Mục lục
Truyện Chiến Thần Hào Môn Giang Ninh Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2017:

Không ai dám ở loại trường hợp này kêu một cái giá vớ vẩn cả, cho dù là Lý Thành Phong cũng không được, nếu đã hét ra cái giá đấy thì phải bỏ tiền ra, nếu như không giao tiền ra được thì……

Ông Takayama đây, cũng không phải là quả hồng mềm thích bóp thế nào thì bóp.

“Thưa ngài, ông Takayama nói ngài muốn thanh toán thế nào cũng được, một chút nữa ông ấy muốn mời ngài đây sang đó ngồi một chút, uống một chút trà, không biết ngài đây có đồng ý hay không?”

“Có thể.”

Giang Ninh thản nhiên nói.

Anh vây tay A Phi lập tức tiến lên một bước, hơi cúi đầu nhìn xuống người chủ trì buổi đấu giá, lớn tiếng nói: “Thanh toán như thế nào? Thanh toán công khai hay là riêng tư? Ông đây trực tiếp chuyển khoản!”

Mẹ nó, quá ngang tàn rồi!

Mấy nhân viên công tác lập tức tiến lên, dáng vẻ thận trọng hiển nhiên là bị khí thế của đám người Giang Ninh hù dọa.

Người có tiên không phải là không có, kẻ được xem là có tiền ở hiện trường cũng không ít, nhưng có tiên giống như Giang Ninh, giàu có nhiều tiền mà có khí thế thì chưa từng thấy qua.

Đám người Giang Ninh thanh toán ngay tại chỗ, trực tiếp quẹt thẻ!

Người ở hội trường nhìn thấy A Phi từ trong túi móc ra một chồng thẻ đen tượng trưng cho tài phú và địa vị, bọn họ lại một lần nữa bị một màn trước mắt này khiến cho hít thở không thông!

Thậm chí có người nhịn không được, đưa tay lên dùng sức bóp lấy cổ của mình, hận không thể bóp mình chết tươi ngay tại chối “Đây là thẻ một trăm tỷ cầm lấy mười tấm, đây là thẻ hai trăm tỷ anh cũng cầm lấy mười tấm, một nghìn tỷ cộng thêm hai nghìn tỷ, đủ rồi chứ?”

A Phi vừa đếm vừa nhìn người chủ trì buổi đấu giá, vẻ mặt của anh có chút tùy ý, giống như trong tay anh đang cầm không phải là loại thẻ đen thể hiện cho sự tài phú kếch xù, mà chỉ là những lá bài poker.

Người chủ trì buổi đấu nói một chữ, cảm giác yết hầu rất khô khốc, những chữ đằng sau làm sao cũng không nói ra được, anh vội vàng dùng lực ho khan hai tiếng: ‘Khụ khu! Đủ rồi! Đủ rồi!”

A Phi tiện tay ném thẻ lên bàn.

“Đủ rồi thì quẹt thẻ đi, tranh thủ thời gian nhanh lên! Mật mã đều là sáu số không.”

Thái độ thờ ơ đó không có khác biệt gì so với Giang Ninh!

Thật là biết chọc tức người khác mài Thật sự là quá khinh người!

Ở trên bàn kia, tưng ứng với mấy công ty đưa ra thị trường.

Nhưng ngay cả mắt Giang Ninh cũng không thèm nháy một cái.

Anh ta có tiền như vậy, còn mở công ty làm gì nữa……

“Tích tích”

Hai mươi tấm thẻ toàn bộ quẹt xong, toàn thân nhân viên công tác đã sớm run lẩy bẩy, trên trán đều là mồ hôi.

Tay cầm thẻ đen còn run dữ dội hơn, cả người bị một áp lực vô hình đè ép khiến bọn họ muốn ngất luôn tại chỗ.

“Thưa ngài thẻ của ngài……”

“Quẹt xong rồi, thì còn lấy thẻ này làm cái gì nữa?”

A Phi liếc mắt vẻ mặt ghét bỏ.

Có người đứng dậy rời khỏi đây, thực sự không thể xem tiếp loại chuyện như thế này nữa, người không chỉ sẽ bị tức chết, còn khiến cho người ta vô cùng xấu hổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK