• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chủ nhà của tôi là mỹ nữ
Tác giả: Ngọa Nam Trai
Chương 2: Mặt dày mày dạn
Người dịch: co_duoi_ga
Biên tập: metruye
: yuanchuang
Sưu tầm:

Bộ ngực người phụ nữ chính là nơi mẫn cảm. Khi bị người đàn ông xa lạ này va chạm vào ngực mình, trong nháy mắt mỹ nữ này có phản ứng, bị đè ép nhẹ nhàng, toàn thân giống như bị điện giật, sắc mặt lập tức nhuộm một màu đỏ ửng. Nhưng khi thấy người đàn ông bị cô đâm phải có vẻ mặt rất đau đớn, bộ dạng không giống như đang giả vờ, cô cũng xấu hổ, khó có thể mở miệng, đành phải mặc cho hắn hết lần này đến lần khác tập kích vào ngực mình.
Mỹ nữ dìu Lăng Phong lên chiếc Chevrolet màu đỏ của mình, sau đó cô trở lại ngồi bên ghế người lái.
- Đúng rồi, tên tôi là Hà Diệp! Hiện tại tôi đưa anh tới bệnh viện kiểm tra!
- Lá sen?
- Hà Diệp, Hà trong bao nhiêu, Diệp trong lá cây!

Mỹ nữ mỉm cười nói. Cô nhẹ nhàng giẫm chân ga. Chiếc xe chậm rãi di chuyển.
- Tôi là Lăng Phong, Lăng trong Lăng Phong, Phong trong Lăng Phong!
- Tuy nhiên, Hà tiểu thư, tôi thật sự không có việc gì, không cần đưa tôi đi bệnh viện đâu!
- Không được, là tôi đâm vào anh. Tôi nhất định sẽ chịu trách nhiệm với anh!
Hà Diệp nói rất kiên quyết. Cô ở trong xe nhưng nhìn thấy rõ ràng Lăng Phong bị xe mình đâm bay lên cao, ngã thật mạnh xuống mặt đất. Tuy không có đầu rơi máu chảy, không chết ngay tại chỗ, nhưng cũng là may mắn trong bất hạnh.
- Không có việc gì, tin tôi đi, thật đấy. Thân thể tôi rất cường tráng. Chút thương tích nhỏ ấy không làm gì được tôi đâu. Chỉ cần nghỉ ngơi hai ngày là hoàn toàn không có vấn đề gì!
Lăng Phong nói lời thề son sắt. Trong lòng hắn lại đang cầu nguyện.
“Mỹ nữ à, tới bệnh viện tốn tiền chết đi được. Nếu cô muốn đốt tiền hoang phí như vậy, không bằng đưa tiền kiểm tra cho tôi. Tôi còn có thể mời cô ăn cơm!”
- Thật sao?
- Thật!
- Vậy thế này đi, anh đưa điện thoại di động của anh cho tôi!
Hà Diệp vươn bàn tay trắng mịn như ngọc của cô ra.
- Làm gì?
Lăng Phong kinh ngạc, nhưng vẫn lấy điện thoại lỗi thời mà mình đã bỏ ra hai trăm đồng đại dương mua được, đặt vào trong tay cô. Hơn nữa, hắn lại nhân cơ hội huých tay vào người cô, coi như lại thành công ăn đậu hủ!
Hà Diệp nhận lấy chiếc di động từ tay hắn, bấm một dãy số, giọng điệu mềm mỏng nói.
- Đây là số di động của tôi. Nếu anh cảm thấy thân thể có gì không thoải mái, có thể gọi điện thoại tìm tôi bất cứ lúc nào!
Lăng Phong cảm động thiếu chút nữa thì ôm cô hôn nồng nhiệt theo kiểu người phương Tây.
“Đầu năm nay, sao còn có thể gặp được người lương thiện như vậy? Người nào đã nói mỹ nữ là kẻ chuyên gây tai hoạ, tôi đi quật mồ mả của tên đó, dùng roi đánh nát bộ xương khô của tên đó mới được.”
Hà Diệp chớp chớp đôi mắt to nhìn Lăng Phong.
- Vậy hiện tại anh muốn đi đâu, tôi đưa anh đi!
Cơ hội tới rồi! Hiện tại, trong túi tiền của Lăng Phong còn chưa tới một trăm đồng đại dương. Hắn đang lo lắng cuồng cuồng. Sao ngày hôm đó lại tiêu hoang như vậy chứ?
- Hôm nay tôi vừa đến Tân Hải, còn chưa tìm được chỗ để ở lại!
Lăng Phong xấu hổ xoa cái gáy, nói với bộ dạng rất đáng thương.
- Vậy có phải anh định tìm đến nhà bạn tốt để ở nhờ hay không?
Hiển nhiên, điều này khiến Hà Diệp có chút khó xử.

- Tôi tới đây tìm việc làm. Ban đầu, tôi có một người quen ở trong này. Nhưng vừa rồi tôi gọi điện thoại, mới biết được ông ấy đã về với ông bà! Cho nên hiện tại, chắc chỉ có thể lang thang ngoài đường thôi!
Cử chỉ của Lăng Phong thật sự là khá tốt. Ngay cả khi nói dối, cũng diễn nhập vai như vậy, thể hiện một dáng vẻ thất vọng đau thương khốn cùng, chỉ có thể ăn ngủ đầu đường.
- Thì ra là vậy! Vậy không bằng thế này đi. Nhà tôi còn có hai gian phòng trống, vốn chuẩn bị cho thuê. Vậy hiện tại cho anh ở lại, chờ sau này anh tìm được công việc, anh có thể lại chuyển đi!
Hà Diệp suy nghĩ một chút, cười nhẹ nói. Sở dĩ cô nói như vậy, hoàn toàn bởi vì cảm giác áy náy đối với Lăng Phong. Cô chỉ đành bồi thường cho hắn thông qua việc giúp đỡ này mà thôi. Nhưng dù sao cô cũng là một phụ nữ độc thân, không thể cứ để một người đàn ông độc thân thuê được? Một người đàn ông xa lạ sống trong nhà mình, quan hệ lại không phải là người yêu, như vậy thực sự không được tự nhiên!
Cho nên, cô mới nói là cho hắn ở trước, mà không phải cho hắn thuê, cũng không cần tiền thuê nhà. Điều này chính là ám chỉ với hắn, không thể ở lâu dài trong này được!
- Vậy thì không tiện cho lắm!
Lăng Phong làm bộ như rất áy náy, nhưng trong lòng lại mừng rỡ muốn nở hoa.
“Hay quá. Ông đây diễn một hồi lâu như vậy, chính là chờ những lời này của cô!
- Không có gì bất tiện cả. Dù sao đi nữa phòng cũng để không!
Hà Diệp trực tiếp lôi kéo hắn về nhà trên chiếc Chevrolet của mình.
Hà Diệp dừng lại ở một Tiểu Khu trung đẳng. Một căn phồng gồm hai phòng ngủ, một phòng khách!
Vừa mới tiến vào căn phòng, Lăng Phong liền cảm khái. Căn phòng này được trang hoàng khá khéo léo và ấm áp. Bức tường được sơn một màu trắng. Phía trái phòng khách gần với ban công là một bàn trà bằng thủy tinh xinh xắn, ba mặt đều có để ghế sô pha mầu trắng ngà!
Gần vị trí phòng bếp, là một bàn ăn mang phong cách Âu Mĩ, với mấy chiếc ghế có đệm dựa lưng!
Nhìn cách trang trí này thực sự có một phong cách riêng. Tuy là một căn phòng nhỏ, nhưng cũng rất ấm áp. Đột nhiên, trong lòng Lăng Phong dâng lên một cảm giác ấm áp, cảm giác của một gia đình!
Đây là nơi về sau mình trọ lại...
Tuy nhiên, đây chỉ là do Lăng Phong mặt dày mày dạn, tự nhận như vậy!
- Được rồi, Lăng Phong, trước hết anh ngủ ở thư phòng bên trái đi!

Hà Diệp cười giúp Lăng Phong chuyển hành lý lên. Cũng chỉ có một túi hành lý đã bị rách.
- Để tôi tự làm!
Lăng Phong giữ túi hành lý lại, nói. Đùa sao. Hắn cũng đã vào trọ trong nhà mỹ nữ, chẳng lẽ còn không thể tỏ ra chăm chỉ một chút sao? Ngay cả Trư Bát Giới vừa mới tiến vào Cao Lão Trang, cũng rất chịu khó. Nếu không, Cao lão thái gia sẽ cho y ở lại sao? Hôm nay, Lăng Phong mình cũng phải bắt chước cao thủ tán gái vĩ đại của chúng ta - Trư Bát Giới, chăm chỉ một chút, để mỹ nữ có ấn tượng tốt, nói không chừng mỹ nữ vừa thấy mình chăm chỉ như vậy, sẽ giữ mình lại làm áp trại ông xã cũng không chừng!
- Được rồi, hiện tại thân thể anh còn cần khôi phục. Cứ để tôi mang lên cho!
Hà Diệp rất nhiệt tình nói.
Đột nhiên, khi hai người đang tranh nhau túi hành lý, từ trong túi rơi ra hai tuần san tình dục. Thấy trên bìa tạp chí, lộ rõ ra một nữ tiếp viên khỏa thân, mặt Hà Diệp liền có chút đỏ ửng!
Lăng Phong xấu hổ, lúc này hận không thể tìm được cái lỗ nào để chui vào. Con mẹ nó, thật sự là dọa người mà. Hình tượng tốt đẹp của mình trong lòng mỹ nữ, đã bị hai quyển tuần san tình dục này vô tình phá hủy mất rồi!
- Vậy anh tự mang đi!
Không khí thoáng chút đã trở thành xấu hổ tới cực điểm. Hà Diệp xấu hổ đỏ mặt, buông túi hành lý xuống, chạy đến phòng khác.
Lăng Phong tặc lưỡi. Trong lòng trộn lẫn cả năm vị. Hắn nhặt hai cuốn tuần san tình dục trên mặt đất, nhét bừa vào trong túi hành lý, hai tay cầm túi hành lý rách này, đi vào thư phòng của nhà Hà Diệp!
Đóng cửa lại, Lăng Phong mở túi hành lý ra. Không ngờ, bên trong có tới mười cuốn tuần san tình dục. Hơn nữa cái sau còn trắng trợn hơn cái trước! Chẳng lẽ hắn là một kẻ điên cuồng biến thái về tình dục?
Hắn lấy ra một quyển tuần san tình dục, mở trang sách ra. Từ trong khe sách, hắn lấy ra mấy cái phi châm làm bằng thủy tinh.
Đây là cái gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK