Mục lục
Truyện Chiến Thần Hào Môn Giang Ninh Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 393

Nhìn mười mấy người đang vây lấy mình, Lưu Tiểu Đao không chút sợ hãi ngược lại có chút kinh ngạc.

Một câu lạc bộ của một thành phố nhỏ lại có nhiều người bảo vệ như vậy.

Chị dâu trong miệng của họ lại là người nào?

Diệp Khinh Vũ thật biết chọn chỗ, lại trốn ở nơi như vậy, Xem ra cô ta còn chưa nhận thua, muốn khiêu khích cậu Tô đây mà R -.: “Làm phiền chị dâú”

Bây giờ người phụ trách canh chừng câu lạc bộ là Thập.

Tam, xếp thứ mười ba trong đội sói, thực lực lại xếp trong top 5, nghe nói có người đến câu lạc bộ làm loạn, hắn lại có chút hưng phấn.

Mấy người anh Cẩu theo Hoàng Ngọc Minh đi Kiến Châu kiến lập lại trật tự rồi, Đông Hải này để lại cho họ canh giữ.

Mà câu lạc bộ tự nhiên là nơi rất quan trọng, là nơi chuyên để Giang Ninh và Lâm Vũ Chân bọn họ nghỉ ngơi thả lỏng.

Ở đây cũng có người dám đến làm loạn?

“Bọn mày gan lớn đó”

Thập Tam đanh mặt lại, “Cho bọn mày một cơ hội, cút HSNnn Giang Ninh dạy phải dùng đức để khiến người khác.

phục, bọn họ đều nhớ rõ.

“Thật huênh hoang, chỉ một câu lạc bộ nhỏ như vậy cũng dám nói chuyện với tao như vậy!”

Lưu Tiểu Đao ngược lại tức giận rồi, cười lạnh nói, “Mười mấy người thì sao? Đều cút hết cho tao, nếu không đừng trách tao không khách khít”

Hắn vừa cuộn chặt nắm tay thì lập tức khí thế cả người nổi lên.

Hắn thật sự không bỏ mấy người Thập Tam vào trong mắt.

“Bốp!”

Không đợi hắn ra tay, Thập Tam đã ra tay trước rồi.

Giống như một con khi linh hoạt, nhanh đến kinh người, lập tức xông đến trước mặt Lưu Tiểu Đao, hung hăng tát một cái.

Cái tát này trực tiếp khiến Lưu Tiểu Đao bị đánh bay ra ngoài!

Dùng đức khiến người khác phục, cơ hội đã cho rồi, nhưng mấy tên này không trân trọng.

“Mày… tao là người của nhà họ Tô Thành Hải!”

Lưu Tiểu Đao không ngờ đối phương nói ra tay là ra tay liền, che mặt tức giận quát.

“Nhà họ Tô?” “Các bạn chọn trang web trên hình đọc khích lệ team ra chương đều mỗi ngày nhé!”

Thập Tam nhíu mày.

Lưu Tiểu Đao vừa nhìn biểu cảm của hẳn, biết anh ta bị dọa rồi, mặt đỏ ửng đứng dậy xông đến trước mặt Thập Tam muốn đòi lại một cái tát!

“Bốp!”

Điện thoại, ví đến cà giày trên người của chúng đều bị lột sạch, ngồi ở bên đường dường như tuyệt vọng!

Đông Hải này rốt cuộc là nơi quỷ quái nào?

Họ tự khai gia tộc, nói là nhà họ Tô của Thành Hải lại còn bị đánh?

Bây giờ giày không còn rồi, điện thoại cũng không, quần áo trên người đều bị lột sạch chỉ chừa lại cho chúng một cái quần trong.

Đông Hải thì không dám về, đến nơi khác thì đi đến lúc nào?

Dù có muốn liên hệ với nhà họ Tô cũng phải có điện thoại, trên đường muốn chặn xe lại, người khác nhìn thấy bộ dạng này của họ thì lập tức đạp ga chạy đi, sợ là gặp phải tên thần kinh.

Lưu Tiểu Đao như muốn khóc, đây rốt cuộc là nơi quái quỷ gì!

Họ chưa từng nhếch nhác như vậy bao giờ, họ chính là người của nhà họ Tô Thành Hải, điều này càng khiến họ bực bội hơn so với việc giết họ.

Lúc này, trong câu lạc bộ tự nhiên.

Thập Tam đi đến cửa, cung kính nói: “Chị dâu, bên ngoài có người đến kiếm chuyện, nói là nhà họ Tô của Thành Hải”

Nghe thấy lời này, Diệp Khinh Vũ lập tức căng thẳng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK