• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Thần chuẩn bị xuất thủ.

Hắn một mặt là muốn nhìn một chút xem Lăng Thiên Hà phản ứng ra sao, một mặt khác là nghĩ muốn thăm dò một chút xem người trong bóng tối giết Tô Mộng Bạch rốt cuộc là ai.

Nói thật, kỳ thật Lăng Thiên Hà Tô Thần căn bản là không có đem hắn để ở trong mắt.

Hắn để ý là người trong bóng tối giết chết Tô Mộng Bạch.

Về người trong bóng tối kia hắn không có bất kỳ một điểm đầu mối hay tin tức gì về đối phương, nên nếu muốn đối phó cũng không tìm thấy mục tiêu.

Cho nên trước hết chỉ có thể đem đối phương dẫn ra ngoài ánh sáng.

Nếu như người kia đối với Kim Phong Tế Vũ Lâu hoặc là đối với hắn có ý tưởng khác, như vậy hẳn là sẽ có đại động tác.

Chỉ cần hắn có động tác, liền sẽ lộ ra một tia dấu vết.

Sau đó hắn liền có thể tìm tới cơ hội cho đối phương một kích chí mạng.

Trong lúc Tô Thần đang suy nghĩ những vấn đề này…

Kẽo kẹt!

Cửa phòng đột ngột bị mở ra.

Tần Lan mặc một thân màu trắng cung trang từ ngoài cửa đi đến, trên mặt nàng tràn ngập tiếu dung.

Nàng đi đến Tô Thần trước mặt mở miệng nói:

"Đa tạ Tô lâu chủ đã giúp nô gia chuộc thân, ta đã từ bên trong hoa phường cầm lại văn tự bán thân."

Tần Lan vừa nói chuyện vừa đem tấm văn tự bán mình lấy ra, nàng đem nó bày ở trên mặt bàn trước mặt Tô Thần.

Tô Thần nhìn xem tấm văn tự bán mình bày ở trước mặt mình, trong lòng hắn hơi động một chút.

Trước đó hắn không hề bỏ tiền chuộc thân cho Tần Lan.

Bản thân mình bây giờ gặp phải nguy cơ lớn như vậy, căn bản không có tâm tư suy nghĩ những chuyện khác, lấy đâu ra chuyện nghĩ đến giúp nàng chuộc thân?

Nhưng là sắc mặt hắn lại không thay đổi.

Nếu như đối phương đã cho rằng là mình giúp nàng chuộc thân, vậy mình liền nhận đi!

Đương nhiên hắn cũng rất muốn nhìn xem là ai đã trợ giúp Tần Lan chuộc thân.

Bất quá lúc này giúp Tần Lan chuộc thân, hẳn là muốn cho mình rời đi Ngọc Xuân Uyển.

"Xem ra là có người là ngồi không yên!" Trong lòng Tô Thần thầm nghĩ.

"Tô công tử, Tưởng quản sự vừa hỏi chúng ta thời gian nào thì rời đi Ngọc Xuân Uyển!"

Lúc này Tần Lan tiếp tục nói, nàng còn đi đến Tô Thần sau lưng, rất tự giác cho Tô Thần đấm bóp bả vai.

"Tưởng quản sự Tưởng Thần Đông, xem ra là Lăng Thiên Hà ngồi không yên, hắn giúp Tần Lan chuộc thân xem ra chính là muốn để cho ta ly khai Ngọc Xuân Uyển!"

Khi Tô Thần nghe được Tần Lan nói đến Tưởng quản sự liền biết là ai đã chờ không kịp.

Tưởng Thần đông chính là một trong những tâm phúc, trợ thủ đắc lực của Lăng Thiên Hà.

Hắn hiểu được dụng ý của Lăng Thiên Hà.

Lăng Thiên Hà muốn để hắn rời đi Ngọc Xuân Uyển, như vậy có khả một chút người vẫn luôn chờ đợi ở trong bóng tối có lẽ liền sẽ động thủ với hắn.

Nếu như đối phương không động thủ, như vậy Lăng Thiên Hà hắn liền sẽ đối với mình động thủ.

Nghĩ tới đây bên trên khóe miệng Tô Thần lộ ra một tia mỉm cười.

"Vừa vặn, ta cũng đang muốn xuống tay với các ngươi, ta muốn nhìn xem lúc này ai càng khẩn trương đi!" Tô Thần thầm nghĩ trong lòng.

Ngay sau đó hắn nhìn Tần Lan nói:

"Nếu như ngươi đã cầm tới văn tự bán mình, vậy ta cũng sai người giúp ngươi đặt mua một cái phủ đệ, đến lúc đó ngươi vào ở đi."

Tự thân hắn có rất nhiều bí mật.

Nếu như để Tần Lan cô nàng này ở bên cạnh hắn cũng không phải một cái lựa chọn tốt.

Huống chi, Ngọc Xuân Uyển có thể leo lên làm đệ nhất hoa phường của Khánh Thành thì cũng sẽ không đơn giản như vậy.

Cho nên hắn không có ý định hiện tại liền đem Tần Lan cho vào ở trong Tô trạch.

Lúc này ở trong hậu viện của Ngọc Xuân Uyển.

Tú bà kia Quế di lại lần nữa đi vào sương phòng của nữ tử lúc trước.

"Phu nhân, bọn người Lăng Thiên Hà đã giúp Tần Lan chuộc thân, xem bộ dáng là không muốn tên Tô Thần kia ở lại nơi này!"

Tú bà Quế di mở miệng nói.

"Mấy ngày nay, ngươi quan sát Tô Thần thấy hắn như thế nào?"

Phu nhân kia mở miệng hỏi.

"Không có cảm giác ra cái gì? Hắn vẫn luôn tại bên trong gian phòng của Tần Lan, cũng chưa từng sinh ra cửa phòng một lần."

"Mỗi ngày đều như nhau, ngoại trừ uống rượu, nghe hát, thời gian khác đều cùng Tần Lan ở cùng một chỗ, hắn giống như không có một chút nào quan tâm chuyện ở bên ngoài."

"Không hề nhìn ra hắn có chỗ nào đặc biệt!"

Tú bà Quế di mở miệng nói ra.

Mấy ngày nay nàng nhìn chằm chằm vào Tô Thần, muốn nhìn một chút xem Tô Thần có chỗ đặc thù hay không, nhưng là khi liên tục quan sát mấy ngày đều không thu hoạch được chút thông tin gì .

"Quế di, xem ra là ngươi đã nhìn lầm, cái tên Tô Thần này thật ra không hề đơn giản!"

Phu nhân kia dùng âm thanh khô khốc nói.

"Chẳng lẽ phu nhân nhìn ra cái gì?"

Quế di không khỏi hỏi.

"Tô Thần hắn hẳn phải biết tình cảnh hiện tại của mình, thế nhưng là liên tục mấy ngày nay hắn không có bất kỳ cái gì bối rối!"

"Tại đối mặt với thời điểm nguy hiểm, hắn thậm chí còn có thể trấn định như vậy, nói rõ cái tên Tô Thần này hẳn là có tấm át chủ bài gì đó!"

"Ta rất hiếu kì, át chủ bài mà hắn nắm giữ rốt cuộc là gì!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK