*Trường/lớp thực nghiệm có mô hình giáo dục chuyên biệt, đề cao tính trải nghiệm thực tế, chú trọng kỹ năng sống, cách tư duy. Xen kẽ vào việc học là những buổi thăm quan tìm hiểu bên ngoài xã hội, như đi thăm di tích lịch sử, bảo tàng, dã ngoại, v.v..
Đồng chí lão Cố trước mặt người khác đồng ý, vâng vâng dạ dạ, hứa sẽ cùng con gái nói chuyện một chút. Nhưng về đến nhà, đứng trước mặt Hoa cô nương, ông liền biến thành chân chạy vặt. Cô chính là chỉ thích ngủ, thế nào, ăn được ngủ được mới là theo đuổi cuộc sống! Lại nói, con gái nhà ông lớn lên bộ dáng xinh đẹp như vậy, cũng chính là làm vẻ vang trong nhà không phải sao? Đây chính là mặt tiền* của gia đình lão Cố ông đây, hiếm có lắm đấy!
*Visual, gương mặt đại diện.
Vấn đề này, người đồng chí, chiến hữu cùng chí tuyến với ông, bà Sầm Nhuế cũng tao nhã gật đầu, rất tán thành!
Sau nhiều kỳ thi thử, Cố Tân Di cũng đã vượt qua mức điểm tối thiểu cần đạt được, nhìn cô thỏa mãn một bộ dáng tiểu nhân đắc ý, chủ nhiệm lớp cũng chỉ có thể thở dài một hơi:" Cô bé này cái gì cũng tốt, có điều...ôi"
Nhưng là, trong kỳ thi tuyển sinh Đại học, không biết Cố Tân Di đụng phải đại vận gì, tựa như được bật hack, sau khi có kết quả, 6 kí tự đập vào mắt đầu tiên đã khiến cho lão Cố mặt cười như một bông cúc già, thậm chí Sầm Nhuế phu nhân gương mặt được bảo dưỡng kĩ càng cũng có thêm vài cái nếp nhăn trên mặt khi cười. Thổ hào vô nhân tính chuẩn bị tiệc ba ngày, kêu gọi xung quanh bà con họ hàng, bạn bè tốt đều đến nhà ông chung vui.
Chẳng qua vui quá hóa buồn, đồng chí lão Cố hai ngày sau liền lạnh mặt gỡ WeChat, di động chế độ im lặng, và từ chối hết các bữa tiệc.
Hừ, một đám tiểu quỷ chết bầm, cũng xứng được với Hoa cô nương* nhà ông sao?
* Đây là biệt danh của Cố Tân Di
Có câu nói " Điền nguyện vọng khác nào lần thứ hai thi tốt nghiệp trung học." Cái này quả thực không sai.
Kỳ thi Đại học của Cố Tân Di phát huy vượt xa bình thường, nhưng thời điểm điền nguyện vọng lại như bị ngỗng mổ vào mắt.
Lão Cố là một người làm bất động sản, Sầm phu nhân lại là một người họa sĩ tao nhã thoát tục, đối với mấy chuyên ngành triển vọng của mấy trường đại học này kì thật hai mắt tối thui, Cố Tân Di tuy rằng điểm số cao, nhưng vẫn cách điểm số trường đại học top đầu một khoảng. Lúc này, các chú và dì liền vội tới hiến kế giúp Cố Tân Di.
Mọi người bô bô ba la nói tù tì một đống, làm cho cái đầu nhỏ của Cố Tân Di sắp biến thành bột nhão, bụng đói gần chết, cuối cùng cô chỉ nhớ rõ một câu:" Đại học Khoa học và Công Nghệ kia có căn tin rất tốt, toàn trường có tới 35 căn tin, chậc chậc, tuyệt nhất rồi a."
Lão Cố đối với đại học Khoa học và Công Nghệ có ấn tượng rất tốt, đại học a, phải lớn mới được, xem ngôi trường này đi, bao lớn, ừm, không tệ, cũng không xa, tốt!
Sầm phu nhân vừa ý không phải là ngôi trường này, đại học Khoa học và Công Nghệ nằm bên cạnh đại học Giang Thành, ngôi trường trăm năm tuổi, giống như một bức tranh, nhưng cuối cùng vẫn thỏa hiệp nói với con gái một câu:" Trường này nhiều cây, phơi nắng không đen." Con gái bà không thể bị phơi đen, Giang thành nóng lắm.
Được rồi, đại gia đình nhất trí ý kiến, nguyện vọng đầu tiên lựa chọn chính là Đại học Khoa học và Công nghệ
Về phần chuyên ngành, Cố Tân Di xem xét thứ hạng, chọn cái chuyên nhành cao nhất làm nguyện vọng 1, lại chọn tiếp bảy tám cái chuyên ngành làm các nguyện vọng tiếp theo, cứ như vậy mơ mơ màng màng điền xong mà đem đi nộp.
Chờ đến lúc tỉnh táo lại, thì hồ sơ đã được bắt đầu sàng lọc rồi.
Là một trường đại học hạng nhất, đại học Khoa Học và Công nghệ từ trước đến nay luôn lấy ngành kỹ thuật cường thế làm danh hiệu, nhưng bầu không khí học tập nồng đậm nơi đây cũng rất nổi danh, bằng không thì không có " Học ở Khoa đại " làm danh xưng, những điều này có thể gây khổ cực cho cái sự lười biếng thành tính của Cố Tân Di.
Sau khi nghe ngóng, chuyên ngành của cô lựa chọn đau lại càng khổ hơn, chương trình dạy học bao quát các khoa, tiết học có một không hai trong các đại học viện. Cố Tân Di triệt để game over.
Tiết học: Thời gian học tập
Học viện: là một đơn vị của một ngành học chuyên về nghiên cứu sâu hơn, đặc biệt hơn và mang tính chuyên môn cao.
Hiện tại cô chỉ muốn 35 căn tin kia đừng gạt người thì tốt, QAQ.
Xe buýt không nhanh không chậm đúng 37 phút đã đến nơi, hàng cây ngô đồng xanh um tươi tốt đứng thẳng song song nhau, tán cây rộng lớn che lại ánh nắng tháng tám chướng mắt, từ những khe hở vẫn còn sót lại vệt sáng lờ mờ giữa bụi bặm đang nhảy múa ___
Không gian náo nhiệt ồn ào cùng với thời tiết nóng bức lập tức tiêu tan đi mất, giống như là đi vào một thế giới khác.
Cố Tân Di xách hành lý xuống xe, khoảnh khắc vừa chạm đất, trong nháy mắt có một cảm giác rất yên bình, không khí ẩm ướt, sạch sẽ. Cô dường như đã bớt sợ hãi.
Nhập gia tùy tục, cô phải học cách thích nghi với hoàn cảnh, chứ không phải hoàn cảnh thích nghi với cô.
Cô âm thầm tự cổ vũ chính mình, tiếp tục đi tìm nơi tiếp đón của học viện.
" Ơ, học muội, lại là em à?" Vị đàn anh đẹp trai gây chuyện cười lớn làm náo loạn trên xe mở to hai mắt nhìn, lập tức mở nắp chiếc bút trong tay đưa cho Cố Tân Di: " Cái này gọi là gì a, đây chính là duyên phận, đến đến đến, học muội, mau ngồi mau ngồi."
Trong vội vàng chào đón, vô tình nhìn thấy bên cạnh tiểu đồng bọn hai mắt sáng lấp lánh, vô vỗ cái trán nói: " A, đúng rồi, học muội, em xác định là học viện chúng ta sao? Cái kia, chuyên ngành thiết kế nghệ thuật cùng nhân văn ở phía bên kia đấy."
Được, ở nhà ga thì bị hoài nghi là đi nhầm trường, hiện tại lại bị hoài nghi là đi nhầm khoa, Cố Tân Di khóe miệng giật giật, làm theo hướng dẫn trên bàn lấy ra giấy chứng nhận, giấy báo, thẻ căn cước, lại lần nữa làm động tác chào, nói: " Báo cáo đàn anh, em khẳng định, giấy báo bên trên viết chính là nơi này."
Một nam sinh khác hung tợn trợn mắt nhìn vị đàn anh đẹp trai, sau đó khá kiên nhẫn kiểm tra thông tin của Cố Tân Di, sau đó cho cô làm thủ tục nhập học.
Vị kia nhớ tới chuyện xấu hổ ở nhà ga, nắm tay lại để ở miệng ho khan hai tiếng nói:" Ừm, tối hôm qua anh ngủ không ngon, nên hôm nay tâm trạng không đúng*, ha ha, thật xin lỗi."
*lời editor: tâm trạng không được bình thường =))
" Không có việc gì." Cố Tân Di nhìn anh nở nụ cườ rạng rỡ, nốt ruồi son hồng hồng bên phải đuôi lông mày khiêu khích: " Nói cho cùng học trưởng là người cổ hủ."
"..."
Này, nhân sinh gian nan có một số việc đừng vạch trần a, học muội, tốt xấu gì cũng phải chừa cho đàn anh này một chút mặt mũi chứ, cứ nói như vậy anh đây rất mất mặt đấy có biết hay không!
Chuyên ngành Cố Tân Di ghi danh vốn là một trong lá bài chủ chốt của trường ____ quang điện, phòng thí nghiệm quốc gia quang điện nằm phía sau tòa giảng đường chính.
Sau khi hoàn thành tất cả thủ tục, Cố Tân Di được đàn anh đẹp trai kia dẫn đến đi đến kí túc xá, trên đường cô nói chuyện tán gẫu biết được, cái người không đáng tin cậy thường xuyên động kinh như vị đàn anh này lại có cái tên đặc biệt dày nặng, Thạch Lỗi. Thạch Lỗi hiện tại đang học năm thứ hai, căn cứ theo chính miệng anh ta bảo rằng lúc mới vừa lên đại học anh vẫn còn là một tiểu thịt tươi ngây thơ, nhưng không được bao lâu liền bị ô nhiễm, miệng đầy thuốc súng, ầm ầm, vốn là tạo một ít vui đùa cho học đệ học muội một chút ấn tượng tốt, không ngờ rằng lại đem lời nói đùa của lão tài xế nói ra.
Cố Tân Di đi theo đàn anh,các tuyến đường đều là cây, từng chỗ rẽ tựa như mang một bộ dáng khác nhau, ừm, bản đồ trong điện thoại không được phép xóa, chính vì nghĩ như vậy, Thạch Lỗi lại lải nhải nhắc đi nhắc lại mở ra.
" À, em có biết tại sao anh tên Lỗi không? Nói cho em biết, ông nội của anh hi vọng cha anh sinh ba cháu trai lớn, nhưng chính sách không cho phép, ông của anh ba tâm ba can gấp đến đỏ cả mắt, cuối cùng nhất quyết, để anh một người đội lên ba người thiếu kia." Anh ta giúp Cố Tân Di kéo vali, một nam sinh kéo cái vali đỏ chói đi ở ngoài đường quả thật có chút không bình thường, nhưng mùa khai giảng hầu như hành lý của nữ sinh đều được giúp đỡ, nhiều người, thì sẽ không thấy kỳ lạ, Cố Tân Di cũng không có từ chối.
" Ông nội của anh, người đã đặt tên cho anh lúc trước, nhất định không có nghĩ đến một chuyện." Không biết lúc nào trên tay Cố Tân Di đã có thêm một chiếc lá, bị cô cầm trên tay vuốt vuốt.
" Chuyện gì?" Thạch Lỗi trong lòng lộp bộp một tiếng.
" Lấy tên này thật nguy hiểm." Cô nói:" Họ không nghĩ tới anh ở trường học sẽ bị lấy cái biệt danh gì."
Thạch Lỗi dừng bước, ánh mắt kích động cực kỳ, giống như là tìm được đồng minh " Em cũng vậy à?" Anh nhớ tên của cô nàng vui tính này, Tân Di, không giống như một người có biệt danh hài hước.
Trong đầu Cố Tân Di bật ra biệt hiệu " Hoa cô nương ", sau đó trịnh trọng đánh vỡ suy đoán của Thạch Lỗi:" Không, cô gái lãnh diễm, cao quý như em, sẽ không có loại phiền não như vậy." Cô xoay người, hỏi:" Biệt danh của anh là gì?"
"..." Thạch Lỗi đột nhiên có một loại đau buồn bị đùa giỡn, anh là một học trưởng năm hai, cư nhiên lại bị cái tiểu thịt tươi này đánh bại hai, ba lần. Anh buồn bực nói:" Không nói cho em biết." liền tiến về phía trước mà đi tiếp.
Đi dọc theo con đường đầy bóng râm của cây xanh, lại đi vòng một hồi, đến được khu ký túc xá.
Trước tiên Thạch Lỗi quay sang chào hỏi cô quản lý kí túc xá, sau đó lưu loát thu tay, nhấc cái vali lên cầu thang, nhìn cô quản lí quen thuộc với bộ dáng của đàn anh, Cố Tân Di liền biết hai ngày nay Thạch Lỗi đã không ít lần đến tòa ký túc xá nữ này.
Hiện tại không ít phụ huynh ra ra vào vào kí túc xá, Cố Tân Di bắt gặp biển báo " Nam sinh dừng bước ".
" Ngày thường nam sinh không được vào ký túc xá của nữ sinh, ngoại trừ lúc khai giảng và thay đổi kí túc xá." Người từng trải Thạch Lỗi giải thích.
Cố Tân Di quay đầu, đăm chiêu nhìn anh, một lúc sau mới nói:" Ừm, nhìn ra được anh rất quý trọng cơ hội đến kí túc xá nữ sinh."
"..." Anh cảm thấy cô gái này rất đặc biệt, lúc cô ấy không nói chuyện khóe mắt, đuôi lông mày như bao trùm sương khói, trông như Tiểu Long Nữ, một khi mở miệng đi, cười lạnh nghẹn chết người, nhưng mặt mày tươi sáng cực kỳ, sáng lạn như hoa hướng dương, toát lên nốt ruồi son tinh tế ở đuôi chân mày.
" Đến rồi, chính là chỗ này!" Cố Tân Di lộc cộc chạy về phía trước, ghé vào lang can trên cầu thang hướng về phía Thạch Lỗi hét lên, lại lộc cộc chạy tiếp.
Anh nghe tiếng bước chân hưng phấn của cô, không khỏi bước chân cũng nhanh hơn.
Đem đồ vật đưa đến, Thạch Lỗi cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ một cách thỏa đáng. Đứng ở bậc thang đem tay cầm vali đưa tới:" Ừm, hành lý cầm cẩn thận, em ghi lại phương thức liên lạc đi, bình thường QQ anh đều online, có việc gấp thì gọi điện, sau này nếu có chuyện gì thì có thể kêu anh, nếu có thể giúp anh nhất định sẽ giúp, làm culi cũng được, dù sao đối với cẩu độc thân mà nói cơ hội đến kí túc xá nữ sinh không nhiều lắm." Anh trêu chọc tay.
Cố Tân Di lấy điện thoại di động ra ghi lại, cầm lại chiếc vali màu đỏ, suy nghĩ một lúc, đem chiếc lá trong tay đưa cho Thạch Lỗi:" Cám ơn anh giúp em xách hành lý, coi như là tạ lễ đi được không? Lần sau mời anh ăn kem ly."
Thạch Lỗi nhận lấy, nhìn nhìn một chút, hóa ra là lá cây ngô đồng đã thay đổi hình dạng, Cố Tân Di dùng tay xé nó, hiện ra đường viền của chiếc vali, hình dáng rất sinh động, anh cảm thấy cô gái này không học mỹ thuật mà tới cái nơi tràn đầy vật lý, toán học, quang điện thực sự rất đáng tiếc: " Em thật khéo tay, anh nhận, hôm nay chuyển hành lí nhiều như vậy thế nhưng đây là lần đầu tiên thu được lễ vật, ha ha, kem ly coi như xong, muốn mời cũng phải để anh mời, học muội, gặp lại sau. Chúc em may mắn~".
Cố Tân Di hướng phía anh phất phất tay, đây là người đầu tiên cô quen biết ở ngôi trường này, nhiệt tình và vui vẻ, tích cách sinh viên sẽ phản ánh diện mạo của trường học, Cố Tân Di có thể an tâm một chút.
Ký túc xá đại học Khoa học và Công Nghệ điển hình một phòng bốn người, trên có giường, dưới có bàn ăn, phòng vệ sinh độc lập.
Cố Tân Di do dự đứng ở cửa phòng 404, cánh cửa đang mở, một cặp cha mẹ đang dọn dẹp vệ sinh, thỉnh thoảng hướng về phía cô gái đang ngồi trên ghế nói cái gì đó.
Cô cắn cắn môi, đưa tay gõ cửa, cô gõ rất có tiết tấu, lễ phép lại vừa không làm mất đi ý tứ nhắc nhở, " Chào mọi người." Mọi người trong phòng không hẹn mà cùng dừng tay nhìn về phía cô.
Cố Tân Di cảm thấy có một chút xấu hổ, vẫn là mẹ của bạn cùng phòng phản ứng kịp thời, nhiệt tình lôi kéo cô vào phòng nói:" Cháu và Nam Nam của chúng ta là bạn cùng phòng à, thật là một cô gái xinh đẹp, Nam Nam, mau đến đây, làm quen một chút." Cô gái tên Nam Nam ngoan ngoãn đi đến, mẹ Nam Nam tiếp tục nói:" Các con nói chuyện, dì cùng ba Nam Nam dọn dẹp vệ sinh giúp các con, để các con ở sạch sẽ một chút."
Nam Nam có phần ngượng ngùng cùng cô chào hỏi, Cố Tân Di tự giới thiệu bản thân một cách đơn giản, liền cầm thau rửa mặt cùng khăn chính mình dọn dẹp.
Nam Nam tên đầy đủ là Đồng Như Nam, người địa phương Giang Thành, mặt tròn, tính khí không lạnh không nóng, trò chuyện hai ba câu cũng không tệ.
Cố Tân Di dọn dẹp sạch sẽ, liền nhận được một bao đồ vật lớn từ chuyển phát nhanh, là trong nhà gửi đến chăn mền cùng đồ dùng hàng ngày, phu nhân Sầm Nhuế lựa chọn tỉ mỉ rất lâu mới mua. " Sợi chỉ trong tay mẹ hiền, nay đang ở trên áo người đi xa " *. Đương nhiên, Thạch Lỗi lại một lần nữa làm chân chạy vặt, lúc này Hoa cô nương mời anh ăn một cây kem ốc quế thật to.
* Đây là một bài thơ mang tên Du Tử Ngâm tức là ( Khúc ngâm của đứa con đi xa):
Từ mẫu thủ trung tuyến,
Du tử thân thượng y.
Lâm hành mật mật phùng,
Ý khủng trì trì quy.
Thuỳ ngôn thốn thảo tâm,
Báo đắc tam xuân huy.
Dịch nghĩa
Sợi chỉ trong tay mẹ hiền,
Nay đang ở trên áo người đi xa.
Lúc mới lên đường, mẹ khâu kỹ càng,
Có ý sợ con chậm trễ trở về.
Ai dám nói rằng tấm lòng của một tấc cỏ,
Lại có thể báo đáp được ánh nắng của ba xuân?
Hai bạn cùng phòng khác trong ký túc xá cũng lần lượt đến, sau màn chào hỏi của từng người liền bận rộn sắp xếp đồ đạc.
Treo tốt xong màn( mùng) và quần áo, việc lớn đã làm xong, sau đó Cố Tân Di nằm trên giường cũng không muốn nhúc nhích, điện thoại di động đột nhiên chợt sáng lên, có một số lạ gọi đến, cô do dự một chút, nhấn nghe.
--------------------
【Nhật ký tỏ tình】:
Tôi cũng muốn làm culi.
Thể lực của tôi rất tốt.
Mong rằng về sau cô ấy có thể cảm nhận được.