- Ai cho anh gọi ba mẹ tôi như thế ?
- Không thì em bảo phải gọi như thế nào ? _ Kỳ nhìn tôi , hỏi
- Thì gọi là cô chú chứ sao nữa ? _ Tôi trả lời một cách rất là hồn nhiên ( như một con điên vừa mới trốn trại ) . Kỳ quay ra nói với vẻ mặt đắc ý - Không gọi thế được !
- Vì sao ? _ Tôi ngây ngô hỏi . Kỳ cười cợt nhìn tôi - Ba mẹ vợ mà không gọi ba mẹ thì gọi là gì ?
- Anh ... _ Tôi tức nghẹn không nói thành lời , cố cãi - Tôi đã đồng ý cưới anh đâu mà là vợ anh ? _ rồi giận dỗi quay đi . Suốt dọc đường về nhà Kỳ tôi không nói thêm với hắn bất kì câu nào .
Về đến nhà mới hơn bốn giờ , còn sớm , không biết làm việc gì cho hết ngày . Nếu đổi lại hôm nay là ngày bình thường , tôi chắc chắn đã gọi Bảo Châu và Thanh Trúc đến rồi . Haizz ... Chán quá ! Bỗng nhiên tôi nảy ra một ý , lôi kéo cái tên Kỳ kia ra khỏi nhà , bắt hắn dẫn đi chơi . Nào là công viên , rồi bể bơi , đu quay , v.v... tôi chơi hết tất cả các trò đến hơn 5h`30' mới tha cho Kỳ và bắt hắn đưa về nhà . Quả thật hôm nay chơi thật đã !
[ Quả thực hôm nay anh rất vui vì cô đồng ý cùng anh ra ngoài chơi . Nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của cô , anh thực rất hạnh phúc , tim đập liên hồi . Nhưng có một chuyện anh đang băn khoăn : anh là người của xã hội đen , có rất nhiều kẻ thù , chỉ sợ cô sẽ vì anh mà liên lụy , anh sợ sẽ không bảo vệ được cô * Anh yên tâm , cô ấy ko có dễ hại nvậy , ngược lại là đằng khác ! * ]
Nhưng Kỳ lại không đưa tôi về nhà mà lái xe đi đâu đó . Hóa ra là đến nhà hàng , mà cái tên này sao phải tốn kém thế ? Thấy lạ , tôi hỏi :
- Đến nhà hàng làm gì ? Còn sớm , mua ít đồ về nấu có phải tốt hơn không ?
- Em không cần vất vả như thế , mai anh thuê người giúp việc rồi ! _ Kỳ lôi tôi vào trong khi tôi đang do dự . Ở trong cái nhà hàng sa hoa , đắt đỏ này tôi chả muốn chút nào . Tuy nói lấy được ông chồng giàu không phải lo ăn lo mặc nhưng tôi vẫn muốn tiết kiệm . Những việc gì làm được thì không nên tốn kém tiền thuê ô sin .
Buổi tối , tôi về nhà cùng với Kỳ . Bước vào phòng , nhìn đồng hồ , bây giờ mới có hơn 7h` thôi , chán chết mất . Bình thường giờ này ba mẹ tôi vẫn còn đang ăn cơm , nhưng tôi không ở nhà , tự dưng thấy nhớ ba mẹ quá ! Ở trong cái biệt thự này cũng chán thiệt , không có cái gì chơi cả , kể ra có cái máy tính lên mạng thì hay biết mấy . Nghĩ vậy , tôi sang phòng Kỳ , định hỏi mượn cái máy tính chơi game chút thì không thấy hắn đâu , lại nghe tiếng xả nước trong nhà tắm . Cũng thấy cái laptop trên giường , tôi nhảy lên , không chút do dự mà mở nó ra nghịch . Tôi thấy trên màn hình hiện ra các dự án đấu thầu gì đó cùng với các mức ra khác nhau lên tới nghìn tỉ đồng , đoán chắc đây là dự án quan trọng của hắn , tôi ấn nút delete luôn , tự nhủ " lần này xem anh còn làm ăn gì được nữa không ? Hehe ! " * Ôi ! Cô gái của tôi , chị thật là nghịch ngợm ! * Sau đó loay hoay một hồi khám phá . Trong máy của hắn lưu không ít dữ liệu quan trọng , tuy tôi không hiểu nhưng tôi cứ ấn nút xóa , chỉ để lại một vài dự án mà tôi cho là không quan trọng thôi . Sau đó tôi tắt đi , ung dung vào wed chơi game mà làm như không có chuyện gì xảy ra . * Ôi trời ! Chị thật là ghê à nha ! *
Và khoảng 15' sau , Kỳ bước ra , tôi vẫn ung dung chơi game mà không ngẩng lên , miệng cười khúc khích . Bỗng nhiên chiếc giường đệm trùng xuống , tôi biết là Kỳ đến bên , tôi vẫn mặc kệ , chăm chú vào câu truyện đang đọc . Bỗng có một cánh tay đáng ghét vòng qua eo tôi . Lần này tôi không thể mặc kệ được nữa , quay ra định quát cho cho hắn một trận thì há hốc mồm , mặt bỗng đỏ bừng bừng , nhiệt độ trong cơ thể cũng vì thế mà tăng lên , trống ngực cứ đập liên hồi không dứt . Cái tên kia làm gì thế này ? Tắm xong không chịu mặc quần áo , chỉ quấn có mỗi cái khăn tắm trên người là sao ? Nhưng lúc này tôi lại thấy hắn rất quyến rũ : Chiếc khăn quấn bên dưới để lộ cơ bụng săn chắc , nước da màu đồng khỏe mạnh cùng gương mặt hoàn mĩ không tì vết khiến cho hắn trông như một bức tượng Hy Lạp được điêu khắc tinh xảo . Ngoài ra , mái tóc ướt nhẹp chưa khô của hắn còn rũ xuống vài giọt , càng tăng thêm vẻ tà mị trên gương mặt hắn . Nếu nói trên đời thực có yêu quái mê hoặc thì hắn chính là một minh chứng rõ ràng nhất .
Tôi nhìn một lúc lâu mới lấy lại được hồn phách đã bị lạc lên chín tầng mây của mình , gỡ tay hắn ra , nói :
- Tóc anh ướt kìa , không lau đi chảy hết xuống giường bây giờ !
- Sao tự dưng lại chạy đến đây ? Nhớ anh hả ? _ Kỳ cúi sát vào tai tôi , nói những lời mập mờ làm tôi thấy buồn ói , da gà cứ thi nhau nổi lên .
( Xong chap 9 )
Ui ! Mấy ngày nay phải thi liền tù tì nên mình post nhìu một chút để cho bạn đọc khỏi chờ mong . Sắp đến đoạn hot rùi đấy , nhớ đón đọc và ủng hộ cho mình nhé ! Tks các bạn nhìu lắm ! Iu các bạn ! Hihi !