Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, Lý Hoài Viễn tuy đứng bên cạnh ta, nhưng ánh mắt hắn cứ hướng về Chu Cẩm không thôi. Cả hai nhìn nhau, tình ý dạt dào không chút che giấu. Nghe nói mẫu hậu muốn giữ ta lại dùng bữa, mắt hắn sáng lên: "Nếu vậy, xin phép mẫu hậu cho nhi thần đưa A Cẩm về trước." 

 

Hoàng hậu thở dài, để hai người họ rời đi. Chu Cẩm hành lễ cáo lui, trước khi ra khỏi cửa còn liếc nhìn ta đầy ẩn ý.

 

Chứng kiến hai người khuất bóng ngoài cửa điện, Hoàng hậu đưa tay điểm nhẹ lên trán ta: "Ai gia biết con còn nặng tình tỷ muội, nhưng các con đã bước vào chốn cung cấm này, đều phải dựa vào bản lĩnh của mình mà sinh tồn." 

 

Bà lại nói: "Con phải học cách mềm mỏng với nam nhân, để Thái tử thấy được điểm yếu của con, biết rằng con cũng cần được che chở. Ai gia mong con sớm ngày sinh hạ cho Thái tử người nối dõi." 

 

Ta không nói gì, chỉ vâng dạ.

 

Trở về Đông cung, từ xa đã nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ của Lý Hoài Viễn và Chu Cẩm.

 

"Điện hạ đối xử với thiếp thật tốt, A Cẩm tài hèn sức mọn, có thể gặp được điện hạ thật sự là may mắn ba đời." Chu Cẩm nũng nịu. 

 

"Không được tự hạ thấp mình, nàng bằng lòng cùng ta bên nhau trọn đời, đối với ta mà nói còn quý giá hơn bất cứ thứ gì." Lý Hoài Viễn dịu dàng đáp lại. Hai người cứ thế thản nhiên nói lời âu yếm trước mặt ta. 

 

Hôm nay, hắn còn gác lại cả công việc, đặc biệt chuẩn bị diều để lấy lòng người đẹp. Loại đối đãi này, ta chưa từng có được.

 

Ta có thể gả vào Đông cung, hoàn toàn là nhờ tổ tiên có đức. Suy cho cùng thì các đời tổ tiên nhà ta đều từng làm thầy dạy vua. Đến đời tổ phụ, ông không muốn bị ràng buộc trong cung, bèn mở một thư viện ở kinh thành, thu nhận người tài khắp thiên hạ để truyền dạy học vấn. 

 

Bách quan văn võ trong triều ngày nay, đều từng được tổ phụ dạy dỗ. Phụ thân ta không thích dạy học, may mắn nhờ phúc ấm của tổ tiên, trong triều vẫn có một chỗ đứng. Lý Hoài Viễn thân là Thái tử, cũng là từ nhỏ đã được đính hôn với ta.

 

Chu Cẩm và ta cùng phụ thân khác mẫu thân, ta là đích nữ do chính thất sinh ra, nàng ta là thứ nữ do thiếp sinh ra. Ấy vậy mà từ nhỏ đến lớn, ta là đích nữ, nhưng lại không sống sung sướng bằng Chu Cẩm.

 

Ta không chỉ bị những quy củ của gia đình quyền quý ràng buộc, cả ngày còn bị vây quanh bởi cầm kỳ thi họa. Còn Chu Cẩm, được di nương dùng những thứ tốt đẹp tìm kiếm khắp nơi, ngày ngày chăm sóc da dẻ, thân thể được nuôi dưỡng thơm tho mềm mại. 

 

Di nương xuất thân chốn phong trần, am hiểu tâm tư nam nhân, luôn có thể phán đoán chính xác sở thích của nam nhân. Bà ta đem bản lĩnh này truyền thụ cho Chu Cẩm. Chu Cẩm vốn đã xinh đẹp xuất chúng, khí chất yêu kiều, chỉ cần dạy dỗ đôi chút, nhất cử nhất động của nàng ta đều có thể khiến nam nhân mê mẩn.

 

Lý Hoài Viễn từng vì công việc đến phủ ta làm khách, chỉ liếc nhìn Chu Cẩm từ xa, từ đó hồn xiêu phách lạc. Mẫu thân đem Chu Cẩm làm bồi thiếp cho ta, đây là chuyện Lý Hoài Viễn vui vẻ chấp thuận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK