• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Tiểu Bạch treo máy không được 10 giây, “Ta là Mặc Duy Chính” năm chữ đã lại xuất hiện trên di động của Tiểu Bạch. Tiểu Bạch vốn không muốn giữa lúc khoái trá thế này nhận điện thoại của tổng tài, nhưng có thực mới vực được đạo, sinh kế của bạn trong tay người ta cả, làm anh hùng không phải dễ, đành mở máy nhận cuộc gọi, nhưng Lã Vọng Thú đột nhiên ngoặt tay lái, xe vừa rẽ, Tiểu Bạch ngây ngốc nhìn ngón tay vừa nhấn phím đỏ (1) cùng năm chữ”1 cuộc gọi nhỡ “, chỉ biết ngẩn người…

Lã Vọng Thú không hiểu chuyện quay sang hỏi, “Sao không nhận điện?”

“Treo…” Tiểu Bạch ngơ ngác đáp.

“À… Chắc là có chuyện gì.” Lã Vọng Thú nói.

“Là tôi treo.” Tiểu Bạch thành thật trả lời, xong đời rồi… Quả nhiên bạn còn chưa kịp lấy lại tinh thần, di động đã lại vang lên, Tiểu Bạch căng thẳng thần kinh giơ tay nhấn trúng vị trí lúc nãy, vậy là…

2 cuộc gọi nhỡ

Tiểu Bạch cứng cả người.

Lần thứ ba… Chu Tiểu Bạch nhìn chữ trên màn hình, hoàn toàn không dám tiếp rồi. Tổng tài nhất định sẽ mắng chết bạn, khi nãy gọi điện chí ít tổng tài còn sót lại chút lý trí, giờ thì… hai lần liền ngắt máy, Tiểu Bạch nghĩ khả năng tổng tài còn lý trí mong manh như khả năng bạn bỏ xem GV vậy, nhưng lại không thể không tiếp…

“Tiểu Thú…” Tiểu Bạch từ nhỏ tiếp nhận cũng là giáo dục mầm non, việc làm không được phải quay sang cầu người khác giúp đỡ, “Anh nhận điện thoại giúp tôi được không?”

“Hả?” Lã Vọng Thú sửng sốt, “Sao vậy?”

“Tôi… nghĩ tổng tài có lẽ có chuyện muốn nói với anh.” Tiểu Bạch kiên trì đáp, tổng tài có chuyện nói với tiểu thụ hay không không rõ, nhưng thứ đang chờ bạn chắc chắn không phải “nói chuyện”!

Lã Vọng Thú tìm chỗ đỗ xe bên lề đường nhận điện thoại, một câu xin chào dịu dàng còn chưa ra khỏi đã bị một cơn lốc thổi bạt vào trong, bộ dạng hệt như bị tầng tầng lớp lớp ngôn ngữ đè lên đầu.

“Đồ ngốc này! Cô dám treo điện thoại của tôi?”

“Tôi…” Lã Vọng Thú không hổ là nữ vương thụ, dù tai bay vạ gió gặp phải tổng công phát điên cũng vẫn duy trì hình tượng tao nhã, “là Lã Vọng Thú.”

“Hm?” Mặc Duy Chính bên kia biến sắc, đồ ngốc đó… ngang nhiên để hắn nhận điện, có ý gì chứ? “Sao lại là anh nhận điện?” Khẩu khí Mặc Duy Chính trở lại hòa hoãn , nhưng lại tràn đầy nghi vấn bén nhọn vô cùng.

“Chuyện này…” Lã Vọng Thú nhìn Tiểu Bạch bên cạnh vẻ mặt van cầu bèn đáp, “Chu tiểu thư đang dở chút việc, tôi nghe điện thoại kêu nên giúp cô ấy nhận.”

“Là vậy sao…” Mặc Duy Chính vẫn duy trì cảnh giác, âm sắc trả lời cũng dày đặc hoài nghi.

“Là vậy đấy!” Lã Vọng Thú cười nói, “Anh có việc gì không?”

Mặc Duy Chính ngẫm nghĩ một thoáng, nghĩ vấn đề của hắn và Tiểu Bạch không thể để bên thứ ba chen chân, đây chính là phương thức tư duy quen thuộc bấy lâu của hắn, dù là đối tượng hợp tác cũng không thể xen vào, “Không có việc gì, lát nữa tôi gọi lại vậy.”

Lã Vọng Thú chuyển máy cho Tiểu Bạch, tiếp tục lái xe cũng không hỏi bạn có chuyện gì, nhưng Tiểu Bạch lại không kìm được, “Khi nãy…” Nói là vậy, vấn đề phải nói cho Tiểu Thú thế nào, Tiểu Bạch cũng phải chịu khó cân nhắc từ ngữ, “Tổng tài anh ta… hôm nay… có chút tiêu cực.”

Lã Vọng Thú nghi hoặc nhìn Tiểu Bạch, dường như có chút suy nghĩ gật đầu, đối tượng hợp tác dễ tiêu cực, đây là chuyện rất đáng chú ý.

Lã Vọng Thú quả nhiên là thụ tiêu chuẩn, ở cũng là cùng cha mẹ em gái sống chung trong một căn nhà riêng hai tầng. Vùng này là khu nhà hiện đại, nhà này nối nhà kia đều là hai tầng thiết kế kiểu Tây, coi như khu nhà giàu. Chỗ Tiểu Bạch ở coi như là “giàu”, toàn một đám nợ nần chồng chất ở bữa nay lo bữa mai! Lương của Tiểu Bạch không thấp, gia cảnh trung lưu, vấn đề là đại đa số tiền của bạn đều dùng lên mạng, các loại tạp chí muốn mua không kể, còn ít đồ gửi từ Nhật Bản về, không ít trang web GAY còn thu phí. Tiểu Bạch ra cửa thì hùng tâm tráng chí, vào công ty KM dào dạt ước mơ, cho tới giờ cuối tháng chưa đến nỗi rống không cháy túi, chỉ phải gian nan duy trì sinh tồn. Thấy tiểu thụ sinh hoạt thế này không tránh trong lòng đố kị, song vẫn phải miễn cưỡng vui cười, “Thật là đẹp…” Ngực thực ra đang nguyền rủa, có bao nhiêu phòng ngươi bị chừng ấy nam nhân thượng!

Tâm tình như vậy từ lúc thấy nhà của Mặc Duy Chính cũng từng trải qua, có điều câu rủa khi đó là có bao nhiêu phòng thì ngươi bấy nhiêu lần thượng nam nhân bất thành!

“Tôi vẫn sống chung với cha mẹ.” Tiểu thụ mở cửa cho Tiểu Bạch đi vào, nỗi lòng căm giận của Chu Tiểu Bạch chỉ khi thấy núi tạp chí trong căn phòng xa xỉ của em gái Lã Vọng Thú mới giảm bớt.

“A… Đều là từ Nhật mua về?” Tiểu Bạch kích động lật giở cuốn tạp chí bạn từng tha thiết ước mong mà chỉ có thể ngắm nhìn qua mạng vì giá trị quá cao.

Em gái Lã Vọng Thú tên Lã Vọng Nguyệt, cùng tuổi với Tiểu Bạch, làm thiết kế quảng cáo ở công ty anh trai, OL (2) bề ngoài ngăn nắp bên trong không ngờ cũng “hủ hóa” từ lâu. Một nhà hai vị nữ vương, đây chính là đánh giá của Tiểu Bạch.

“Phải.” Lã Vọng Nguyệt đối với đồng minh hủ nữ như Tiểu Bạch vừa gặp đã thân, kích động đem bảo bối trong nhà mang ra hết, thụ đẹp công đẹp phải có hủ nữ ngắm nhìn mới có giá trị!”Những thứ này đều là của Nhật, còn đây là của Mỹ.”

Lã Vọng Thú dựa bên cửa cười nói, “Vậy Tiểu Nguyệt tiếp Tiểu Bạch nhé, anh gọi điện cho Hoàng quản lý xem sao đã.” Nói xong bèn ra ngoài đóng cửa.

Thấy anh đi rồi, Lã Vọng Nguyệt kích động kéo Tiểu Bạch, “Ngươi không cảm thấy anh trai ta rất có tư chất làm thụ sao?”

Vừa nghe lời này Tiểu Bạch lập tức tỉnh cả người, tuy bạn vẫn nỗ lực giúp Lã Vọng Thú cùng Mặc Duy Chính phát sinh gian tình, nhưng dù sao cũng là anh trai nhà người, Chu Tiểu Bạch mới không nói gì. Ai ngờ thì ra bạn vờ làm người tốt không công, em người ta đã sớm có ý ấy , Lã Vọng Nguyệt thẳng thắn thành khẩn như thế, che che giấu giấu cũng không phải thói quen của Chu Tiểu Bạch, “Kỳ thực… ta đã vì Tiểu Thú tìm tổng công tuyệt nhất rồi!”

“Hả?” Lã Vọng Nguyệt nheo mắt, “Anh trai ta là nữ vương thụ, trừ đế vương công ai xứng?”

“Không dối gì ngươi, chính là cực phẩm đế vương công đấy!” Tiểu Bạch gặp được tri âm, lập tức lấy di động, ảnh chụp tổng tài lần trước còn chưa xóa, trân trọng như hiến vật quý đưa cho bạn kia xem.

“Ừm…” Lã Vọng Nguyệt tán thưởng gật đầu, “Được đấy…”

Tiểu Bạch liền dốc bầu tâm sự, trình bày mục tiêu cuộc đời của bạn, “Ta muốn biến tổng tài thành BI, một cực phẩm BI, như vậy ta kết hôn có thể hưởng thụ màn diễn nam nam rồi…”

Lã Vọng Nguyệt tỏ ra tán thưởng cực kì, nhưng lại có chút thẫn thờ, “Ngươi tìm được một BI, ta còn chưa biết phải làm sao bây giờ!”

Trí tuệ của Tiểu Bạch vẫn nấp trong người, gặp chuyện liên quan đến GAY và hủ nữ mới bộc phát, Tiểu Bạch lập tức nói, “Ta nghĩ ra một biện pháp rất tốt rồi, một người là cực phẩm công một người là cực phẩm thụ, đối với chúng ta mà nói chỉ muốn xem bọn hắn H, không quan tâm công hay thụ, tổng tài của ta tặng cho ngươi, ta tìm tiểu thụ, hai cực phẩm BI rồi!” Huống hồ tiểu thụ đối với bạn cũng không tệ, Tiểu Bạch quyết định đổi cho bạn kia, nhớ mang máng trong AV hoặc GV còn có màn đổi bạn (*)rất đơn giản nhanh chóng.

“Ai…” Lã Vọng Nguyệt hai mắt sáng rực, “Quả nhiên là ý hay.” Để ông anh cực phẩm như vậy bị nữ nhân chà đạp, chi bằng để Tiểu Bạch chà đạp , sau đó lại có thể thấy được ánh sáng sân khấu H mong muốn đã lâu, cớ sao không làm chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK