Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.
***************
Chương 3
Người đàn ông trong điện thoại tự giới thiệu là chủ nhiệm tương lai trong bốn năm tới của Cố Tân Di, tối nay sẽ tổ chức mở một buổi họp lớp lần thứ nhất để các bạn cùng lớp làm quen với nhau một chút.
Cố Tân Di mông vòng một hồi, sau đó lập tức từ nằm biến thành tư thế ngồi đoan chính, vừa đáp lại vừa một bên gật đầu.
Sau khi uớc định cẩn thận thời gian cùng địa điểm, cô vỗ vỗ đầu, cảm giác như bản thân dường như quên mất một chuyện hết sức quan trọng_____
Hình như cô còn không biết mình học lớp nào nữa cơ!!!
Mẹ nó, đây thật là cái vấn đề lúng túng khó xử ha.
Cố Tân Di ưỡn ngực nghiêm mặt nhìn một vòng, mọi người đều mệt mỏi nằm tê liệt trên giường chơi điện thoại, đem tóc mình quấn lên ngón tay vài vòng, sau đó e dè hỏi: " Cái kia, mình có thể hỏi vấn đề này được không?".
Vừa dứt lời, phía đối diện truyền tới câu trả lời lưu loát: "Có yêu, không hẹn, mẹ cứu mình, không hối hận, đã từng gầy qua."
Cố Tân Di: "..."
Giường bên cạnh truyền đến tiếng cười kín đáo, chợt từ cái màn bên trong nhô ra cái đầu.
Cố Tân Di buông lọn tóc, cũng vén màn lên ngồi xếp bằng: "Mình không phải hỏi việc này, mình muốn hỏi chính là các cậu biết mình học lớp nào sao?" Cuối cùng cũng đem vấn đề nói ra, cô hận không thể đem đầu chôn vào ngực.
Lần này các nữ sinh khác cũng đều vén màn lên, yên tĩnh một lúc, ba người không hẹn mà cùng phì cười.
Trải qua một trận cười như thế, bầu không khí xa lạ ban đầu bỗng chốc đã vơi đi phân nửa, mấy con người trẻ tuổi năm nhất lập tức liền ríu ra ríu rít nói chuyện.
Nữ sinh đối diện đến từ vùng Đông Bắc, tính cách nhanh nhẹn, gọi Vệ Tử, giống như cô trả lời đã từng gầy qua, hiện tại trên mặt cô cùng trên đùi rõ ràng đã săn hơn, nhưng thắng ở ngũ quan rõ ràng, một đầu tóc xoăn, vóc người cao, thời điểm cô tự giới thiệu bản thân, còn nhảy xuống giường, từ trong túi lấy ra một chồng lớn đồ ăn vặt, hơi có chút mùi vị mạnh mẽ vang dội.
Bên cạnh là nữ sinh Giả Giai, đến từ Tân Cương xa xôi, tính cách tựa hồ có chút điềm tĩnh, nhưng cũng rất thích cười, cô trả lời Cố Tân Di về vấn đề vừa rồi, hai người bọn họ học chung một lớp, Vệ Tử cùng Đồng Như Nam thì học lớp khác.
Khi đến phiên Cố Tân Di giới thiệu, Vệ Tử xua xua tay nói: "Không cần không cần, chúng tớ đều rất rõ." Hai người khác cũng gật gù.
Cố Tân Di có chút kỳ quái, Giả Giai suy nghĩ một chút, hỏi: "Trong kỳ nghỉ hè có phải cậu vẫn chưa thêm vào nhóm không?. "
Cố Tân Di: " Ừm (⊙_⊙)."
Biểu cảm của cô như vậy, Giả Giai hoàn toàn hiểu được, cúi đầu chọc chọc điện thoại, Cố Tân Di mở QQ ra, lập tức đồng ý lời mời.
Đây là nhóm tân sinh quang điện tử trong năm nay. Sau khi được thêm cô dựa vào qui định của nhóm mà sửa đổi chú thích tên, gửi hình mặt cười, lúc đầu thanh thông tin di chuyển nhấp nhô lập tức yên tĩnh trở lại, sau đó liền đồng loạt ____
【 Nữ thần tốt 】
【 Nữ thần buổi chiều tốt 】
【 Nữ thần mỗi ngày đều tốt 】
Giả Giai đi đến bên giường cho cô xem lịch sử trò chuyện, Cố Tân Di thế mới biết, thời điểm cô đi báo danh đã bị chụp ảnh, Thạch Lỗi dọc đường giúp cô xách hành lý lại tàn nhẫn nhận thêm đống gạch đá, Cố Tân Di yên lặng đau lòng cho đàn anh một giây đồng hồ.
Ảnh thẻ sinh viên của cô căn cứ làm đối tượng chuyển tiếp màn hình, Cố Tân Di hướng về phía điện thoại cau mày yên lặng một hồi, sau đó lặng lẽ nhận mấy cái mật lệnh bao lì xì.
Người chứng kiến tất cả sự việc, Giả Giai: "..."
Mẹ nó, nữ thần cùng kịch bản không khớp nhau ah!!! Tại sao có thể cứ như vậy an tĩnh nhận tiền lì xì đi! Còn mẹ nó, đúng là vận khí vương *!!!
*Vận khí vương: vận may lớn, số đỏ.
Lại nghĩ đến Cố Tân Di ngay cả lớp còn không rõ ràng, Giả Giai lập tức nhẹ nhõm.
Cô gái trở thành vận khí vương kia rất là vui vẻ đang cầm điện thoai cười, Giả Giai chỉ cảm thấy đôi mắt choáng váng, cô không thể khống chế được.
" Ha ha, tớ là vận khí vương, tất cả mọi người đều còn chưa có ăn cơm đi, đi đi đi, tớ mời, tớ là vận khí vương, ha ha ha!" Cố Tân Di liên tiếp nhận bốn cái bao tiền lì xì, cộng lại tính toán một chút, thỏa mãn quá xá.
Ở điểm này Cố Tân Di bị ảnh hưởng bởi thổ hào lão Cố sâu sắc, hào phóng không so đo, mọi người nhìn đồng hồ cũng không cũng không có từ chối, dù sao tương lai bốn năm đều ở chung phòng ký túc xá, hôm nay cậu mời, hôm sau tôi mời lại, quá khách khí thì không thể thân nhau được.
Bữa cơm được mời tại một quán ăn nhỏ trong trường, các cô gái chọn cá nướng, thêm vài món thức ăn kèm, lại vài chai nước uống, nâng ly cạn chén, chẳng mấy chốc tình hữu nghị được thành lập.
Cố Tân Di còn chưa được thêm vào nhóm của lớp, thiếu một mình cô, Giả Giai tuy ít nói, nhưng không tin tức nào mà không biết, liền truyền đạt toàn bộ cho Cố Tân Di.
Cố Tân Di chống đầu suy nghĩ, rất là nghiêm chỉnh mà ngồi xuống, cố gắng ghi nhớ, sau lặp lại một lần.
Vệ Tử cười sặc một miệng lớn đồ uống nói:"Lúc đầu cậu không thêm nhóm, tất cả mọi người cho rằng cậu là một người lạnh lùng, ha ha ha, không nghĩ tới cậu là Nữ thần,cái bộ dáng như vậy."
Đồng Như Nam cùng Giả Giai cũng cười.
Sau khi nhận giấy báo trúng tuyển vào kỳ nghỉ hè, sinh viên năm nhất có thể lên Teiba để tìm kiếm trường học, sau đó có thể tìm được nhóm lớp, hội học sinh sẽ định thời gian tổ chức buổi giải đáp nghi vấn cho tân sinh viên và cho họ có thể hiểu rõ nhiều hơn về các lựa chọn tương lai của họ. Cố Tân Di nhìn ảnh mình truyền đi khắp nơi, trong hình cô gái tóc chẻ giữa, cười vừa phải, cái cổ tinh tế, xương quai xanh rõ ràng, xinh đẹp tưởng chừng như có tiên khí, mọi người đều đoán vẻ đẹp này sẽ không dừng lại.
Mãi đến lúc sáng chụp đến tấm ảnh có Cố Tân Di, mọi người mới biết được khóa này có nữ sinh cực kỳ xinh đẹp, không phải là tung tin vịt, chính là trên ảnh chụp dính vị đàn có chút..ừm..dư thừa.
Cơm nước xong xuôi, cũng không sai biệt lắm với thời gian quy định tập hợp của chủ nhiệm lớp, chủ nhiệm sợ mọi người tìm không thấy phòng học, nên đã cho cái địa điểm dễ dàng tìm được.
Đi đến chỗ rẽ sân thể dục, một người béo béo mang mắt kính chạy tới: "Cố Tân Di cùng Giả Giai đúng không, tôi là chủ nhiệm lớp các em, Triệu Nguyên, đám tiểu tử kia kêu tôi là Bàn ca*, các em thích thì cứ kêu như vậy luôn." Anh ta hướng về đám nam sinh ngoắc ngoắc tay, sau đó nói: "Được rồi, mọi người đã tới đông đủ, đi thôi."
* Bàn ca: anh béo.
Cố Tân Di nhìn đám nam sinh mặc áo sơ mi caro, hoặc áo phông trắng, lại nhìn chính mình cùng Giả Giai, giơ tay lên hỏi: "Người đã đông đủ? Chỉ mới có hai nữ sinh thôi ạ."
Bàn ca trừng mắt: "Đủ a, lớp chúng ta chỉ có hai nữ sinh, so với ban 7 thì coi là tốt lắm rồi đấy, bọn học chỉ có một nữ sinh" Nói đến đây, anh còn tự hào gật gật đầu: "Chúng ta không những không ít, chất lượng lại không tồi."
Lời này được không ít nam sinh tán thành.
Cố Tân Di là một mỹ nhân hiếm thấy, Giả Giai cũng không kém, thanh thanh tú tú,một đầu lob tóc ngắn, tính tình lại điềm đạm tinh tế, hơi có chút khí phách nữ sinh dân quốc.
Cố Tân Di dựng thẳng hai đầu ngón tay đặt trước mặt Giả Giai, Giả Giai tàn nhẫn gật đầu.
" Lớp chúng ta có hai mươi bốn nam sinh, hai nữ sinh, tỉ số là mười hai trên một (12:1), quang điện tổng thể tỉ lệ chín trên một. Toàn trường dựa vào số ít nữ sinh khoa văn học, ngoan cường đem tỉ lệ kéo lên đến bảy trên một."
Cố Tân Di: "..." trước khi cô đến trường, không có người nào nói cho cô biết tỉ lệ chênh lệch xa như vậy!!!
" Chính bởi vì ít nữ sinh, cho nên trường học còn gọi chúng ta là học viện kỹ thuật nam XX." Giả Giai đảm nhiệm vai trò lên Bách khoa Baidu đầy hứng thú nói.
Cố Tân Di phóng tầm mắt nhìn xung quanh, suy nghĩ một chút, thấp giọng nói: "Như vậy không phải là nam nữ tỉ lệ bảy so với một, một đôi nam nữ ba đôi nam nam?" Lông mày cô hất lên, dáng vẻ khó mà tin nổi.
Giả Giai bị cô trừng đến nổi hai con mắt căng tròn, đánh bạo ở trên mặt cô nàng nhéo một phen, cảm nhận cảm giác trên tay, trịnh trọng gật đầu:"Cho nên Đại học Khoa học và Công nghệ còn được gọi là trường đại học khao khát tình yêu."
"..." Cố Tân Di tỏ vẻ thực sự đã chịu kinh hãi, giữ lấy khuôn mặt nhỏ nhắn, trắng trẻo bình tĩnh tâm tình, kín đáo nói: "Lấy tên đúng như kỹ năng sống khoa kỹ thuật."
Hai cô vẫn luôn là tiêu điểm chú ý, trong đám người tuôn ra vài tiếng cười, chợt có nam sinh ai oán nhìn hai cô nói: "Đây đều là những tên gọi đùa, cậu phải tin tưởng rằng, chúng tớ thật sự đều là trai thẳng."
Lo lắng bản thân chưa giải thích rõ ràng, nam sinh nhấn mạnh: "Áo carô, áo sơ mi trắng, kính gọng đen hoàn toàn cách phối đồ của thẳng nam."
Cậu không nhấn mạnh thì còn tốt, một khi nhấn mạnh, Cố Tân Di liền nhớ lại hôm nay Thạch Lỗi dọa một học đệ sợ tè ra quần cả một toa xe, cô đến bây giờ vẫn tò mò Thạch Lỗi có chuyện xưa gì "Phân không rõ nam bắc không quan trọng, phân biệt nam nữ mới quan trọng." đầy tính triết lý mà nói ra, nhớ lại trang phục của Thạch Lỗi, Cố Mộc Lan hướng về phía nam sinh cười xấu hổ, sau đó lui đến bên cạnh Giả Giai an tĩnh.
Giả Giai nhìn cô cau mày, hỏi:" Làm sao vậy?"
Cố Tân Di quay đầu kề tai cô nói nhỏ, lời nói sâu xa: "Biết người biết mặt không biết lòng, huống chi là xu hướng tình dục a."
Giả Gia trước tiên đau lòng cho nam sinh bắt chuyện ba giây đồng hồ, sau đó cảm thán nói: "Cậu nói rất có lý, tớ càng không phản bác được."
Vào ban đêm, những ngọn đèn đường lờ mờ chiếu sáng con đường chính, những chiếc lá của cây ngô đồng cao lớn đung đưa khi gió thỉnh thoảng thổi qua. Cách đó không xa, có một tòa nhà nằm cạnh hồ nhỏ, đó là tòa giảng dạy chính của trường, nghe nói năm đó khánh thành từng là tòa giảng dạy lớn nhất Châu Á, có thể chứ được ba vạn người (30.000) cùng lúc, nơi này cũng là ký hiệu nổi bật nhất trên bưu thiếp, Bàn ca lưu loát giới thiệu một hồi, lại chỉ vào khu dạy học có kiến trúc hình cầu nói: "Thấy không, nơi đó là niềm kiêu ngạo của quang điện tử chúng ta, phòng thí nghiệm quốc gia quang điện, duy nhất và không có cơ sở nào khác."
Mặc kệ ghi nguyện vọng có bao nhiêu mơ hồ, mặc kệ vừa mới tới đây có bao nhiêu thấp thỏm không yên, giờ phút này Cố Tân Di chỉ có rung động, phòng học đèn đuốc sáng trưng, mỗi phòng học bọn họ đi ngang qua đều yên tĩnh, chỉ có âm thanh của ngòi bút xẹt qua trang giấy, rõ ràng là vừa mới khai giảng không lâu, phòng tự học đầy ắp những con người khao khát kiến thức chiếm cứ, Khoa Đại không bắt buộc tiết tự học buổi tối, nhưng tự học đã trở thành tập tục của trường.
Bàn ca dẫn bọn họ lên lầu, đi trước mở cửa phòng học. Cố Tân Di lúc này mới chú ý tới, hóa ra Bàn ca đi vòng một đường xa, muốn dùng phương thức này để cho bọn họ càng mau thích nơi đây hơn.
Cô nhìn Bàn ca cao cao cường trán rón rén bước đi thật nhẹ nhàng, tựa hồ là sợ sinh viên không theo kịp, thỉnh thoảng quay lại nhìn một chút, miệng lẩm nhẩm đếm số, Cố Tân Di trong bụng có điểm lo lắng cuối cùng cũng tan thành mây khói.
Bàn ca trước tiên hướng về phía mọi người tự giới thiệu bản thân một cách đơn giản, sau đó viết tên mình bằng thư pháp lên bảng đen, anh viết chậm cực kỳ, còn thỉnh thoảng lau: "Tôi kỳ thật so với mọi người không lớn hơn bao nhiêu, vừa mới tốt nghiệp trường này, lại thi đậu nghiên cứu sinh, tôi xem các cậu như học đệ học muội của mình, có lẽ ký ức đại học của mọi người sẽ bắt đầu từ buổi họp lớp này, cho nên tôi muốn đem tên mình viết cho đẹp mắt một chút."
Anh quay đầu nhìn chăm chú tên của mình, có chút tự giễu: "Có thể nhìn không được đẹp đi, nhưng tôi đã luyện tập viết mười mấy ngày, tôi đã cố gắng và hi vọng, có thể để mọi người càng thích trường này, cũng là làm cho ký ức đại học của mọi người tốt đẹp hơn một chút" anh gãi gãi đầu, Cố Tân Di lúc này mới cảm thấy rõ ràng Bàn ca kỳ thật so với bọn họ không lớn hơn bao nhiêu.
Phía dưới truyền tới tiếng vỗ tay, khuôn mặt Bàn ca đều đỏ lên, sau đó để các sinh viên trong lớp dựa theo để tự giới thiệu bản thân.
Cố Tân Di cùng Giả Giai giới thiệu sau cùng, chữ viết của Cố Tân Di khá đẹp, lưu loát sinh động lại không mất đi vẻ dịu dàng.
Đối với một người xinh đẹp như vậy, tất cả mọi người đều tò mò, cô mặc một chiếc váy liền áo dài đến gối màu trắng, một chiếc đai lưng tinh tế màu đỏ làm tôn lên dáng người, tóc dài tới eo, đuôi chân mày có một nốt ruồi son, so với trong ảnh thì thêm vài phần tiên khí.
Lời giới thiệu của cô rất thông thường, đúng quy củ, nhưng bởi vì gương mặt có tính chất quá mức lừa gạt, không ít người cảm thấy nữ thần có phần lạnh lùng.
Lúc xuống bục, Bàn ca nhìn nhìn một đám tiểu tử có tặc tâm mà không có tặc đảm* nói: "Nữ thần đã nói xong, không có biểu hiện gì à?"
* Có tâm mà không có gan
Đám người nghẹn đỏ mặt không nói lời nào.
Bàn ca khoanh tay bất đắc dĩ, nhìn về phía gần đó: "Tốt xấu gì khen hai câu đi."
Nam sinh phía trước bị anh nói trong lòng ngứa ngáy, lộp bộp nói: "Thế...thế gian sao lại có một người con gái xinh đẹp tuyệt trần như vậy."
Cố Tân Di đang bước xuống bục, nghe vậy cả người lảo đảo, tiếp theo chính là cười vang lên.
Bàn ca vội vàng dàn xếp, nhưng chính mình cũng không nhịn được cười, cuối cùng chỉ có thể từ bỏ.
Cố Tân Di một tay vịn bàn, sửng sốt một hồi, thở dài, giọng thành khẩn nói: "Bạn học, các cậu như thế này sẽ dễ dàng mất đi tớ đấy."
Lần này ngay cả người chịu đựng tiếng cười Giả Giai cũng phải cúi đầu run run.
--------------------------------
【Nhật ký tỏ tình】:
Cô ấy đến trường học này đã được mười lăm tiếng đồng hồ, trong lúc đó quen biết ngần ấy người.
Ngày mai chúng ta lần nữa gặp lại, thời gian vừa vặn tốt.
Cô ấy lạc đường ngay ngã tư, tôi lại là người duy nhất đi ngang qua.
Giáo sư viện Vật lý học rất sẵn lòng phối hợp kéo dài thời gian lên lớp.
##
Tác giả có điều muốn nói: Chương sau thả nam chính, về sau nam chính sẽ liên tục tạo cảm giác tồn tại, vén lên tâm tình chị em login.