Bỗng ở ngoài sân có tiếng xe ô tô , tôi chạy ra : là chiếc Audi mui trần vừa nãy . Tôi há hốc " ba tôi quen người giàu có như vậy từ bao giờ ? " Thực ra nói gia đình tôi giàu cũng không đúng mà cũng chẳng sai , gia đình tôi thuộc diện khá giả , ở nhà làm nghề tự do , tiền cũng đủ ăn qua ngày . Tôi thật không ngờ ba lại có mối quan hệ rộng đến như vậy . Người thanh niên kia vào chào ba tôi
- Là anh ? _ Tôi ngạc nhiên hỏi
- Hai đứa vào đây . Đây là con gái chú Lâm Như Nguyệt ( chỉ vào tôi ) , còn đây là Vũ Thiên Kỳ , con trai của hai bác Ngọc và Thành , cũng chính là chồng tương lai của con . _ Ba tôi giới thiệu
- Cái gì ? Chồng ... chồng tương lai ... ? _ Tôi ngạc nhiên không nói thành lời .
- Đúng vậy ! Anh xem kìa ( quay qua ba tôi ) , nó xúc động không nói thành lời rồi . _ Bác Ngọc nói . Hình như bác ấy hiểu sai biểu hiện của tôi rồi thì phải
- Dạ thôi ạ ! Cháu mới có 14 tuổi thôi mà , chồng con gì chứ ? _ Tôi thoái thác về cái vụ gán ghép lung tung này
- Thôi , cháu đừng ngại , về sau rồi hai đứa cũng trở thành vợ chồng ngay thôi _ Bác Thành an ủi . Tôi cúi đầu , huých một cái vào tay của tên Kỳ bên cạnh , nhưng anh ta lại nói - Bác, ba , mẹ chúng ta đi ăn cơm thôi !
Trong suốt bữa ăn , tôi không nói một lời nào , chỉ nghe họ nói : nào là những kỉ niệm ngày xưa như thế nào ? Rồi chiến công hiển hách của tên Kỳ ra sao , sau đó là việc học của tôi thế nào ? ... bla ... bla ... abc ... xyz . Đại khái họ toàn nói những thứ tôi không hiểu gì cả . Tôi nghe mang máng hình như tên Kỳ kia năm nay mới có 16 tuổi thôi và cũng sẽ là chồng tương lai của tôi . Sở dĩ có cuộc hôn nhân này là vì ngày trước ba tôi đã giúp ba hắn xây dựng sự nghiệp gì đó nhưng lại không đòi chút ân huệ . Vì thế bọn họ mới bàn nhau kết thành thông gia . Thế hóa ra là tôi bị biến thành vật trao đổi à ? Thật không công bằng nha ! Nếu như ba tôi mà gả tôi đi không sợ sẽ mất đứa con gái này hay sao , chẳng những không được lợi mà còn lỗ vốn nữa đó ! Nhưng tôi cũng không thể ngờ ba tôi lạ tài giỏi như vậy , thế mà tôi chẳng được hưởng một chút gì từ trí tuệ của ba , đầu óc vẫn chậm tiêu như vậy . Tôi vì cái chuyện đính hôn kia mà ăn không được ngon , mới ăn được một ít đã thôi rồi . Chờ cho tên Kỳ ăn xong , chưa kịp để hắn lau mồm , tôi đã vội kéo hắn ra ngoài để nói chuyện .
[ Kỳ cũng không ngờ cô vợ nhỏ tương lai này lại chủ động như vậy , xem ra cô cũng rất thú vị nha ! Lúc đầu anh cứ tưởng phải cưới một cô gái già nào đó tầm 18-20 tuổi chứ , ai dè đâu vợ anh lại chỉ là một đứa con nít thế này , vậy thì khi về nhà nhất định sẽ dễ bảo đây . * Ko dễ như anh nghĩ đâu , trẻ con còn khó bảo hơn cả ng` lớn đấy * Anh đang toan tính xem việc về nhà phải huấn luyện cô thế nào để cô nghe lời * Ng` ta đâu có phải động vật để cho anh huấn luyện * thì tiếng cô nói phá tan mộng tưởng của anh ]
- Hủy hôn đi ! _ Tôi không nóng cũng không lạnh , không nhanh cũng không chậm , không ngắn cũng không dài , nói
- Hả ? Cô vừa nói gì ? _ Hắn hỏi lại tôi . [ Anh như không tin vào tai mình . " Cái gì chứ ? Anh đường đường là thiếu gia nhà họ Vũ mà lại bị cự tuyệt thẳng thừng như vậy ư ? Không biết mắt cô bị mù hay đầu óc có vấn đề mà lại cự tuyệt anh như vậy ? " Trong khi đó anh cái gì cũng tốt đẹp cả : đẹp trai này , giàu có này , địa vị cao sang này , ... Tại sao cô lại không cần chứ ? Rốt cục là cô còn muốn gì nữa ? Cô gái này đúng thật là đặc biệt , là người đầu tiên dám cự tuyệt anh ]
- Tôi không muốn nhắc lại lần nữa đâu ! _ Tôi lạnh nhạt nói . Nói thật lần đầu tiên tôi nhìn thấy hắn cũng mê mẩn một chút nhưng thực sự đối với hắn tôi không có cảm giác gì cả . Con gái mà , ai cũng có bệnh " mê zai đẹp " cả , tôi cũng không ngoại lệ nhưng chỉ số này của tôi rất thấp vì tôi chưa để một đứa con trai nào vào mắt cả . Với lại tôi muốn hủy hôn một phần là do tuổi còn quá nhỏ , phần khác là do vì một người .
- Cho tôi một lí do ! _ Kỳ hỏi lại , tôi tiếp - Tôi còn nhỏ tuổi . Chả nhẽ anh muốn lấy một đứa con nít về làm vợ sao ?
( Xong chap 2 )