• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyển nhà? Hứa Niệm Hi giật mình, trong thời gian ngắn không biết nên đáp lại thế nào.

"Nếu chúng ta đã kết hôn thì ở cùng một chỗ cũng là chuyện bình thường, huống hồ căn hộ em thuê cách công ty quá xa, mỗi ngày đi lại quá mức phiền toái."

Hứa Niệm Hi quay đầu nhìn hắn, do dự một lát mới nói: " Cho em thời gian suy nghĩ một chút được không?"

Tuy rằng đã cùng hắn kết hôn song cô cảm thấy quan hệ hai người chưa tốt đến mức ở cùng một chỗ, chuyện này cần phải suy xét.

"Được!" Thấy hắn gật đầu, Hứa Niệm Hi nhẹ nhàng thở ra.

Dừng xe tại tại đường cái đối diện công ty, Phó Ninh Xuyên nghiêng đầu nhìn cô đang tháo dây an toàn. " Buổi tối đứng ở đây chờ anh, anh đưa em về nhà."

Hứa Niệm Hi hơi dừng lại động tác trong tay, không có cự tuyệt. Quan sát xe cộ bên ngoài, Hứa Niệm Hi mở cửa hướng công ty đi tới.

Nhìn theo cô khuất sau cửa lớn công ty, Phó Ninh Xuyên đợi vài giây liền lấy di động gọi cho người nào đó. Suy xét chuyển nhà? Sau đứa mười ngày nửa tháng, thậm chí nửa năm cũng chưa có kết quả? Không, không có khả năng!

Đang muốn gọi điện liền thấy ghế phụ bị người mở ra, Phó Ninh Xuyên còn không có quay đầu nhìn đã thấy một mùi nước hoa nồng đậm truyền đến khiến hắn không khỏi nhíu mày.

Chu Khả đang định đi vào công ty liền thấy chiếc xe quen thuộc dừng ở đối diện, nàng yêu thầm Phó Ninh Xuyên cư nhiên không thể không nhận ra, đang muốn qua đó liền thấy một nữ nhân từ trên xe bước xuống.

Không ngờ là Hứa Niệm Hi!

Chu Khả sửng sốt. Hứa Niệm Hi cư nhiên từ trên xe Phó Ninh Xuyên bước xuống! Càng nghĩ càng không thông, Chu Khả chờ Hứa Niệm Hi đi khỏi mới tiến đến.

"Buổi sáng tốt lành!" Nàng ngồi vào ghế phụ, môi gợi lên một nụ cười tuwoi được cho là đủ mê người đối với nam nhân trầm mặc bên cạnh hỏi: " Như thế nào có thời gian rảnh đến đây?"

Nàng ám chỉ muốn hỏi quan hệ giữa hắn và Hứa Niệm Hi, Phó Ninh Xuyên làm như không hiểu ý nàng ngược lại liền đuổi người.

"Xuống xe!".

Chu Khả sắc mặt cứng đờ rất không cao hứng nhưng không dám tỏ thái độ gì: " Không đi vào ngồi một chút sao?"

Không thấy hắn đáp lại, Chu Khả tuy có chút xấu hổ nhưng che dấu thực tốt, nàng sờ sờ ngón tay bĩu môi: " Anh tiện đường ngang qua đưa Phó Niệm Hi đi làm? Niệm Hi vân khí thực tốt, về sau nếu đã thuận tiện đưa cô ấy đi làm thì cũng cho em quá giang luôn nhé? Dù sao cũng làm chung công ty."

Nàng vui vẻ đề nghị với hắn nhưng chỉ nghe thấy thanh âm lạnh lẽo truyền đến làm Chu Khả sửng sốt:

"Xuống xe!"

"Anh..."

" Ngươi là Phó thái thái* sao?" Chu Khả hoàng toàn cứng đờ, "Ta chỉ đưa Phó thái thái đi làm không nhận rảnh làm thiện cho người ngoài." (edit: thái thái là danh xưng dành cho người phụ nữ đã có chồng, ở đây có thể hiểu là " vợ của Phó Ninh Xuyên". Ta thấy dịch ra sẽ không hay nên để nguyên vậy...)

Kết quả Chu Khả bị đuổi xuống xe, đột nhiên gặp lạnh khiến nàng không khỏi phát run, chỉ biết đứng bên đường nhìn chiếc xe mất hút phía xa.

Hứa Niệm Hi cư nhiên là vợ của Phó Ninh Xuyên, rốt cuộc là khi nào!

***

Ngồi xuống bàn làm việc, Hứa Niệm Hi mở máy tính, thu dọn lại bản thảo trên bàn bị gió thổi bay. Di chứng của tối hôm qua giờ phút này bỗng dưng chậm rãi đột kích, toan bộ thân thể đều giống như bị nghiền qua, đau nhức lợi hại. Suy nghĩ có chút trì độn, cô nhìn máy tính chằm chằm như phát ngốc. Một ít cảnh tượng tối hôm qua theo cơn tỉnh rượu mà rõ ràng trước mắt, cô thậm chí tinh tường nhớ rõ hắn nằm trên người nàng, hô hấp nặng nề, môi lưỡi nóng rực du ngoạn toàn thân...

"Hi, buổi sáng tốt lành!" Vai bị ai đó đập một cái, Hứa Niệm Hi khiếp sợ, cả người đều run lên một chút, cô quay đầu lại thấy là Ôn Lộ liền tức giận trừng mắt nhìn vài cái.

" Làm tớ sợ muốn chết."

"Tối hôm qua thế nào?" Ôn Lộ cười trộm hỏi cô

Vừa nhớ tới chuyện đêm qua Hứa Niệm liền xấu hổ vô cùng, sắc mặt nhanh chóng liền ửng đỏ, cô im lặng mãi một lúc sau mới trả lời: " Cậu tối hôm qua nghĩ thế nào liền đưa tớ đến nhà hắn?"

Ôn Lộ vẻ mặt kỳ quái hỏi: "Hai người đều kết đương nhiên ở cùng nhau rồi!"

"Chính là..." Hứa Niệm Hi cắn môi, "Chúng tớ không có ở chung."

Lời này vừa nói ra liền khiến Ôn Lộ hoảng sợ vội vàng tiếp lời:

"Vậy các ngươi...?" Thấy Ôn Lộ làm mặt quỷ, ý tứ thập phần rõ ràng, Hứa Niệm Hi mặc dù ngại ngùng những vẫn gật đầu thừa nhận.

Ôn Lộ hít sâu một hơi hướng cô bồi tội, kỳ thật nàng tưởng hai người phu thê ở cùng một chỗ, để Phó Ninh Xuyên chiếu cố nàng cũng thật hợp lý căn bản không nghĩ tới hai người lãnh chứng nhưng không có ở chung.

"Ôn Lộ." Hứa Niệm Hi đột nhiên hỏi, "Vừa rồi hắn... nói ta dọn tới ở chung, cậu nghĩ tớ nên đồng ý không?" Cô vẫn luôn cảm thấy sống một mìh không có gì không tốt đột nhiên trong sinh hoạt thời thời khắc khắc đều có thêm sự xuất hiện của một người không khỏi có chút kỳ quái nhưng cự tuyệt lại không tốt, dù gì trên pháp luật hắn cũng là người chồng danh chính ngôn thuận của cô, đích xác phải cùng hắn ở chung một chỗ.

Ôn Lộ trầm mặc nhớ tới trước khi kết hôn Phó Ninh Xuyên tìm gặp nàng hy vọng có thể thuyết phục Niệm Hi gả cho hắn. Hứa Niệm Hi thực ra có một người mẹ kế suốt ngày muốn gả cô cho Lạc Sanh nhưng Hứa Niệm Hi không muốn. Đoạn thời gian đó đối với cô quả thực phiền não, trùng hợp đối với Phó Ninh Xuyên có hảo cảm, kỳ thật lúc ấy Ôn Lộ cũng chưa cần khuyên bảo gi nhiều cô đã đáp ứng rồi.

Đương nhiên Ôn Lộ chấp nhận hỗ trộ không phải là không có yêu cầu, hai người từ trước tới nay là bạn tốt mà bạn tốt hạnh phúc thì nàng cũng hạnh phúc, có thể nào không nghiêm khắc cảnh cáo?

Yêu cầu của nàng lúc ấy chính là mặc kệ nguyên nhân gì chỉ cần Phó Ninh Xuyên dám vứt bỏ Hứa Niệm Hi thì tất cả tài sản của hắn sẽ đều chuyển nhượng quyền sở hữu sang cho Niệm Hi. Tuy rằng làm như vậy cũng có chút thực dụng nhưng Ôn Lộ hy vọng điều này vĩnh viễn không xảy đến, trước mắt xem ra Phó Ninh Xuyên đối với Hứa Niệm Hi quả thật rất tốt, nàng cũng yên tâm.

"Cậu muốn chuyển qua đó sao?" Ông Lộ thử mở đường: " Hắn kỳ thật cũng là muốn tốt cho cậu, căn phòng cậu thuê quả thực quá xa khiến tớ còn thấy phiền toái thay cậu lại nói dù gì cậu đã cùng hắn kết hôn, ở chung là chuyện đương nhiên."

Hứa Niệm Hi trầm mặc, lời nàng nói không phải không có lý.

"Phó Ninh Xuyên để cậu có thời gian suy nghĩ càng chứng minh hắn tôn trọng ý kiến của cậu", Ôn Lộ tiếp tục, " Nếu chính mình không muốn vậy thì tạm thời đừng dọn."

Hứa Niệm Hi gật đầu không nói gì. Cái đề tài này rất nhanh được bỏ qua, nói chuyện lâu như vậy cũng nên tiếp tục làm việc. Trên bàn Hứa Niệm Hi để một chồng giấy thật dày, trong tay cầm cái bút đỏ không ngừng sửa những chỗ có vấn đề của bản thảo.

Đừng nghĩ công việc này đơn giản thực ra là siêu cấp mệt mỏi, ngồi lâu một chút không chỉ mỏi mắt mà cái eo cũng nhức theo bởi vậy cô nguyện ý động não viết trăm phần kế hoạch cũng không muốn chỉnh sửa lại bản thảo như vậy. Vừa xong thêm một tờ, bên cạnh bỗng nhiên có người đứng bên, Hứa Niệm Hi theo bản năng ngẩng đầu.

"Làm tới dâu rồi?" Tới văn phòng không ái khác chính là biên tập Chu Khả, luôn tìm cách châm chọc, mỉa mai nàng, thỉnh thoảng tim phiền toái làm nàng có chút đau đầu.

"Có chuyện gì sao?" Hứa Niệm Hi khách khí hỏi.

" Có thể có chuyện gì?" Môi đỏ hơi câu lên nói " Là chủ biên tìm ngươi có việc."

"Tôi biết rồi, cảm ơn cô!" Niệm Hi gật đầu, buông xuống cái bút, sắp xếp tốt lại đống bản thảo liền hứng phòng chủ biên đi tới nhưng Chu Khả vẫn đứng đó không chịu di chuyển, cô có chút không kiên nhẫn mà nhíu nhíu mày " Tránh đường giúp tôi một chút!"

Chu Khả hừ lạnh một tiếng, thân mình đẫy đà vẫn không nhúc nhích, nhìn Niệm Hi vòng đường khác Chu Khả lại hừ thêm một tiếng " Thật không nghĩ cô là vợ Ninh Xuyên, quả nhiên đủ tâm cơ, đủ thủ đoạn." Chu Khả cười rộ lên, "Thật là lợi hại! Trừ bỏ Phó Ninh Xuyên còn có chủ biên yêu thích tùy thời đến đi rốt cuộc là không biết cô dùng loại thủ đoạn gì..."

Chu Khả khiêu khích nói, nàng chính là chán ghét Hứa Niệm Hi đoạt đi người nàng yêu thầm, lại được chủ biên ưu ái " Có thời gian dạy cho tôi chút ít bản lãnh, dùng thủ đoạn gì cư nhiên có thể khiến hai người kia quỳ dưới váy cô"

Hứa Niệm Hi vốn không muốn để ý mấy lời của Chu Khả nhưng mấy câu này thành công khơi lên lửa giận trong lòng vốn dĩ tâm trạng đã không được tốt của cô. Cong cong khóe môi, Hứa Niệm Hi giống như lơ đãng nhìn bản thảo trên bàn mình, chợt nói: " Tác giả Mõ Thanh này quả thực lợi hại."

Mõ Thanh là một đại thần nổi danh, Hứa Niệm Hi từ chỗ chủ biên tiếp nhận lại dự án giúp Mõ Thanh biên tập sách mới cùng một vài cuốn Thiêm Thụ Hội.

Người Chu Khả hơi mất tự nhiên.

Hứa Niệm Hi quả nhiên biết ban đầu người biên tập là Chu Khả, cố ý nói như vậy: " Tôi nhớ rõ sách mới của Mõ Thanh đã được bàn giao công việc xong xuôi, bất quá nghe chủ biên nói mấy cuốn Thiêm Thụ Hội đều bị làm rối tinh rối mù, chủ biên rất thất vọng."

Chu Khả tức giận đến nghiến răng nghiến lợi: "Cô..."

Niệm Hi nói xong cố ý hất hất mái tóc dài, làm lơ biểu tình vui sướng khi người gặp họa của Ôn Lộ ở gần đó, vòng qua Chua Khả đi tới văn phòng: " Gặp lại sau."

Chu Khả tức giận đến phát run lại không có gì phản bác, dâm dậm chân lúc sau mới vặn eo rời đi. Niệm Hi gõ cửa, nghe bên trong có tiếng mời vào mới đấy của vào trong., " Chủ biên, tìm tôi có việc sao?" Hứa Niệm Hi đứng trước bàn công tác. Tiêu Hà đang xem bản thảo nghe tiếng liền ngẩng đầu lên ôn hòa cười cười: " Ngồi đi!"

Cô theo lời ngồi xuống.

Kỳ thật Tiêu Hà cũng không có việc gì chỉ là đột nhiên nhớ tới cô liền gọi cô vào, hắn thích Niệm Hi từ rất lâu rồi, từ lúc cô mới vào tòa soạn làm việc chắc là cũng không sai biệt lắm chỉ là vẫn luôn không nói ra.

Thuận miệng nói đến công việc Hứa Niệm Hi phụ trách làm mấy quyển sách doanh thu đều không tồi, ngoài thị trường hưởng ứng khá tốt trong đó có một cuốn vừa đưa ra mấy ngày liền bán hết, xưởng in ấn chuyển bị làm thêm sau đó dặn dò Niệm Hi chú ý một số điều trong công việc.

Lại khen thêm vài câu nói cô tiếp tục cố gắng, Tiêu Hà thật sự không tìm thêm được lời gì để nói, do dự một lúc lâu mới giống như lơ đãng mà nói: " Buổi trừn có rảnh cùng ăn một bữa cơm không?"

Hứa Niệm Hi ngẩn người, nhớ tới ban nãy vừa đáp ứng Ôn Lộ cùng nàng đi ăn thử quán vịt nướng mới khai trương đành phải cự tuyệt: " Thật ngại quá chủ biên! Giữa trưa ta có chút việc..."

Tiêu Hà sắc mặt nhàn nhạt, thữ thông tình đạt lý gật đầu: " Không sao, lần sau có cơ hội đi cũng không muộn."

Hứa Niệm Hi đáp ứng, nói thêm vài lời liền ra ngoài. Trở tay đóng cửa liền thấy Ôn Lộ lén lút đứng tránh bên cạnh, vừa thấy chính mình ra tới vội đi lên kéo lấy cánh tay, nàng nhướng mày: " Có chuyện gì?"

Bị Ôn Lộ kéo về chỗ, Hứa Niệm Hi kiên nhẫn mà nghe, " Niệm Hi a, tớ cùng cậu nói," Ôn Lộ hướng văn phòng bĩu môi, " Cậu hẳn biết là chủ biên... Cái đó, nếu như đã kết hôn nhớ rõ phải bảo trì khoảng cách."

Hứa Niệm Hi biết nguyên nhân vì sao nàng nói mấy lời này, ngoan ngoãn gật đầu: "Đã biết", bắt ca hai tay thực ra cô cũng làm không nổi. Ôn Lộ bật cười, tiếp tục công tác. Nang cảm thấy chính mình là tiểu thiên sứ chuyên môn giúp Phó Ninh Xuyên, đã ngăn chặn giúp hắn một phen về sau cho dù chiêu đãi nàng mười lần đều không đủ!

***

Còn có một hội nghị nữa mới có thể tan tầm, Phó Ninh Xuyên tính toán nhắn tin cho Hứa Niệm Hi bảo nàng tự đi xe về nhà nhưng tìm di động đồng thời cũng phát hiện quên mang theo tư liệu hội nghị, hắn nhíu mày.

Bên này còn có chút việc không thể rời khỏi, hắn không thể quay về nhà lấy, Phó Ninh Xuyên nhìn nhìn thời gian, cô đã tan tầm.

Hắn đã sớm đưa cho cô chìa khóa nhà hắn, bằng không nhờ cô hỗ trợ một chút đem lại đây?

Nghĩ tới liền làm, Phó Ninh Xuyên cầm di động quay số điện thoại lẳng lặng chờ đợi đầu dây bên kia tiếp nhận. Thực mau liền nghe thấy một cỗ âm thanh ôn hòa truyền đến: "Uy?"

***

chauuquang: Edit xong liền đăng luôn chưa kịp xem lại câu cú càng không soát lỗi đánh máy, mọi người thấy chỗ nào không ổn thì để lại bình luận bên dưới nhé, mình sẽ sửa lại. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK