Trần Ương thở hổn hển, vừa nghe thấy tiếng nói chuyện của đám đàn ông kia thì lập tức hốt hoảng nhưng không cách nào nhảy xuống người Nhai Thạch mặc đồ, cậu sợ đến mức ứa nước mắt, bắt yêu quái mau đưa mình đến chỗ không ai phát hiện.
Thế là Nhai Thạch lại bế cậu toàn thân trần truồng vào hang động chật hẹp kia.
Ngoài hang có cây cỏ che chắn nên rất khó thấy được bên trong.
Trần Ương cảm giác ánh sáng trước mắt bỗng nhiên tối sầm, cậu co quắp rúc vào bên trong, thiếu niên nằm đè lên người cậu, tiếp tục thao cậu còn đang khóc thút thít rồi bảo cậu: "Khi A Ương mang thai, thân thể sẽ thích làm chuyện này, lỗ nhỏ không thể rời xa tinh dịch, nếu đói tinh dịch A Ương sẽ thường xuyên tè ra quần."
"Đừng mà......" Thân thể Trần Ương run rẩy, cậu đã hơi tỉnh táo lại, nghe Nhai Thạch nói vậy thì thút thít nói, "Tôi không muốn tè ra quần, tôi muốn về nhà......"
Cậu đến để giải quyết vấn đề chứ đâu phải để làm vấn đề trở nên nghiêm trọng hơn!
Việc cấp bách là đi tìm yêu quái tiền bối kia nhưng Nhai Thạch nói phải chờ thêm lát nữa tiền bối mới đến, để cậu thoải mái hơn một chút hắn lại thao cậu mấy lần.
Thân thể cậu đúng là ngày càng thèm khát bị thao, vừa chạm nhẹ đã chảy rất nhiều nước. Trần Ương nhận ra chuyện này nhưng chẳng thay đổi được gì, chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào yêu quái tiền bối chưa từng gặp mặt kia, nhờ đối phương giải lời nguyền mang thai này.
"A Ương gầy như vậy phải ăn nhiều một chút mới sinh em bé được." Nhai Thạch ra vào trong lỗ nhỏ của Trần Ương, nghe tiểu thê tử bị thao dưới người mình không kìm được nức nở thì vô cùng hưng phấn, phía dưới càng thêm hung hãn, mỗi lần hắn đâm vào chỗ sâu, vách thịt mềm mại của A Ương lại bị kích thích kẹp chặt hắn thật sảng khoái.
Trần Ương chỉ nghe được tiếng rên rỉ của mình chứ không biết Nhai Thạch đang nói gì, những cơn cực khoái dồn dập không cách nào cự tuyệt khiến cậu suýt ngất đi, khó khăn lắm mới đợi được lần này kết thúc, thiếu niên rút dương v*t vừa bắn xong ra ngoài, cậu xụi lơ không còn sức đứng lên, trong bụng căng trướng, cửa huyệt chảy ra chất dịch màu trắng sữa.
Cậu nghe Nhai Thạch bảo mình nghỉ ngơi một lát rồi ra ngoài hang lấy ít trái cây cho cậu ăn, sau đó để cậu ở lại đây một mình.
Hòn đá nhét vào bên trong dường như luôn mút lấy thịt mềm của cậu, kích thích cậu tiết ra chất lỏng dâm mỹ thơm ngọt. Trần Ương muốn lấy nó ra nên gắng gượng bám vào tảng đá ngồi dậy, thử banh rộng chân rồi thò ngón tay vào mò mẫm.
Hòn đá chưa lấy được mà tinh dịch yêu quái vừa bắn vào lại chảy ra ồ ạt.
Núm vú cậu cứng ngắc, lúc nãy bị Nhai Thạch liếm mút xoa bóp hồi lâu làm bộ ngực hơi nở nang.
Cậu muốn về nhà nhưng giờ không có đồ mặc nên chỉ có thể trần truồng ở đây chờ yêu quái.
Trần Ương ngồi thừ ra, tính cậu vốn kín kẽ bảo thủ, nào ngờ sau khi về quê lại liên tiếp làm chuyện này với yêu quái mấy ngày liền, hơn nữa còn không ghét đối phương đụng vào mình, khi được yêu quái hôn trong lòng cậu thật sự rất hạnh phúc.
Nếu có con thật thì phải nuôi thế nào đây?