản thân Lâm chưa hề nói tới ghét bỏ gì hải quân, thậm chí Lâm còn bội phục kính nể rất nhiều hải quân.

Nhất là những hải quân binh sĩ có trong lòng chính nghĩa kia, nhưng đây không phải là lúc Lâm mềm lòng, Lâm còn phải phụ trách cho người của mình nữa.

Bởi vậy lúc này Lâm ra lệnh tàn sát những hải quân binh sĩ này, đại đa số bọn họ đều có lòng mang chính nghĩa, nhưng Lâm hoàn toàn không có áy náy. 

Lâm chỉ có tiếc nuối thôi, những hải quân này không nên gia nhập hải quân, ít nhất không nên gia nhập hiện tại hải quân, mà nên gia nhập tương lai hải quân.

Bởi vì hải quân hiện tại, trợ giúp người cần giúp thì ít, mà trợ trụ vi ngược thì nhiều, hiện tại hải quân không đáng để những hải binh chính nghĩa này góp sức.

Có điều bọn họ đã gia nhập hải quân rồi, hơn nữa bọn họ còn chủ động tới là địch với Lâm, thì Lâm cũng sẽ không chút nương tay.

Người a, một khi làm một việc gì, phải có tâm lý chịu tất cả trách nhiệm vì quyết định đó, bởi vì uy lực của súng ngắm có chút lớn, cho nên mỗi một súng đều có một hải quân bị bắn nổ đầu.

Những người đứng gần đều bị máu cùng óc bắn tung tóe một thân, bọn họ những hải quân này đại đa số đều thân kinh bách chiến, người chết thấy cũng không ít.

Nhưng bọn họ rất ít người chứng kiến cảnh tượng huyết tinh tàn nhẫn như vậy, đồng bạn đang đứng bên cạnh, đột nhiên đầu nổ tung, máu cùng óc bắn đầy một mặt, làm sao có thể không kinh ngạc.

Dù lúc này hải quân tố chất có cao hơn nữa, cũng bắt đầu loạn lên, lần thứ hai rồi, địch nhân bóng dáng cũng chưa thấy, bên mình tổn thất càng lúc càng lớn.

Hơn nữa đồng đội cách chết càng lúc càng tàn nhẫn, tâm can của những hải binh này bắt đầu lần thứ hai run lẩy bẩy rồi.

Thiếu Tuống cấp sĩ quan trở lên lúc này sắc mặt đều hết sức khó coi, lần này phản công Aokiji kéo lên hai vạn hải binh tấn công, số lượng rất đông.

Nhưng Thiếu Tướng cấp trở lên không nhiều lắm, gần một nửa bị Aokiji để lại quân hạm bảo vệ không mang theo.

Hơn nữa tốc độ của đạn quá nhanh, đến bản thân Aokiji cũng chỉ loáng thoáng nghe được chút âm thanh xé gió của viên đạn thôi, làm sao những Thiếu Tướng kia có thể đề phòng rồi chặn lại được. 

Lúc này hải quân quá nhiều cũng là một điểm yếu, bởi vì địch nhân trong bóng tối tấn công, không cùng bọn hắn chính diện giao tranh a.

Hiện tại hải quân nhiều người lại trở thành một khuyết điểm rồi, trước đây cùng hải tặc đánh nhau.

Hải quân hầu như đều dùng tới chiến thuật biển người làm chính, so với hải tặc, hải quân người nhiều, cường giả cũng nhiều, đạn dược vũ khí cũng càng nhiều.

Nhưng hiện tại tình huống này không sử dụng được, người nhiều trở thành điểm yếu, cường giả nhiều mà không nhìn thấy địch nhân cũng không làm được gì.

Đạn dược vũ khí nhiều hiện tại cũng hoàn toàn trở thành sắt vụn rồi, nhìn thấy hải quân bắt đầu loạn, Aokiji lần nữa đầu bắt đầu đau.

Lần này ra quân liên tục gặp phải cản trở cùng tổn thất lớn, còn chưa kịp cho Aokiji đau đầu bao lâu, thì hắn tiếp tục nghe thấy âm thanh xé gió lần nữa vang lên, trong lòng lập tức lộp bộp.

“ không được – Băng Tường!”: theo âm thanh thốt lên, Aokiji lập tức mau chóng hành động, Aokiji ngồi xổm xuống mặt băng đọc thầm.

Lập tức một bức tường băng khổng lồ từ mặt băng nhô lên, bức tường băng độ dầy cùng độ rộng rất lớn.

Độ dầy vượt qua ba mét, độ rộng hoàn toàn bao chắn ngang toàn bộ hải quân đằng trước, hơn nữa độ cao cũng không thấp, độ cao vượt qua mười mét.

Có điều dù Aokiji hành động nhanh hết mức có thể, nhưng vẫn chậm một chút, khi Aokiji hoàn thành tốt tường băng, thì đã có hai đợt đạn bắn ra, lại hai trăm hải binh ngã xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK