Long Viêm Dạ mỉm cười rồi ôm cô gái vào lòng. Người phụ nữ này tính cáchngang ngược và Long Viêm Dạ hiểu rõ người này rất hay ghen, anh rất muốn biết khi Hinh Dư nhìn thấy An Tiểu Yêu thì sẽ như thế nào, không biếtAn Tiểu Yêu có thể trị được Hinh Dư hay không, Long Viêm Dạ ngồi tưởngtượng rồi khẽ mỉm cười, trong lòng hồi hộp muốn nhanh chóng được nhìnthấy phản ứng của An Tiểu Yêu.
"Hinh Dư, anh cũng rất nhớ em. Nhưng hôm nay anh tìm em là vì chuyện khác."
Long Viêm Dạ khẽ cau mày, giả bộ khó xử. Hinh Dư là một thiên kim tiểu thư,Long Viêm Dạ định không liên lạc với Hinh Dư nữa nhưng để chọc tức AnTiểu Yêu nên Log Viêm Dạ chấp nhận hi sinh một chút cũng thấy đáng. Nhìn thấy dáng vẻ đầy tâm sự của Long Viêm Dạ, Hinh Dư giống như bạch tuộcbám vào người Viêm Dạ, dùng giọng nói nũng nịu hỏi thăm."Viêm Dạ, anh làm sao vậy? Hình như anh có tâm sự phải không?"
"Haizzz ----- một lời khó nói hết được. Anh muốn em nhìn thấy cái này."
Long Viêm Dạ ôm Hinh Dư lên phòng. Không gõ cửa, Long Viêm Dạ đẩy cửa phòngAn Tiểu Yêu, lúc này An Tiểu Yêu đang nằm trên giường xem tivi, nghethấy tiếng mở cửa vội vàng quay đầu lại nhìn, ngay lập tức đen nửa mặt.Long Viêm Dạ, tên khốn này, lại dám dẫn một con hồ ly vào phòng mình,ánh mắt còn đầy khiêu khích, An Tiểu Yêu lập tức hiểu ra âm mưu củangười này, muốn tìm phiền toái đến cho mình đây. Mặt An Tiểu Yêu khôngbiến sắc, khẽ nhìn lướt qua hai người họ rồi quay lại tiếp tục xem tivi. Cô gái kia như người không xương vậy, dựa hẳn vào người Long Viêm Dạlàm gì chứ, tuy mắt nhìn tivi nhưng trong đầu chỉ có hình ảnh của haingười kia thôi. Không biết vì sao khi thấy Long Viêm Dạ ôm người phụ nữkhác, trong lòng An Tiểu Yêu lại cảm thấy khó chịu.
"Viêm Dạ, anh bảo em nhìn gì vậy?"
"Hinh Dư, em nhìn thấy cô gái kia rồi chứ?"
"Dạ thấy, người đó là ai?"
"Là vợ tương lai của anh."
Đầu Hinh Như như sắp nổ tung, mình còn tưởng ngoài mình ra không có ai xứng làm vợ tương lai của Long Viêm Dạ hơn, vậy mà giờ chui ở đầu ra một con nhóc chiếm mất chỗ đó của mình thế này. Nếu không có Long Viêm Dạ đỡthì có lẽ Hinh Dư đã ngã rồi, không tin nổi vào tai mình, Hinh Dư nắmchặt tay Long Viêm Dạ muốn xác nhận lại thông tin."Viêm Dạ, anh vừa nói cô ấy là vợ tương lai của anh à?"
"Đúng vậy, anh cũng không có cách nào. Cô ấy tự đến nhà anh nhưng không ngờ mẹ anh lại đồng ý."
Suýt chút nữa An Tiểu Yêu ném cái điều khiển vào mặt Long Viêm Dạ, tên nàydám bảo là mình tự mò đến nhà anh ta sao? Đúng là bẻ cong sự thật, trước lúc ăn tối còn luôn miệng nói mình là do anh ta thuê về, giờ lại nóikiểu khác với người phụ nữ kia, đúng là nói đen hóa trắng mà, nhất địnhlà anh ta cố tình nói thế để chọc tức mình đây. Trong mắt An Tiểu Yêusắp phun ra lửa, hận không thể đập nát mặt Long Viêm Dạ.
Trong lòng Hinh Dư xuất hiện ngọn lửa ghen tuông, buông tay Long Viêm Dạ, từng bước tiến lại gần An Tiểu Yêu.
"Cô định làm gì? Cô đừng có qua đây, anh ta nói láo đấy, cô đừng có tin."
Khi thấy Hinh Dư đang nổi giận tiến lại về phía mình, An Tiểu Yêu vội vànggiải thích. Phụ nữ mà ghen thì rất đáng sợ, mình oan mà, mình chỉ đánhanh ta có hai cái thôi mà. Dám tìm bà la sát này về để trị mình sao, AnTiểu Yêu thật khóc không ra nước mắt.