“Lời vàng ý ngọc” đang tuôn, Mặc Duy Chính bỗng cảm giác được một loại ánh mắt rất đặc biệt, liếc một cái thấy ngay đôi mắt tỏa rạng ngời ngời của Chu Tiểu Bạch, không ổn rồi… Mặc Duy Chính ngực thầm kêu khổ, hắn thừa hiểu “thâm ý” trong ánh nhìn đó !”Vậy… Cứ thế đi… Ông cứ vậy mà làm!” Mặc Duy Chính cấp tốc hạ màn tại chỗ.
“Cái… Cái này…” Trưởng phòng chưa hiểu đầu cua tai nheo thế nào, hoang mang hỏi.
Khóe miệng Chu Tiểu Bạch tự nhiên cong lên… nhãn thần kỳ dị… ôm miệng cười khúc khích, “Ha ha ha ha…” Thật hài hòa quá đi…
“Chuyện này làm không xong ông cũng khỏi cần ở đây nữa!” Mặc Duy Chính vẻ mặt âm u quát.
“Vâng vâng vâng…” Trưởng phòng đáng thương đột nhiên bị ăn mắng như tát nước vào mặt, vội vàng bỏ chạy.
Mặc Duy Chính quay sang nhìn Chu Tiểu Bạch đang bận cười, “Còn chưa làm việc!”
“Vâng…” Chu Tiểu Bạch thoả mãn cắn môi, ý tứ sâu xa liếc nhìn Mặc Duy Chính, “Tổng tài… Anh thật có khí thế quá!” Vừa nói vừa nhăn nhó trở về chỗ ngồi, không ngờ tổng tài lại rất có tiềm lực về phương diện này, Bạch ta thoáng nhìn bộ dạng đờ ra của tổng tài, tổng tài đại nhân, anh đúng là cổ phiếu tiềm năng, Tiểu Bạch tôi nhất định nhanh chân mua trước!
Trên mạng MSN…
Bạn Bạch: Ta sửa lại, hắn không phải đế vương công, mà là tổng công!
Bạn Nhã: Thì tính sao?
Bạn Bạch: Sao cũng không quan hệ, đã tiến được một bước rồi, thật có tiềm năng…
Bạn Hề: Vậy chờ hắn thành cong đi, đúng rồi… cho ta xem tổng công bộ dáng thế nào, coi như rửa mắt…
Bạn Bạch: … Ta không có …
Bạn Nhã: Ngươi là đồ ngốc, không có không có! Ngươi xem camera trên di động là mắt mèo chắc!
Bạn Bạch: == Ta biết rồi…
Tổng công ơi tổng công… Bạn Bạch liếc nhìn Mặc Duy Chính đang xem văn kiện, anh cho chúng tôi thỏa mãn YY nhé… Len lén moi di động, quay Mặc Duy Chính một hồi, dù Chu Tiểu Bạch nghĩ bản thân rất bí mật, nhưng Mặc Duy Chính quả rất nhạy cảm, “Cô đang làm gì?”
Tay Chu Tiểu Bạch còn cầm nguyên điện thoại quay hắn, “Tôi… đang tự chụp, làm kỷ niệm…”
Mặc Duy Chính lạnh lùng liếc bạn một cái, “Ống kính ngược kìa…”
“A…” Chu Tiểu Bạch gật đầu xoay ống kính đang quay Mặc Duy Chính hướng về phía mình, tươi cười ghi lại hình kỉ niệm, Mặc Duy Chính rất thoả mãn gật đầu một cái, “Cười lên không tệ…” Mặc Duy Chính đột nhiên có cảm giác rất khó hiểu, chẳng qua năm thì mười họa cô nàng mới làm được một chuyện “giống như” con gái mà bản thân đã hài lòng đến thế? Quả là vô duyên vô cớ đến lạ lùng…
Chu Tiểu Bạch đắc ý truyền ảnh của Mặc Duy Chính vào máy tính, gửi cho đám bạn YY, tiếc là MSN không gửi được ảnh…
Bạn Bạch: Không gửi được…
Bạn Nhã: Heo ngốc… Post lên diễn đàn là được rồi…
Chu Tiểu Bạch dưới sự chỉ đạo của Cố Nhã, lập tức đem ảnh post lên diễn đàn, sau đó một đám người lên duyệt…
Bạn Nhã: Đúng là cực phẩm, cực phẩm, quả nhiên tổng công…
Bạn Hề: (Sờ sờ cằm) Công rất tuyệt…
【囧】 bát: Mau bẻ hắn cong đi… Ta chờ mỏi mắt!
…
Duyệt đến trang 10, đột nhiên xuất hiện rất nhiều nick lạ, Bạch ta kinh ngạc, “Không ít người xem nhỉ…”
【囧】 bát: Quá bình thường, trên diễn đàn luôn rất đông người…
Bạn Nhã: Không những thế lưu lượng cũng lớn…
Bạn Bạch: … Hình như ta phạm lỗi rồi…
Vì Bạn Bạch phát hiện phản hồi của mọi người với Mặc Duy Chính vô cùng hứng thú, đều hỏi công hay thụ… Cuối cùng, Chu Tiểu Bạch chợt nhớ đây là trang web tụ tập toàn GAY cùng hủ nữ, bèn len lén quay lại nhìn Mặc Duy Chính đang chăm chú phê duyệt văn kiện , lại nhìn một lô một lốc tin nhắn của GAY hỏi số điện thoại của hắn đầy chật màn hình, Chu Tiểu Bạch yên lặng đóng trình duyệt…
Có đôi khi, vờ cái gì cũng không biết là một loại nghệ thuật.
Ba ngày sau.
Chu Tiểu Bạch lại phải rời chỗ ngồi ấm áp của bạn, cái đệm khêu gợi của bạn, máy tính của bạn, GV của bạn, Chu Tiểu Bạch mắt đầy những lệ, “Yêu thương … đầy lòng mà khó nói làm sao…”
Mặc Duy Chính đứng ở cửa tức giận nói, “Chẳng qua là đi công tác! Sao mà phiền phức thế… Mau lên chút đi!”
Chu Tiểu Bạch lườm Mặc Duy Chính một cái, “Đúng là người vô tình…”
Mặc Duy Chính đi phía trước mặt dồn một đống , cặp mày nhăn tít, chùng xuống buồn nản, bản thân suy bại đến độ phải cùng với nữ nhân thế này đi công tác, thật quá thê thảm! Có điều nhớ tới bạn hôm đó còn biết chụp hình “tự sướng”, dường như còn có chút giống với nhân viên nữ khác trong công ty, không đến nỗi bất trị…
Mang theo tâm tình như vậy, Mặc Duy Chính cùng Chu Tiểu Bạch một trước một sau lên máy bay, không khí chung quy coi như hòa hợp, thẳng đến khi máy bay cất cánh, hai người ngồi trước Mặc Duy Chính cùng Chu Tiểu Bạch một hàng bắt đầu trò chuyện.
“Ngươi gần đây tìm được nam nhân nào khá không?”
“Làm gì có, hôm đó xuất hiện một chàng cực phẩm, tiếc là trừ post ảnh cái gì cũng không lưu lại…”
Đang nói chính là hai nam nhân, Mặc Duy Chính đang ngỡ mình nghe không ra tai, hơi nghiêng đầu liền thấy Chu Tiểu Bạch cười ám muội dán mắt vào sau lưng băng ghế trước, khóe miệng Mặc Duy Chính lập tức giật giật, là đồng loại sao?
Nhưng hai người phía trước còn đang say sưa tiếp tục…
“Thật sao? Sao ta không biết nhỉ?”
“A… Ngươi không biết ư? Cực phẩm đấy, ảnh post cả lên diễn đàn Chinh Hữu, thế mà chẳng nói lời nào!”
“Hay là trò đùa của người khác…”
“Sao thế được, là tự chụp, chụp rất đẹp nữa…”
“Chắc là xấu hổ rồi.”
“Ta ngắm trúng hắn rồi, sau này trở lại diễn đàn nhất định phải tìm mới được, ta còn in cả ảnh ra đây này.”
“Cho ta xem với…”
Chu Tiểu Bạch cũng khẩn cấp thò đầu lên xem, không hiểu sao xem xong Bạch ta liền khốn quẫn thấy rõ…
Mặc Duy Chính nhìn Bạch ta chớp mắt thu người về chỗ cũ , ngạc nhiên hỏi, “Sao thế?”
“Không có gì…” Chu Tiểu Bạch nghĩ điệu cười của mình thật quá giả dối, “Không có gì, thấy xấu quá nên thất vọng ấy mà.”
Bạn vừa nói xong, hai người phía trước lập tức quay đầu kháng nghị, “Nói gì vậy!” Nói xong liền giơ ảnh lên chứng minh, “Xấu chỗ nào chứ!”
Sau đó… Mặc Duy Chính cũng khốn quẫn…
Tiếp theo, Chu Tiểu Bạch nghĩ, may mà đây là máy bay, bằng không, tổng tài nhất định nắm cổ bạn vứt ra ngoài, tổng tài hóa ra rất là lý trí, chỉ trừ lúc hai vị GAY quay “người thật” Mặc Duy Chính nói ” ngôn ngữ nội bộ ” của bọn họ, hắn tái mặt mà ra sức bóp chết bạn nhưng bị tiếp viên hàng không ngăn lại nên bất thành – không biết có tính là một loại “có lý trí” hay không…