Tiểu Ngọc đứng dậy đi ra đến cửa chính liền quay đầu lại nhìn Nhi Nhi
- Cô không định đi sao?
Giang Giang đứng cạnh Nhi Nhi ghé sát tai nàng...
- Đón chủ nhân của cô đó,Đi không?
Nói xong. Giang Giang bỏ đi luôn để lại Nhi Nhi trợn mắt như thể mình mới nghe nhầm.Nàng liền chạy theo hai người kia
"CHỦ NHÂN?!!
-"Chủ nhân của ta cũng chỉ có một là cô ấy... Không lẽ"
Nàng vừa chạy vừa rơi nước mắt.Nàng chạy đến sảnh triều đình.Một cô gái gương mặt lạnh lùng,vô hồn,xinh đẹp đến ngỡ ngàng,đứng gần đó.Nàng không cần biết gì cả liền lao đến
....
- Chủ Nhân,người đây rồi!!!
Gương mặt vô hồn có tia ấm áp chạy qua
-Nhi Nhi,sống tốt chứ...
Ở xung quanh mọi người ngỡ ngàng,có nàng tứ quận chúa rất gai mắt.Mới lúc nãy nàng ta bước ra cạnh Mạc Trúc liền bị Mạc trúc lơ đi,thật mất mặt trước mọi người.Liền sai nàng thất quận chúa cầm ly nước bước ra...
Choang!!!
Gương mặt Nhi Nhi ướt đẫm,phấn trên mặt cô trôi hết,chiếc ly bị Mạc Trúc hất vỡ
Gương mặt nhỏ,dễ thương hiện ra,làm ngỡ ngàng bao nhiêu người trong đó có vương gia ngồi chiếc ghế của bát vương gia...
Nhiều người xì xầm
-Hôm nay ngà gì vậy..Qúa nhiều mỹ nhân xuất hiện mà
-Từ đại công chúa Mộc Dung Các làm náo động hoàng cung,đến đại mỹ nhân Đông Phương Ngọc Giang nổi tiếng khắp kinh thành...
-Bây giờ còn xuất hiện hai mỹ nhân có vẻ đẹp băng thanh ngọc khiết nữa....
Tứ quận chúa giận đến nõi đỏ mặt định làm nàng ta mất mặt ai ngờ đâu...
Hừ thật tiếc chết mất....
Tiểu Ngọc thấy được liền nhếch môi
-Hồi hoàng thượng,lúc nãy có người cố tình hất nước lên mặt nha hoàn của ta,không lẽ người định để đó