Mục lục
Tần Triều Mỹ Mãn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau nhật thực Mông Ngao liền mang binh quay về Hàm Dương thành, sáu tháng cuối năm không có ý định đi ra ngoài, mà thống lĩnh cấm quân hiện tại vẫn là Mông Vũ tướng quân.

Binh lính của Mông Ngao lão tướng quân vẫn còn đang đóng quân bên cạnh Hàm Dương thành, đợi sang năm nhìn xem muốn đi đâu cùng người chém giết.

Không thể không nói, quân Tần thật thích đánh nhau, đánh nhau còn đặc biệt dữ dằn!

- Tạm thời trước không cần tùy ý đi ra ngoài, làm cho Tân Thắng đi thương lượng với người bên ngoài một chút, hỏi thăm tình huống.

Cam Lỗi nói.

Tân Thắng đi được chốc lát lại dẫn theo một người trở về!

Người này Lý Quý Dương nhận thức, là người bên cạnh Cao chiêm sự!

- Công tử, chủ nhân của tiểu nhân nói trong cung có thể xảy ra chuyện, hiện giờ trong cung giới nghiêm, bọn hắn cũng không thể tùy ý đi lại hỏi thăm, làm cho ngài nhất định không nên vào cung, bên ngoài ổn định!

Người kia nói xong liền muốn đi:

- Tiểu nhân còn phải đi về trong nhà lấy đồ vật cho chủ nhân.

- Được, ngươi cũng để ý!

Lý Quý Dương nhanh chóng thả người.

Lý Phúc tiễn người đi ra ngoài, thuận tiện cho một kim an ủi, người kia thu, lúc đi thật vội vàng, còn men theo chân tường mà đi.

Đưa người đi, Dương Phi Anh cũng tới:

- Có thể hỏi thăm là chuyện gì xảy ra không?

- Không hỏi ra được, chỉ biết là trong cung xảy ra chuyện.

Cam Lỗi ngồi nơi đó suy nghĩ, trong cung có thể xảy ra chuyện gì đây?

- Hôm nay ngày mấy?

Lý Quý Dương chợt lóe linh quang.

- Hôm nay là tháng năm, bính ngọ.


Dương Phi Anh vội nói:

- Cũng không phải là ngày gì a!

Mới vừa nói xong, bên ngoài có người tới:

- Tần An quân, thỉnh chuẩn bị quần áo trắng, quốc chủ, hoăng.

Trong sách cổ nói bính ngọ tháng năm, kỳ thật chính là âm lịch ngày năm tháng năm.

Mà ở một ngày này, Trang Tương Vương, hoăng.

- Như thế nào lại như vậy? Sao có thể như vậy?

Lý Quý Dương còn nhớ rõ, ít nhất phải là tháng mười một a!

Hơn nữa mình còn cho hắn ngọc hoàn, đó là vật phẩm tu chân!

Có thể đỡ một mạng!

Trang Tương Vương ở trong Tần Vương cung, là ai có thể lấy được hai lần mạng của hắn?

- Tần An quân, nén bi thương!

Người tới là một lão nội thị, chứng kiến ánh mắt Lý Quý Dương đỏ bừng, bộ dạng không thể tin, so sánh với Lữ Bất Vi nghe được tin chúa thượng qua đời, tốt hơn nhiều lắm!

- Như thế nào có thể đây? Quốc chủ nghĩa phụ khỏe mạnh như vậy? Ta còn tặng qua thuốc bổ, nhân sâm, kéo dài tính mạng khẳng định không thành vấn đề!

Lý Quý Dương kiên định tin tưởng sản phẩm không gian của mình, nhất định không phải vật phàm.

- Chúa thượng cho dù mạnh khỏe, nhưng mà.. dược liệu của ngài trừ phi dùng cho người sắp chết, nếu không chúa thượng vẫn không cứu!

Lão nội thị như nhớ ra gì đó, vẻ mặt bi phẫn:

- Thỉnh Tần An quân tiến cung đi thôi, hiện giờ Triệu Cơ phu nhân cùng Doanh Chính công tử đều rối loạn, Triệu Cơ phu nhân đã bất tỉnh.

Theo điểm này lão nội thị hết sức xem trọng Triệu Cơ phu nhân, ít nhất nàng thật sự vì quốc chủ mà bi thương quá độ, trong lòng là có quốc chủ.


- Được!

Lý Quý Dương lau mặt:

- Người đâu, lấy quần áo trắng, ta muốn tiến cung!

- Có thể đi vào được không?

Dương Phi Anh nói:

- Ta đi qua Văn Tín hầu phủ, Lữ Bất Vi không ở nhà.

Bên ngoài rối loạn, bọn hắn có thể đi vào trong cung sao?

- Có thể!

Lý Quý Dương trầm giọng nói:

- Người khác không thể đi vào, ta nhất định có thể, ta là Tần An quân, là nghĩa tử của quốc chủ!

Trước khi đi, Lý Quý Dương tìm Cam Lỗi:

- Tiên sinh, có một sự tình, không nói qua cho ngươi, ở trong phủ đệ của ta có đào một lối đi, từ trong phủ thông hướng bên ngoài Hàm Dương thành.

Cam Lỗi:

- !

Có chút tức giận muốn không thở được.

Không biết từ khi nào thì công tử liên hệ được người đào đường hầm!

Còn thông hướng ngoài thành, công trình lớn như vậy còn làm được bí mật, làm sao lại tùy tiện nói ra đây?

Nhưng không thể phủ nhận trong lòng Cam Lỗi thật ấm áp, biết Lý Quý Dương không phòng bị hắn!


Dương Phi Anh thì thật kích động, Tần An quân có thể đem bí mật này nói ra trước mặt hắn, là đối đãi hắn như người một nhà đâu! Lý Quý Dương đem người chia làm hai đội: Một đội bảo vệ mình tiến cung, một đội bảo hộ Tần An quân phủ.

Theo sau lại cho tiểu Cam La mang theo mười sáu thân vệ, dẫn tới chỗ đường hầm đi ra khỏi Hàm Dương thành.

- Người khác ta cũng không tin được, hôm nay chỉ cho các ngươi mật đạo, ra khỏi thành thì đi Lý gia trang, làm cho người trong nhà phòng bị, đừng phóng người lạ vào nhà.

- Công tử yên tâm, chúng tôi biết nặng nhẹ!

Đừng nhìn tiểu Cam La nhỏ, mấu chốt là thân phận của hắn, người nào không biết hắn là con trai độc nhất của tiên sinh Lý Quý Dương.

Cam Lỗi sờ đầu đứa con xem như là an ủi, hắn biết Lý Quý Dương cất bước Cam La là làm cho hắn không có nỗi lo về sau.

- Ân.

Lý Quý Dương cũng sờ sờ đầu danh nhân lịch sử.

Nhưng Lý Quý Dương không biết lúc Cam La rời đi, lại mang theo Lan nãi mẫu cùng tiểu Lý Tín, lưu lại Thuần Nhã, thuận tiện nói cho Lý Quý Dương một tiếng.

Lý Quý Dương mang người đi ra phủ đệ.

Bên ngoài đã giới nghiêm, rất nhiều binh lính canh gác, không biết Tân Thắng dùng vật gì đưa cho bọn hắn xem, bọn họ một đường thông hành không bị ngăn trở.

Đi tới cửa cung, phát hiện Lữ Bất Vi đang đứng bên ngoài!

Lữ Bất Vi đi qua đi lại, lại không thể như Dương Phi Anh đã nói, tiến cung!

Hắn lại bị ngăn cản bên ngoài cửa cung!

Mà tình huống cửa cung lại làm cho Lý Quý Dương xem mà không rõ.

Hai đám người đều mặc quần áo quân Tần, đối diện lẫn nhau, bộ dạng như là đối nghịch!

- Đây là có chuyện gì?

Lý Quý Dương đi tới gần liền hỏi.

- Bọn hắn không cho bản tướng đi vào!

Lữ Bất Vi tức giận muốn nổ.

- Không có mệnh lệnh, ai cũng không được đi vào!

Đầu lĩnh hẳn là một đô úy.

Đô úy thống lĩnh năm ngàn binh lính, dựa theo quy định chủ tướng một Tần quân trận chính là đô úy, hiện giờ một đô úy lại tự mình đến thủ cửa cung.


- Ta là tướng bang!

Lữ Bất Vi gầm lên giận dữ:

- Bản tướng muốn vào cung, đây là lệnh bài!

Nguyên lai hắn cũng có lệnh bài nơi tay, nhưng vị đô úy kia cũng không nể mặt:

- Lệnh bài của ngài hiện tại không thể dùng!

Lý Quý Dương nhìn thoáng qua, đó là một lệnh bài đồng thau, hình như là một nửa, một nửa khác hẳn nằm ở trạm gác cảnh vệ cửa cung, đến lúc đó hợp lại nếu khớp thì sẽ cho người đi vào, không khớp thì đem người bắt lại!

Cổ đại không giống như hiện đại, tin tức lưu động mau, công nghệ cũng phát đạt, lệnh bài đều riêng biệt thân phận, không ai có thể giả mạo.

- Người nào có thể sử dụng?

Lữ Bất Vi rõ ràng là không tin!

- Của ta đây?

Lý Quý Dương tiến lên, móc ra lệnh bài của mình, lệnh bài của hắn là hoàng ngọc, còn có hai chữ "Tần An".

Là dùng chữ giáp cốt khắc chế mà thành, phía dưới còn xuyết lên kim châu tử cùng bạch trân châu, tua cờ màu vàng.

- Người tới chính là Tần An quân?

Chứng kiến lệnh bài, đô úy lập tức nhìn Lý Quý Dương.

- Đúng vậy.

Lý Quý Dương hào phóng thừa nhận thân phận, hiện tại hắn chỉ muốn nhanh chóng tiến cung nhìn thấy Doanh Chính cùng Triệu Cơ.

Trong lịch sử, Doanh Chính đăng cơ, nhưng khi đó hai mẹ con họ thân cận với Lữ Bất Vi, Lữ Bất Vi mới ủng hộ Doanh Chính, hiện giờ hai mẹ con họ lại bài xích Lữ Bất Vi a!

Ai biết Lữ Bất Vi có tiếp tục duy trì Doanh Chính hay không?

Nếu Lữ Bất Vi không ủng hộ bọn họ đây?

Lý Quý Dương đều nghĩ kỹ, Trang Tương Vương đã chết, mình kéo dài mạng cho hắn không thành công, Doanh Chính nhất định phải lên làm Tần quốc đứng đầu, nếu không được thì mình phải làm thịt Lữ Bất Vi!

- Người đâu, phái một đội nhân mã hộ tống Tần An quân vào cung!

Đô úy xác nhận lệnh bài, lại lập tức cho đi, còn phái nhân mã hộ tống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang