Cậu nhóc ấy chính là Vương Sáng
" Mẹ à, đợi con một chút, con sẽ kiếm ra tiền chữa bệnh cho mẹ thôi "
Không biết những lời này có được mẹ của anh nghe hay không nhưng ngày nào anh cũng kể chuyện cho bà ấy nghe
Mẹ của anh cứ nằm trên giường bệnh như thế hai năm, lâu lâu bà ấy sẽ tỉnh lại rồi lại tiếp tục hôn mê
Vương Sáng chỉ đủ tiền để chi trả viện phí và duy trì mạng sống của mẹ, anh không có đủ tiền để chữa dứt bệnh
Ba anh chỉ là một shipper bình thường, ông chính là trụ cột gia đình. Một người cha tốt đi làm từ sáng đến đêm, cố gắng hết mình chỉ để vợ con mình có cuộc sống tốt hơn một chút
Nhưng mà bi kịch đã xảy đến. Ông ấy bị một chiếc xe tải đâm trúng khi đang qua đường, người lái xe đó cũng đã bỏ chạy
Vương Sáng của năm 16 tuổi không hề quan tâm người tài xế đó bị bắt hay chưa, anh chỉ biết " anh mất ba rồi "
Mẹ của anh nghe được tin đã lập tức đổ bệnh. Bà ấy vốn rất yếu ớt, khó khăn lắm mới sinh ra được anh nhưng mà cũng không như bây giờ, ngay cả đi đứng cũng không được
Vương Sáng của năm 18 tuổi không biết đã trải qua biết bao nhiêu công việc. Từ những công việc bán hàng hay làm nhân viên phục vụ, ngay cả trộm cắp anh cũng đã thử rồi
Trộm của người khác thật sự rất day dứt nhưng nếu không làm thế thì mẹ của anh phải làm sao
Cũng chính năm đó khi đang phục vụ nhà hàng thì Vương Sáng đã gặp Trình Hoa
Cô ta là một người rất mê cái đẹp, khi thấy Vương Sáng trong lòng cô đã nghĩ anh là người đẹp trai nhất mà cô từng gặp
Trình Hoa tip thêm tiền cho Vương Sáng, sau đó lén lút điều tra anh ta. Biết đuợc mẹ anh đang nằm bệnh viện khó khăn thì Trình Hoa đã ngỏ lời
Cô muốn anh hẹn hò với mình
Vương Sáng không quan tâm nhiều đến thế. Có tiền chữa bệnh cho mẹ đã là rất tốt rồi cho nên anh đồng ý
Quan hệ hẹn hò gì cơ chứ
Họ có mối quan hệ giống kim chủ và người được bao nuôi hơn. Vương Sáng vốn chả có tình cảm gì, Trình Hoa kêu gì thì làm đó
Trình Hoa đương nhiên biết anh không thích mình nhưng cô lại rất tự tin có thể cảm hóa được anh
Cuối cùng cô biết mình sai rồi. Người đàn ông này chỉ cần tiền mà thôi. Trình Hoa bằng tuổi với Dương Tiểu Sương, lúc đó cô ta còn chưa tới 18 tuổi nhưng lại rất thâm độc
Cô ta biết được Vương Sáng không những làm ở nhà hàng còn làm ở quán bar vì ở đó hay được khách hàng tip tiền
Trình Hoa tận dụng mối quan hệ của bản thân kêu gọi người làm khó Vương Sáng. Hành hạ anh đủ điều, đổ thừa đồ uống anh pha dở, còn đổ rượu lên người anh
Đám người đó chụp hình lại dáng vẻ thê thảm của Vương Sáng gửi cho Trình Hoa. Cô lấy đó làm thành tựu mà tiếp tục sai người gây khó dễ ở nhà hàng nơi anh làm việc
Cả hai nơi anh đều bị đuổi việc
Bệnh của mẹ đã đỡ hơn đôi chút cho nên Vương Sáng không muốn dính líu đến Trình Hoa nữa vì thế anh cố gắng làm việc
Nhưng tất cả đều vô nghĩa
Trong đầu cậu thiếu niên 18 tuổi lại nãy sinh ý tưởng xấu xa. Cậu lại đi ăn cắp đồ nhưng mà là đồ của Trình Hoa rồi bị cô ta xem camera thấy được
Lại thêm thành tựu mới
Nhờ ơn Trình Hoa và Vương Sáng không thể làm được gì trong hai năm. Đến năm anh 20 tuổi, công ty Trác Hiên vô tình thấy anh trên đường, cảm thấy anh rất đẹp trai, dù rất tàn tạ nhưng vẫn toát lên khí chất gì đó
Vương Sáng đương nhiên không tin lời mời của bọn họ, anh cũng không định dấn thân vào showbiz
Những năm này Trình Hoa vẫn tuân thủ chi tiền chữa bệnh cho mẹ Vương Sáng
Bà không biết gì về Trình Hoa nhưng thấy dáng vẻ tàn tạ của anh thì bà xót xa nói:" Tiểu Sáng, không cần phải khổ vì mẹ, mẹ nhớ ba con rồi, mẹ muốn gặp ông ấy "
Vương Sáng không biết tại sao nước mắt cứ rơi không ngừng. Hai năm nay anh vẫn bưng bộ dạng lạnh lùng đi khắp nơi, dù có bị ức hiếp thế nào cũng đều nhẫn nhịn hết thảy
Đột nhiên bây giờ anh không muốn nhẫn nhịn nữa
Tối hôm đó, không biết tay anh đã run đến mức nào, không biết mắt của anh đã đỏ như thế nào vì khóc bởi vì anh đã nói bệnh viện ngừng chữa trị cho mẹ
Bà ấy chỉ sống được thêm một tháng nữa sau khi kết thúc điều trị
Vương Sáng nói lời kết thúc với Trình Hoa. Những việc cô làm với anh, anh đều biết rõ nhưng vì mẹ nên anh phải nhẫn nhịn
Trình Hoa thì lại rất hứng thú xem anh có thể làm được gì khi không có cô
Một tháng đó, Vương Sáng không rời mẹ mình nửa bước. Vào ngày cuối cùng của bà, hai người ăn cơm rất vui vẻ, còn kể chuyện lúc nhỏ
Vương Sáng không biết mẹ mình sẽ ra đi ngày hôm đó
" Mẹ buồn ngủ quá " Bà ấy cười nói
Vương Sáng cảm thấy chỉ mới nửa tháng hơn một chút thôi, mẹ sẽ chưa đi nhanh như thế, anh cũng cười lại:" Vậy chúc mẹ ngủ ngon "
Sau đó liền ra khỏi phòng tắt đèn. Anh ra ngoài mua một gói thuốc hút vài điếu rồi về nhà
Theo thường lệ anh sẽ kiểm tra mẹ ngủ có lạnh hay không nhưng vừa vào phòng anh đã thấy mẹ ôm trong lòng một chiếc áo của ba rồi ngủ thiếp đi
Anh cười ngọt ngào đi tới, định đắp mền lại cho mẹ nhưng vô tình đụng vào người bà ấy
Rất lạnh, người của bà rất lạnh
Vương Sáng đã nhận ra rồi. Anh không khóc cũng không cười, chỉ là dựa vào tường rồi ôm mẹ cho đến khi trời sáng thôi
Vương Sáng của năm 20 tuổi chính thức mất đi tất cả
Mất hết tất cả rồi, anh còn sợ lừa gạt gì chứ. Vài ngày sau khi an táng cho mẹ thì anh liền gọi cho công ty Trác Hiên:" Đến công ty các người là có thể kiếm tiền đúng chứ? "
Dương Tiểu Sương sau khi nghe xong, cô không biết nước mắt của mình đã chảy từ khi nào, chỉ là tim cô đang rất nhói
Cô luôn cảm thán tại sao Vương Sáng lại giỏi như thế, cái gì cũng biết làm thì ra là cuộc sống này bắt anh phải như thế
" Sự uy hiếp của Trình Hoa là quá khứ của anh? "
" Thêm em nữa "
" Gì cơ? "
" Trình Hoa uy hiếp cả quá khứ tồi tệ đó của anh và ngay cả em, cô ta nói sẽ gây thiệt hại cho em nếu anh không nghe lời "
" Hại con mẹ nó, cô ta làm gì được em, được cái miệng là giỏi "
Vương Sáng nhào đến ôm cô, anh dụi dụi vào hõm cổ cô rồi nói:" Anh thật sự sợ cô ta làm hại em nên mới đến bên cạnh em sớm như thế, anh sẽ không để việc đó xảy ra "
" Ngay cả scandal cũng không quan tâm? "
" Lúc trước anh nghèo còn quan tâm thì nói chi bây giờ, nhưng hiện tại anh sợ mất em hơn cả sự nghiệp "
Trình Hoa, cô dám làm thế với người của bà mày à
Mặc dù đã được khai sáng sự tò mò nhưng Dương Tiểu Sương lại cảm thấy kì quái. Tại sao cô ta không tung lúc Vương Sáng sự nghiệp nổi trội nhất, chính là lúc anh vừa nhận giải ảnh đế
Bây giờ Vương Sáng dần lui về sau rồi, một năm chỉ nhận một bộ phim, làm khách mời vài show sau đó liền rảnh rỗi nguyên ngày
Dương Tiểu Sương tin trực giác của mình, cô thấy còn gì đó không đúng ở đây