Ánh sáng lấp loé, chiếu sáng toàn bộ tầm mắt của Trần Khuynh Địch, chỉ chốc lát sau mới xem như dần dần tiêu tán. Sau khi Trần Khuynh Địch thích ứng với ánh sáng ở nơi này, bắt đầu dò xét hoàn cảnh chung quanh, lúc này mới phát hiện ra bản thân dường như đã từ một căn phòng học to lớn đi tới một căn phòng nhỏ hẹp. Ánh sáng mờ tối, màn cửa được căng ra, tạp vật ở khắp mọi nơi, ở góc tường có ánh sáng xanh lấp loé, trên sàn nhà bên cạnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.