Vừa dứt lời...sau khi nghe xong lời nói của Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm, Lạc Tương Tư đầu tiên là lộ ra vẻ mặt ngây ngốc không hiểu, sau đó lộ ra thần sắc hồi tưởng, ngay sau đó lỗ tai cơ hồ là lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được trở nên đỏ bừng, hơn nữa còn cấp tốc lan tràn đến gương mặt, ngay cả giọng nói cũng trở nên nhỏ hơn. "Chuyện kia..." "Xem đi! Là chột dạ a!" "Tương Tư tỷ thật quá đáng!" Lạc Tương Tư vội vàng phất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.