"Khuynh Địch, tốt! Hảo hài tử a..." Hách bá nắm thật chặt tay của Trần Khuynh Địch, bên trên khuôn mặt đầy nếp nhăn cũng lộ ra nụ cười từ trong thâm tâm. Vốn dĩ sau khi thối lui khỏi chỗ đó, hắn đã làm xong chuẩn bị sống quãng đời cô độc còn lại ở Thuần Dương Cung, bình thường đã quen với sự lạnh nhạt của người khác, chỉ là hắn như thế nào cũng không nghĩ đến, đệ tử thân truyền của chưởng giáo, Đạo Tử chân truyền - Trần Khuynh Địch, thế mà lại quan tâm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.