Mục lục
Một Thai Ba Bảo Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ Khương Lam Hân Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1961:

 

Quyền Cẩm Trình xoay người rời đi.

 

Lục Hạo Thành đem Lam Hân ôm vào trong lòng, “Lam Lam, không có việc gì, Kỳ Kỳ không có việc gì đâu. z Lam Hân thình lình ngước mắt lên nhìn anh, bắt ngờ hỏi một câu, “Chậu hoa kia, vì sao Ìại có tình nện lên lưng của Kỳ Kỳ chứ?”

 

Lục Hạo Thành nhíu mày nhìn ánh mắt cô đang lắng lặng nhìn mình, anh hơi suy tư, vừa mới rồi nhận được điện thoại, anh liền vội vã chạy tới, còn không hiểu rõ tình huồng cụ thể thê nào, rốt cuộc là chuyện đã xảy ra như thế nào.

 

Tốc độ của Quyền Cẩm Trình rất nhanh, anh ta mang theo hai bình nước khoáng đi lên, đưa cho Lục Hạo Thành cùng Lam Hân.

 

Lục Hạo Thành nhìn đối phương: “Cẩm Trình, cậu đi một chuyên tới trường học của Kỳ Kỳ, đem tắt cả đoạn ghi hình của camera theo dõi nhìn một lượt, xem có người khả nghi nào xuất hiện xung quanh Kỳ Kỳ hay không.

 

Tiêu Tuấn cùng Nhiên Nhiên vẫn còn ở trường học, đến lúc đó hãy đón luôn hai đứa nhỏ cùng đến đây, máy đứa cũng lo lắng cho em gái.”

 

“Vâng!”

 

Quyền Cẩm Trình gật gật đầu, xoay người rời đi.

 

Ánh mắt của Lục Hạo Thành lại đặt trên người Lam Hân, nửa tháng nay cô có được kiểm tra lại, bác sĩ Vương có nói cô cũng chưa hoàn toàn khỏe hẳn, vốn nghĩ hôm nay Nhạc Cần Hi đã tỉnh lại thì trong lòng cô sẽ rất vui vẻ, nhưng niềm vui này anh còn chưa kịp chia sẻ với cô, Kỳ Kỳ lại xảy ra chuyện.

 

Cô ở trong trạng thái lo âu như vậy đối với bệnh tình của cô vô cùng không tốt.

 

Anh cũng phát hiện một vân đê, cô hiện tại, sau khi gặp phải chuyện buồn, cô cũng không khóc không nháo, cũng không chịu nói lời nào, chỉ luôn cúi đầu, không muốn nhìn bát cứ ai.

 

Trong khoảng thời gian Nhạc Cần Hi xảy ra chuyện này, những. thời điểm không có việc gì cô liên sẽ nhìn ra ngoài cửa số mà ngơ ngần.

 

Lục Hạo Thành vô củng lo lắng nhìn cô, thầy cảm xúc của cô càng ngày càng kém, thậm chí còn có chút run rây.

 

“Lam Lam, nhìn anh.”

 

Lục Hạo Thành gắt gao giữ chặt lấy hai vai Lam Hân.

 

Giọng điệu của anh nặng nề, Lam Hân cùng hoàn hồn được vài phần, ánh mắt nhìn Lục Hạo Thành có chút mê mang.

 

*A Thành, Kỳ Kỳ không có việc gì chứ?”

 

Lời cô nói khiến lồng ngực Lục Hạo Thành đau xót, lực năm trên vai cô cũng nặng nè hơn nhiều, “Lam Lam, Kỳ Kỳ không có việc gì, em không cân lo lăng.”

 

“Ò, ồ, không có việc gì?”

 

Lam Hân gật gật đầu, không có nhìn anh.

 

Lục Hạo Thành nhìn dáng vẻ của bà xã mà đau lòng, anh xót xa ôm cô vào lòng.

 

“Lam Lam, anh phải làm sao với em bây giờ?”

 

Giọng điệu Lục Hạo Thành lộ ra vẻ bât đắc dĩ, vì sao những chuyện không hay cứ liên tục xảy ra với hai người họ như vậy chứ.

 

Những chuyện đó cô đã trải qua quá đủ rồi.

 

Ánh mắt Lam Hân có chút hoảng hốt, cô ngắng đầu nhìn Lục Hạo Thành, “A Thành, anh vừa mới nói gì vậy?”

 

Lục Hạo Thành sửng sốt, tùy ý lắc đầu, “Lam Lam, anh không nói gì cả.”

 

Eöïn biển: ……. ” Rõ ràng cô vừa mới nghe anh nói chuyện xong.

 

Chẳng lẽ cô lại xuất hiện ảo giác hay sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK