Hack nghe Sabo nói vậy cũng gật đầu nói: “ quả thực nơi này lực phòng vệ còn cao hơn tổng bộ của chúng ta a, có điều nếu có cường giả thực lực mạnh mẽ tập kích thì thực lực hiện tại của nơi này không đủ a!”
“ không đơn giản như vậy, những người mạnh toàn bộ đều núp trong bóng tối hết rồi, những người như vậy thì quyền lực sẽ không nhỏ, bọn họ sẽ không như những người này đứng ngồi ở đó làm việc đâu!”
Sabo nghe Hack nói vậy thì nhìn phía xa xa lắc đầu nói, cho dù Sabo không cảm nhận được Haki quan sát áp bức như lúc nãy, thì Sabo cũng không cho rằng lực phòng vệ nơi này chỉ có nhiêu đó thôi.
“ được rồi, nơi này là không có cơ hội lại quan sát thêm, chúng ta cũng nên đi tìm ngươi liên lạc rồi, sau đó nên đi ăn một bữa a!”: Koala một bên vừa nghe hai người nói vừa quan sát, tay thì trong lúc lơ đãng nhẹ xoa xoa cái bụng nhỏ của mình.
Sabo cùng Hack liếc nhau bất đắc dĩ, có điều hai người cũng rất nhanh đáp ứng xuống ý kiến của Koala, trước khi đi chợ giao dịch, bọn họ phải tìm người liên lạc cái đã.
Quân Cách Mạng cũng phái ra một tiểu tổ tới hòn đảo này để thu thập tin tức, Sabo cần phải tìm tới bọn họ để tìm hiểu một ít tin tức những ngày gần đây của Đảo Cá Voi.
Rất nhanh ba người theo ký hiệu tìm được nơi tiểu tổ chịu trách nhiệm liên lạc từ Đảo Cá Voi cùng tổng bộ Quân Cách Mạng, sau đó Sabo thoáng hiểu một chút tin tức quan trọng mấy ngày gần đây của Đảo Cá Voi.
Có điều những ngày gần đây ngoại trừ có một số người lạ thường tìm cách xông vào Kỳ Tích Điện thì không còn có chuyện gì khác, và những người này toàn bộ bị tóm gọn, lúc này bọn họ đang khổ cực trong mỏ khoáng đào khoáng đâu.
Thế là Sabo quyết định đi ăn rồi, rất nhanh ba người tới chợ giao dịch, khi nhìn thấy nơi này Sabo lại thêm một lần kinh ngạc, bởi vì chợ giao dịch không hỗn loạn như hắn tưỡng.
Mà nơi này lại khá chỉnh tề, cho dù người tới người đi rất đông, nhưng hoàn toàn không có cảm giác hỗn loạn hay chật chội.
Chợ giao dịch trải qua hơn một năm phát triển, hiện tại đã quy mô cực lớn, tính toán quầy hàng cả lớn lẫn nhỏ đã vượt qua năm ngàn gian hàng.
Trong đó gần một nửa là kinh doanh đồ ăn thức uống, còn lại một nửa là bán đủ mọi thứ, rất nhanh ba người hoàn toàn bị ẩm thực nơi này chinh phục.
Koala mặc dù không phải là người ham ăn, nhưng dù sao nàng cũng là nữ giới a, ăn hàng là thiên tính của nữ giới rồi, thêm nữa Koala cũng khá mạnh, nên nàng cũng là một tiểu vị vương.
Có điều nếu so sánh thì Koala còn thua Sabo một ít, từ nhỏ khi còn sống chung với Luffy cùng Ace, thì Sabo cũng là một đại vị vương rồi, ba người thường xuyên vì ăn mà ngươi tranh ta đoạt.
Cho dù hiện tại Sabo bị mất trí nhớ, nhưng là một đại vị vương thì không một chút thay đổi, theo Sabo càng ngày càng mạnh, thì hắn cũng giống như Luffy cùng Ace ăn càng nhiều.
Bởi vậy so sánh thì một mình Sabo ăn bằng cả Koala cùng Hack cộng lại, rất nhanh túi tiền của cả ba người vơi gần một nửa, còn may trước khi đi Koala đã có chuẩn bị trước.
Nàng từ ngân khố của Quân Cách Mạng ứng một ít vàng bạc châu báu, hiện tại bọn họ dự tính ở lại Đảo Cá Voi tầm vài ngày, nếu chỉ bằng ít tiền hiện tại thì không đủ ba người ăn một ngày.
May mà Koala tính trước, chỉ cần trở về thuyền cầm ít châu báu đi đổi thành beri là được, lúc đi ngang qua trung tâm quảng trường, ba người đã được chứng kiến một thứ gọi là ‘Ngân Hàng’.
Thông qua tìm hiểu thì ba người lập tức biết tác dụng của ‘Ngân Hàng’, vì thế Koala cũng không lo lắng châu báu của mình không đổi thành beri được.
Sau khi ăn uống no nê, thì ba người lần nữa đi tham quan toàn thị trấn một lần, bọn hắn cũng không ít tiến vào mấy nhà sòng bạc thử thời vận.
Có điều có vẻ như vận may của ba người hôm nay không được tốt, số tiền còn lại đều bị hai người thua gần hết, nếu không phải Koala còn nhớ phải mua sắm một ít vật dụng trở về thuyền, thì có lẽ chút tiền còn lại này cũng bay luôn rồi.
Ba người cũng vì vận khí hôm nay của mình mà xám xịt chạy đi, bọn hắn thực ra nếu vận dụng một ít Haki quan sát, thì không nói thắng lớn, ít nhất sẽ không lỗ vốn, mà còn có chút có lời.
Nhưng bọn hắn không dám a, Koala cùng Hack thì Haki quan sát chưa tới nơi tới chốn, thậm chí còn chưa chính thức nhập môn đâu, nên không tài nào vận dụng được.
Còn Sabo Haki quan sát có thành tựu, nhưng từ đầu tới đuôi hắn vẫn cảm giác có mấy lường Haki quan sát cực kỳ mạnh mẽ quanh quẩn tại trên đầu, nên Sabo cũng không dám có chút gian lận nào, vì vậy mà ba người kém chút thua tụt quần.
...
Trong lúc Sabo ba người đã tới Đảo Cá Voi, đang trên đảo tìm hiểu cùng tham quan, thì lúc này tại quảng trường trung tâm, nơi này có một khách sạn cỡ trung.
Chỗ này chính là nơi ở của tổ chức thần bí, bọn họ lúc này đã chờ đợi một tháng rồi, và số hai quyết định ngày mai bọn họ sẽ tìm và gặp mặt Lâm.
Không bàn mà cùng trùng hợp với quyết định của Sabo, lúc này bốn người của tổ chức thần bí dăng ngồi chung một phòng bàn bạc.
“ ngày mai chúng ta sẽ tới gặp Hắc Kiếm Sĩ, thời gian chúng ta chờ đợi đã đủ lâu, thủ lĩnh hai ngày trước đã liên lạc thúc dục chúng ta nhanh chóng hoàn thành việc này và trở lại!”: số hai vẻ mặt trịnh trọng nói.
“ thời cơ cũng vừa vặn, trải qua một tháng này ta cảm giác Hắc Kiếm Sĩ đã có đầy đủ thời gian gặp chúng ta, hơn nữa trải qua khoảng thời gian này quan sát, ta thấy tổ chức này của Hắc Kiếm Sĩ có tiềm lực cực lớn ở mọi phương diện, nếu có thể trở thành đồng minh với chúng ta, thì thực lực chúng ta sẽ tăng nhiều mà không cần phải chờ đợi tới tương lai!”
Nghe số hai nói thì số chín lập tức nói chuyện, trải qua khoảng thời gian dài chú ý tới Hắc Kiếm Sĩ, số hai phát hiện trước đó bọn họ vẫn còn coi thường thực lực của đối phương.
Nếu có thể cùng Hắc Kiếm Sĩ trở thành đồng minh, thì số chín tin rằng thực lực của tổ chức bọn họ sẽ tăng nhiều.
“ số chín nói đúng, ta phát hiện, thế lực của Hắc Kiếm Sĩ có nhiều thứ mạnh hơn tổ chức chúng ta nhiều, đó là về tài lực cùng vật lực, thậm chí tổng hợp thực lực của bọn họ cũng hơn tổ chức chúng ta một bậc, nếu có thể hai bên bù đắp lẫn nhau, thì thực lực của cả hai bên sẽ trở nên ổn định nhiều!”
Số năm, vị nữ tính duy nhất trong đám lên tiếng, tài lực cùng vật lực của Hắc Kiếm Sĩ mạnh hơn tổ chức bọn họ mấy cấp bậc.
chức bọn họ chỉ có thể âm thầm núp trong bóng tối, nên tài chính cùng tài nguyên đều rất hạn hẹp, nhất là theo tộc nhân của bọn họ càng ngày càng ít, thì kinh tế của tổ chức bọn hắn càng thêm eo hẹp.
Nếu không phải lần trước tổ chức bọn họ tấn công chính phủ thế giới, từ đó càn quét rất nhiều tài chính cùng tài nguyên, thì hiện tại tổ chức bọn họ cũng chỉ là một tổ chức nghèo còn thua Quân Cách Mạng.
“ ừm, số năm nói có lý, vậy ngày mai chúng ta sẽ lập tức tìm Hắc Kiếm Sĩ nói chuyện hợp tác, trải qua khoảng thời gian này ta cũng tìm hiểu được một ít tính cách của Hắc Kiếm Sĩ, để tránh làm hắn bất mãn chúng ta sẽ thẳng thắn đề cập vấn đề, có điều chưa có hợp tác chính thức, thì thông tin về tổ chức chúng ta chỉ có thể tiết lộ cho đối phương một ít thôi!”
Suy nghĩ một lát cuối cùng thì số hai cũng có quyết định, số bảy lúc này lại lần thứ nhất lên tiếng mở miệng nói chuyện.
“ ai, nếu thuận lợi thì rất nhanh phải rời khỏi nơi này a, thật có chút tiếc nuối đâu, cuộc sống ở hòn đảo này quả thực giống trong mơ a!”: số bảy cảm khái nói một câu, nghe vậy ba người còn lại vẻ mặt cũng hiện lên chút tiếc nuối.
" quả thực nơi này nếu có thể lau dài sinh sống, thì không khác gì thiên đường cả, Hắc Kiếm Sĩ quả nhiên là một người phi thường a!": số năm cũng cảm khái nói một câu.
Mấy người bọn hắn hơn một tháng này xem như là khoảng thời gian sung sướng nhất từ khi sinh ra tới nay rồi.
Ở nơi này có đầy đủ mọi thứ, nhất là trước đó cách đây nửa tháng, hòn đảo này còn mở ra một khu vui chơi ngay bãi biển.
Nơi này có đầy đủ mọi thứ, từ massage, cho đến nhà hàng phòng tắm hơi, thậm chí khu vui chơi cho cả người lớn lẫn trẻ em đều xuất hiện.
Phải nói khi bãi tắm này bắt đầu hoạt động, thì mỗi ngày đều đông nghịt, bốn người cũng nghe tiếng ghé thăm, thế là kém chút nữa mấy người ở luôn tại đó, quả thực là chơi quên đường về a.
Hơn nữa không chỉ bãi tắm một nơi này, mà hòn đảo này còn có rất nhiều thứ khác hấp dẫn, hiện tại chuẩn bị trở về mấy người cũng có chút lưu luyến.
“ được chỉ cần kế hoạch của tổ chức thành công, mà chúng ta còn sống sót, thì khoảng thời gian của cuộc đời còn lại mỗi ngày đều có thể hưởng thụ cuộc sống như vậy!”: vẫn là số hai lấy lại tinh thần nhanh nhất, sau đó hắn quay sang ba người khuyên nhủ.
Nghe số hai nói ba người cùng lập tức thu thập lại tinh thần, bọn hắn mặc dù đối với cuộc sống nơi này có chút lưu luyến, nhưng bọn hắn vẫn biết cái nào nặng cái nào nhẹ, sứ mệnh của bọn họ là giải phóng nguyền rủa của tộc đàn của mình.
Đây là tinh thần trách nhiệm rồi, mỗi người trong tổ chức bọn họ đều vì một trách nhiệm này mà tình nguyện hi sinh mạng sống, một chút thân xác hưởng thụ không thể nào làm dao động trách nhiệm này trong lòng mỗi người.