Gần nhất trong giới giải trí không có tin tức lớn gì, khó có được một đề tài mang tính bùng nổ như vậy, mọi người đương nhiên đều rất kích động.
Trang Diễn nhân khí luôn luôn rất cao, đề tài liên quan đến cậu tự nhiên hấp dẫn người đọc. Cậu bị bao dưỡng loại scandal này đủ để các trang báo giải trí lớn treo đầu đề một tuần, mà đồng thời tương ứng chính là —– nếu như xử lý không tốt, chuyện này liền trở thành bước chuyển ngoặt trong sự nghiệp của cậu, từ đỉnh cao nhất rơi xuống điểm thấp nhất.
Người đại diện phái người tới đón bọn họ, vài vị bảo tiêu cao lớn cường tráng mất rất nhiều công sức che chở cho Trang Diễn thoát khỏi đoàn người đông đúc, rồi lại xô đẩy trèo lên xe của công ty đã chờ sẵn. Người đại diện trước đó dặn cậu cái gì cũng đừng nói, Trang Diễn sau khi lên xe nhìn đám người ngoài cửa sổ xe, vỗ vỗ ngực mình, cảm thán nói: “Tôi nổi danh như vậy sao.”
Trợ lý vừa rồi suýt chút nữa bị microphone của phóng viên chọc thẳng vào mũi, trong lòng vẫn còn sợ hãi, nhịn không được hỏi: “Cậu một chút cũng không lo sợ à?”
Trang Diễn nở nụ cười: “Vẫn tốt.”
Cậu không biết bản thân bị làm sao, tới lúc này rồi ngược lại nội tâm vô cùng bình tĩnh, ước chừng là trước lạ sau quen, dù sao cậu sớm không phải lần đầu tiên trải qua loại chuyện này.
Thời điểm học đại học cậu cùng Văn Tu Viễn qua lại, bạn cùng phòng chung quy vẫn phát hiện một chút. Văn Tu Viễn thỉnh thoảng sẽ phái người tới đón cậu đi chăm sóc mèo, lại thay cậu tiếp nhận vài bộ phim truyền hình sau này rất có danh tiếng, giữa các bạn học dần dần liền bắt đầu đồn đại rằng cậu bị ông chủ nhà giàu mới nổi bao dưỡng, lời nói cực kỳ khó nghe, truyền đến cuối cùng, trong lời đồn Trang Diễn thậm chí đã công khai giá cả, một đêm bao nhiêu, cả tháng bao nhiêu, kể ra vô cùng rõ ràng chi tiết. Có một số bạn học bởi vì chuyện này cố ý xa lánh cậu, trong đó có không ít người là bạn tốt của cậu. Trang Diễn chịu đả kích, tinh thần sa sút một trận, cuối cùng mới biết được là do cái lưỡi không xương của Chương Lâm.
Cậu cùng Chương Lâm ầm ĩ một trận, Chương Lâm mắng cậu biến thái, nói cậu từ nhỏ bị cha mẹ vứt bỏ, khó trách sẽ tạo thành loại tính cách vặn vẹo biến thái như vậy, Trang Diễn tức giận cùng Chương Lâm đánh nhau. Cậu từ nhỏ thân thủ nhanh nhẹn, chỉ bị bầm tím, Chương Lâm lại có chút nghiêm trọng. Gia đình Chương Lâm có chút quyền thế, sự tình náo loạn đến cuối cùng, cha mẹ của Chương Lâm yêu cầu trường học xử phạt Trang Diễn, còn muốn thông báo tới người thân của Trang Diễn, đòi bồi thường một khoản tiền thuốc men đắt đỏ.
Trang Diễn cùng cha mẹ từ lâu đã cắt đứt liên hệ, tự nhiên sẽ không thông báo cho cha mẹ đến trường học giải quyết chuyện này. Trái lại Văn Tu Viễn phát hiện ra cậu bị thương, nghĩ đủ biện pháp tìm hiểu mới biết được sự tình phát sinh trong trường học.
Văn Tu Viễn để tiểu trợ lý đi gặp cha mẹ của Chương Lâm, thái độ hết sức rõ ràng, tiền bồi thường thuốc thang là đương nhiên, chỉ có điều sau khi bồi thường, Chương Lâm phải hướng Trang Diễn nói lời xin lỗi, đồng thời chủ động xóa bỏ tin đồn về Trang Diễn ở trong trường học, chứng minh những lời bản thân nói trước đây đều là giả dối.
Cha mẹ của Chương Lâm mới đầu còn rất khí phách, nói con trai mình khẳng định không có nói sai, ước chừng định bắt nạt Trang Diễn không có cha mẹ ở bên cạnh, tiểu trợ lý tuổi còn trẻ, bọn họ chỉ cho rằng người này là anh trai của Trang Diễn. Dây dưa một hồi, Văn Tu Viễn phiền phức, ngày hôm sau để luật sư tới tìm cha mẹ Chương Lâm, tiền thuốc men tạm thời không bàn đến, phía bọn họ muốn khởi tố Chương Lâm về tội phỉ báng.
Chương Lâm lúc này mới đối với Trang Diễn giải thích nhận sai, đồng thời cùng các bạn học chủ động làm sáng tỏ lời đồn, sau đó vẫn luôn hướng Trang Diễn xin lỗi, nói bản thân nội tâm áy náy. Xử phạt của trường học bởi vì nguyên nhân không rõ cũng chậm chạp không quyết định, nhưng cái loại cảm giác bị người ta độc mồm độc miệng hãm hại này, Trang Diễn cũng nhớ kỹ. Lúc ấy kẻ tung tin đồn là bạn học của cậu, thậm chí còn có vài người trước kia là bạn tốt của cậu, mà hiện tại người thân thiết đều ở bên cạnh cậu, sẽ không có ai đối với cậu vứt bỏ xa lánh, khua môi múa mép đều là những kẻ cậu căn bản không quen không biết, cậu cần gì phải để ý như vậy.
Người đại diện gọi điện thoại cho Trang Diễn, bảo cậu đem việc này nói với Văn Tu Viễn một tiếng.
Sự tình huyên náo lớn như vậy, Trang Diễn nghĩ Văn Tu Viễn hẳn là đã sớm biết. Cậu gọi điện thoại cho Văn Tu Viễn, điện thoại vừa được tiếp nhận, cậu còn chưa kịp nói chuyện, đối phương đã giành trước mở miệng: “Tôi đã biết.”
Trang Diễn không biết nên nói cái gì mới tốt, cậu nghĩ nghĩ, cũng chỉ có thể thành thành thật thật nói: “Thực xin lỗi.”
Văn Tu VIễn: “…”
Trầm mặc đáng sợ.
Trang Diễn nghĩ lẽ ra không phải như vậy, vì cái gì mỗi lần cậu cùng Văn Tu Viễn nói chuyện, cuối cùng sẽ biến thành bộ dạng này. Có lẽ cậu cùng Văn Tu Viễn vốn không phải người chung một đường, cho nên không có yêu thích hứng thú chung, tự nhiên cũng không tìm được biện pháp để có thể câu thông.
“Em trước hết về nhà.” Văn Tu Viễn nói, “Chuyện này để tôi xử lý.”
Hắn nói nhẹ nhàng bâng quơ, tựa như phát sinh chỉ là một sự tình vô cùng đơn giản. Trang Diễn chung quy cảm thấy được hắn đang cố hết sức ngụy trang, để cho bản thân không cần quá mức lo lắng… Nhưng mà Văn Tu Viễn là người săn sóc như vậy sao?
Trang Diễn nghĩ nghĩ, thấp giọng nói: “Được.”