Mục lục
Một Thai Ba Bảo Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ Khương Lam Hân Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 972:

 

Haizz! ! Đáy lòng Lam Hân thở dài, có muốn trả thù cũng tìm không thấy thứ gì.

 

Lục Hạo Thành nhìn cô, đau lòng không thôi, “Lam Lam, em đi thay quần áo đi, chuyện này cứ để anh xử lý.”

 

Lam Hân: “Anh muốn xử lý thế nào?”

 

Lục Hạo Thành cưng chiều lau đi vết rượu còn sót lại trên trán cô.

 

“Anh sẽ không để những người tổn thương đến em được sống thoải mái.”

 

Vừa nghe đến những lời này, đám phụ nữ kia liền sợ hãi nhìn qua Lục Hạo Thành.

 

Ánh mắt cưng chiều kia, đám người này cũng không có nhìn làm.

 

“Choang..”

 

Nhưng vào lúc này, phía sau Tôn Tịnh Nhã truyền đến tiếng chai rượu vỡ trên mặt đất, năm người cùng quay đầu lại, nhìn đến Lâm Mộng Nghi đang mang vẻ mặt giận dữ nhìn họ.

 

Hơn nữa, bà ấy đang đẩy một chiếc xe chở đầy rượu vang, đứng bên cạnh là Cố Ức Sầm nhìn như sắp bùng nỗ.

 

Lâm Mộng Nghỉ nhìn đám phụ nữ kia, lạnh lùng cong khóe môi, “Con gái ta dễ bắt nạt lắm sao?

 

Vậy mà bắt nạt nó từ lúc học đại học cho tới hiện tại?

 

Ta lớn như vậy, còn chưa bao giờ gặp qua loại người vô liêm sỉ như máy người, mỗi ngày đều dùng nước rửa chân để uống có đúng không?

 

Nếu không sao đầu óc có thể úng nước tới vậy, tới tận nơi này, còn dám bắt nạt con gái ta,con gái cưng của tập đoàn Cố Thị, các người cũng dám đổ rượu trên đầu con bé, nếu thích rượu vang đến vậy, đêm nay gia đình họ Cố làm chủ, mời các người uống đủ.”

 

Lâm Mộng Nghỉ nói xong, bưng lên rượu vang bà đã sớm chuẩn bị, hắt lên người đám con gái chảnh chọe kia.

 

SN TIÊN DA ý TU Cố phu nhân, chắc bà hiểu lầm rồi, cô ta là Khương Lam Hân, sao có thể là con gái bà đương?”

 

Vương Ngọc lấy tay ngăn cản Lâm Mộng Nghi, không cam lòng nói.

 

“Hừ! Đến lượt cô nghỉ ngờ chắc?

 

Nhà họ Vương các người, từ nay về sau, không cần cung cấp hàng cho siêu thị tập đoàn Có Thị chúng ta nữa.

 

Không có nhà họ Cố hợp tác nữa, các người cứ hít không khí mà sống đi.”

 

Lâm Mộng Nghi phẫn nộ tới cực điểm, một bên vừa mắng một bên lại hắt rượu.

 

Bà đang định tìm con gái nói chuyện tâm sự, nhưng lại thấy đám người này bắt nạt Lam Hân nhà mình.

 

Nghe những lời đó, bà đau lòng muốn chết, nhà họ Cố cưng chiều Lam Hân như công chúa từ nhỏ, không nỡ mắng dù một chút, thế nhưng lại có người dám bắt nạt con bé.

 

Lam Hân vừa thấy khí thế của mẹ, có chút trợn tròn mắt.

 

Cô cũng không nghĩ đến mẹ sẽ ở gần đây, để mẹ nghe được những lời kia, chắc hẳn bà rất khó chịu, dù sao cô cũng đã từng phải sống cuộc sống như vậy.

 

“Mẹ.”Lam Hân nhìn Lâm Mộng Nghi đang đỏ bừng mặt vì phẫn nộ.

 

Lam Hân: “Lục Hạo Thành, ngăn cản đám phóng viên kia đi, không thể để bọn họ đem việc này truyền ra ngoài.”

 

Lục Hạo Thành gật gật đầu, “Lam Lam, em yên tâm, sẽ không truyền ra ngoài.”

 

Lục Hạo Thành nói xong thì đi đến chỗ đám phóng viên, bảo họ ngừng quay chụp.

 

Vài tên phóng viên tuy rằng không cam lòng, nhưng ở dưới mũi Lục Hạo Thành, cho dù có chụp được, không có sự cho phép của Lục Hạo Thành, bọn họ cũng không dám đăng tải thông tin.Chỉ cần hơi không chú ý một chút thì đã đánh mắt bát cơm rồi.

 

Lam Hân đi đến trước mặt Lâm Mộng Nghi, ngăn bà lại, “Mẹ, đủ rồi, không cần nghiêm túc với mấy loại người như vậy, khiến bản thân bị chọc tức, mất nhiều hơn được mẹ N Lâm Mộng Nghỉ đau lòng nhìn thoáng qua con gái “Lam Lam, mẹ muốn giết hết đám người kia, sao bọn họ có thể đối xử với con như vậy.

 

Còn không biết xấu hổ nói muốn tiến vào tập đoàn Lục Thị làm việc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK