• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hừ, ngươi chỉ là Tiên Thiên sơ kỳ lại muốn khiêu chiến ta, ta không biết ngươi lấy tự tin ở đâu ra!"

Mặc dù nói như vậy, nhưng Lăng Thiên Hà lại dẫn đầu động thủ trước.

Bàn chân hắn đạp mạnh xuống đất, thân hình đột nhiên lao về phía Tô Thần, giơ tay xuất thủ công kích.

Một cỗ kình khí đột ngột xuất hiện trong bàn tay hắn, sau đó bàn tay xuất hiện tử sắc, uốn cong thành hình ưng trảo, hướng thẳng về phía đầu của Tô Thần muốn đem nó bắt tới.

Tốc độ cực độ nhanh chóng tạo thành lực ma sát với không khí phát ra âm thanh cực kì chói tai.

Lăng Thiên Hà hắn dù sao cũng là một vị cao thủ đạt tới cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ.

Không những thế dưới tình huống đối phương chưa kịp định thần lại đột nhiên xuất thủ, hắn tin tưởng Tô Thần tuyệt đối tránh không được một kích này.

Thế nhưng chỉ trong nháy mắt…

Phía đối diện bên kia, Tô Thần lại đưa tay đấm ra một quyền, tốc độ cũng vô cùng nhanh chóng, đồng thời còn mang theo một cỗ khí kình cương mãnh.

Oanh!

Bàn tay cùng nắm đấm va chạm, phát ra một trận thanh âm khí bạo.

Thân thể hai người đồng thời khẽ run lên, đều hướng về phía sau lưng lui lại mấy bước.

"Chỉ có chút thực lực ấy thôi sao? Ngươi thật sự làm cho ta thất vọng!"

Trong khi trong lòng Lăng Thiên Hà còn đang kinh ngạc, Tô Thần vừa mới ngã lui lại đằng sau đã ổn định lai.

Thân hình hắn lần nữa bạo khởi, công pháp Kim Cương Hỗn Nguyên Kình vừa mới luyện thành lúc trước trong nháy mắt đã đem trải rộng ra toàn thân, sau đó hắn xuất thủ vô cùng cương mãnh công kích về phía Lăng Thiên Hà.

Trong khi xuất thủ, trên nắm tay hắn đột nhiên lại xuất hiện hư ảnh của một toàn núi lớn.

Đó chính là thần thông độc hữu của Sơn Hà Môn - Sơn Hà Quyền.

Tốt xấu gì thì Tô Thần cũng là đệ tử của Sơn Hà Môn, cho nên khẳng định hắn sẽ tu hành công pháp của bản phái.

Nắm đấm oanh ra, đại khí bàng bạc, lại thêm kình khí bá đạo của Kim Cương Hỗn Nguyên Kình khiến Lăng Thiên Hà vốn còn đang kinh ngạc lập tức hồi thần lại, không chỉ vậy còn khiến hắn cảm thấy tim đập nhanh.

Hắn vội vàng xuất thủ ngăn cản.

Lực lượng toàn thân toàn bộ tràn vào cánh tay của mình, trong ngón tay khí kình lưu chuyển, cùng không khí va chạm hình thành từng đạo gợn sóng.

Đồng thời trong nháy mắt hóa thành trảo, đầu ngón tay càng là phun ra hào quang mơ hồ màu tím hướng về phía Tô Thần mà công kích.

Hắn muốn xé rách đòn đánh sinh ra quyền kình của Tô Thần!

Thế nhưng ưng trảo của hắn lại căn bản không có cách nào xé mở quyền kình của Tô Thần, ngược lại lại để công kích của hắn dừng lại một chút.

Chỉ trong nháy mắt đình trệ này, Tô Thần lại khẽ quát một tiếng, bàn chân đạp mạnh xuống mặt đất.

Oanh!

Mặt đất trong mật thất trong nháy mắt này liền ầm vang vỡ vụn.

Trong lúc nhất thời, bụi đất bay mù mịt.

Tro bụi ngay lập tức che đậy ánh mắt của Lăng Thiên Hà.

Đúng lúc này…

Thân thể Tô Thần lao lên va đập thẳng về phía đối phương.

Oanh!

Thân thể Lăng Thiên Hà trực tiếp bị Tô Thần đụng vào trên vách tường trong mật thất.

"Ngươi!"

Lăng Thiên Hà không hề nghĩ tới tình cảnh này, hắn muốn phản kích!

Nhưng là đúng vào lúc này.

Một bàn tay to lớn đột nhiên hiện ra, đem cổ Lăng Thiên Hà ghìm chặt lại.

"Lăng thúc, thực lực của ngươi quá kém, ngươi thực sự làm ta quá thất vọng, ta đều còn không có dùng toàn lực a!"

Tô Thần nắm chặt cổ đối phương, chỉ dùng một tay liền đem Lăng Thiên Hà nhấc lên.

"Đem mọi tin tức mà ngươi biết đều nói lại cho ta!"

"À, ta cũng khuyên ngươi không muốn cùng ta tính toán, đùa nghịch mưu trí hay dùng thủ đoạn nhỏ nào đó a, miễn cho ta đột nhiên không cao hứng liền bóp nát cổ của ngươi!"

Thanh âm của Tô Thần vô cùng băng lãnh, trong đôi mắt cũng lấp lóe hàn mang.

Lăng Thiên Hà bị đánh đến mức mơ hồ nghe được thanh âm băng lãnh của Tô Thần ý thức mới chậm rãi khôi phục lại.

Hắn liếc nhìn Tô Thần, trong ánh mắt tràn ngập vẻ kinh khủng.

Hắn muốn nói chuyện, thế nhưng cổ bị nắm chặt nên chỉ có thể há hốc mồm.

Tô Thần thấy vậy cường độ liền hơi nới lỏng một chút, đủ để hắn có thể phát ra một điểm âm thanh.

"Ta chỉ tra ra được, người giết phụ thân ngươi, bây giờ ở tại một chỗ trang viên bên ngoài thành."

"Chủ nhân của trang viên kia chính là Lôi Đường Lôi Ngạo, ta cũng không có tra được chuyện nào khác nữa!"

Lăng Thiên Hà ngăn chặn khủng hoảng trong lòng mình, hắn khàn giọng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK