Tay Cù Bộ Ung ôm bả vai của Vũ Viên, lấy ra một xấp văn kiện, “Đây là do anh thức trắng đêm làm, em cảm thấy anh làm cái này như thế nào?”
Vốn là anh còn đang suy nghĩ, tại sao từ sau khi anh bị thương Vũ Tiệp đến chăm sóc cho anh, cử chỉ hành động của cô, cùng lúc trước tưởng như là hai người.
Cô cho anh cảm giác ngược lại, giống như lúc trước ở trên MSN, cũng sẽ cùng anh đàm luận về cổ phiếu một chút, cái gì về kỳ hóa* ( hàng bán giao sau), lúc trước anh còn tưởng rằng cô không thích lúc hai người ở chung nói về mấy thứ này, thì ra họ căn bản là hai người nha!
Nếu không phải là do không cẩn thận nhìn thấy tấm hình trong ví da của cô, anh cũng không biết các cô là hai người, hơn nữa còn yêu lầm người.
Theo suy đoán của anh, anh đại khái có thể suy đoán ra chuyện đổi là như thế nào rồi.
Cùng anh nói chuyện ở trên MSN, là Jessica, cái này không sai, sau đó cùng anh lui tới hẹn hò, không biết được là chị còn lại là em, lúc trước anh đưa cho cô nghiên cứu giúp mấy loại cổ phiếu, thật ra tất cả là do Vũ Viên ở phía sau xử lý, mà lúc anh bị thương, người đến chăm sóc cho anh cũng là Vũ Viên.
Thật là phức tạp! Anh không hiểu vì sao bọn họ muốn chơi loại trò chơi này, nhưng mà anh vốn thích người nói chuyện cùng với anh ở trên mạng cũng là người đang ở bên cạnh chăm sóc cho anh, Jessica.
Anh cùng với cô ở chung hết sức phù hợp, cô có thể nói chuyện phiếm với anh, tán gẫu, nói chuyện về sách, cũng có thể phân tích cổ phiếu cùng nhau.
Cô cũng có thể tranh luận, thảo luận với anh một đề tài nào đó, khi phát hiện mình miệng vụng nói không được với anh, cô sẽ nỗ lực lật tìm sách để chứng thực, nếu thực sự chứng minh được là cô sai, cô cũng sẽ khiêm tốn tiếp nhận những phê bình, chỉ giáo của anh.
Mà trước cùng lui tới qua lại với người kia, thích anh đưa đến công ty bách hóa mua sắm, cà thẻ mua hàng hiệu điên cuồng…….
Không sai, nếu như nhìn kỹ, có thể phân biệt được sự khác nhau giữa hai người, người cùng anh lui tới trước kia xinh đẹp giống như đóa hoa hồng, mà còn lại là Jessica giống như đóa bách hợp, một dạng yên tĩnh.
Anh còn chưa nói cho cô biết rằng anh đã khám phá ra thân phận của cô, biết chuyện hai cô là chị em sinh đôi, bởi vì anh không muốn hù dọa cô, làm cho cô chạy mất.
“Thứ gì?”
Cô buông quyển tập thơ Lý Hạ trong tay xuống, nhận lấy một xấp tài liệu từ trong tay Cù Bộ Ung.
“Xem một chút đi, cái này là anh thức đêm làm đó.”
“Tối hôm qua anh không ngủ là do làm những thứ này?”
Vũ Viên nhìn chữ viết phía trên, khẽ cười.
“Anh rốt cuộc đang nghĩ cái gì? Em còn tưởng rằng chuyện quan trọng của công ty còn rất nhiều, em cho là anh còn phải xử lý công việc gấp đôi, không thể nghĩ đến anh đang làm những thứ vô dụng này.”
Anh đưa cho cô một xấp giấy, anh phân tích mấy loại cổ phiếu đang có trong tay, giá tiền mua vào, còn có tương lai……..Như thế nào.
“Cái gì gọi là đồ vô dụng? Anh không muốn thua em.”
“Em cũng không thắng anh được bao nhiêu, là chính anh suy nghĩ nhiều quá.” Đầu của cô tựa vào trên ngực Cù Bộ Ung, “Chơi cổ phiếu, đừng quá nặng về tư tưởng được mất.”
“Ở phương diện này em mạnh hơn anh nhiều, mặc dù mỗi lần chỉ mua 1- 2 loại cổ phiếu, nhưng mà đều kiếm được tiền.” Chính là như vậy anh mới cảm thấy rất khó chịu nha.
“Mỗi lần mua anh cũng đập vào đó cả trăm vạn, chỉ là chung quy lại thua thiệt tiền hay sao?” Cô nhẹ nhíu mày.
“Em cười anh?”
Anh nhìn thấy một tia ranh mãnh ánh lên trong mắt của cô, giọng nói của cô ấy rất bình thường nhưng cô có một đôi mắt rất linh động.
“Sao dám! Công tử nói quá lời, tin tưởng công tử sẽ không cùng tiểu nữ so đo những thứ này, lòng của ngài rộng rãi…………”
“Nha…………Cái này……….Bị em đoán sai rồi, anh chính là người có lòng dạ hẹp hòi, anh chính là muốn cùng em so đo những thứ này.” Anh cố ý nói.
“Cái gì?” Cô kinh ngạc nhìn anh, “Anh không nên cùng em so đo mấy thứ này nha! Anh là quân tử………..” Cô cường điệu.
“Nếu như hai chữ quân tử này phải hạn chế hành động, vậy anh tình nguyện làm tiểu nhân.” Anh lắc đầu nói, hơn nữa đem Vũ Viên đè ở trên ghế salon.
“Này! Buông em ra đi! Đừng ở chỗ này chơi nữa………Trên tay em còn có thành quả mà anh đã thức cả đêm để làm! Chờ một chút áp hư……….”Cô vỗ bả vai của Cù Bộ Ung, khẽ cười, “Mau dậy đi.”
“Không cần.” Cù Bộ Ung giống như đứa bé tựa vào người cô ăn vạ, “Anh muốn nằm ở trên người em, không muốn đứng lên.”
“Không cần ăn cơm, ngủ sao?” Cô bất đắc dĩ nói, chung đụng với Cù Bộ Ung càng lâu, cô càng thêm yêu anh.
Trong lòng cô có một nỗi sợ hãi, cô không hy vọng mình quá mức thích anh, muốn đè nén tình yêu đối với anh, nhưng là phần tình cảm không nên có, lại theo thời gian dài chung đụng mà ngày càng sâu đậm, thậm chí cô đã không có cách nào mà khắc chế mình.
Có lúc Vũ Viên suy nghĩ, nếu quả thật có một ngày, lúc Vũ Tiệp muốn đổi về thân phận của cô, cô nên xử lý như thế nào?
Có phải hay không ích kỷ một chút mà nói “Không”, đem Cù Bộ Ung chiếm làm của riêng mình?
Đúng rồi………Vào lúc này cô thật muốn làm như vậy, có lẽ cô cũng có thể làm như vậy.
Chỉ có Cù Bộ Ung, cô ích kỷ nghĩ phải có anh, phải có người đàn ông thương yêu của cô, cô không muốn lùi bước.
Có lẽ, cá tính của Vũ Tiệp là tốt, tối thiểu em ấy nghĩ muốn cái gì luôn cố gắng đi tranh thủ, mà cô lại giống như là kẻ vô dụng luôn muốn lùi bước.
Quyết định! Cô cũng muốn tranh lấy hạnh phúc của mình, nhưng……….
Nếu như Cù Bộ Ung biết họ thật ra là hai người khác nhau thì như thế nào?
Anh có thể sẽ giận các cô đùa giỡn anh hay không? Càng sâu, anh có lẽ yêu, thích cũng không phải là người lúc ban đầu cùng anh nói chuyện ở trên MSN, Jessica, mà là bên trong tấm hình của Vũ Tiệp…….