• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Vi vừa cảnh giác vừa livestream trong suốt một tuần, cuối cùng cũng gặp được Tống Triết.
 
Cô vội vàng chạy đến giải trí Gạo, mới vừa từ thang máy lao ra, liền thấy Tống Triết từ bên kia thang máy đi ra.
 
Nhìn qua sắc mặt anh có chút tái nhợt, Dương Vi vội vàng nhìn lướt qua, cũng không nhiều lời.
 
Cơ thể nhỏ bé của Tống Triết không tốt lắm, tự mình lăn lộn, mấy năm xuất ngoại kia khiến cho dạ dày hỏng luôn rồi, nhìn qua có vẻ giống như một thanh niên khỏe mạnh, nhưng rất hay cảm lạnh và đau dạ dày, muốn giả bộ cũng không được.
 
Trước kia Dương Vi chăm sóc anh, nhìn thoáng qua như vậy, liền biết Tống Triết có thể lại bị bệnh. Chỉ là cô không nói chuyện, làm bộ cái gì cũng không hiểu, chỉ nhìn anh gật đầu coi như chào hỏi, sau đó xoay người đi đến phòng huấn luyện
 
Tống Triết gọi cô lại: “Đứng lại.”
 
Dương Vi không để ý đến anh, tiếp tục đi về phía trước, vì thế Tống Triết đã biết ý tứ của cô, nhíu mày nói: “Cô chờ một chút, tôi có chuyện muốn nói với cô.”
 
Dương Vi dừng bước chân, cô biết ngày này kiểu gì cũng đến, vì thế cô đã chuẩn bị thật lâu rồi.
 
Cô nhéo nhéo folder trong tay, hít sâu một hơi. Kỳ thật hôm nay cô thả lỏng hơn chút, bởi vì cô nhìn ra Tống Triết đang bị bệnh, cái gọi là bệnh đến muốn mạng người, lúc này Tống Triết tới tìm cô đàm phán, đây chính là ưu thế của cô.
 
Cô mỉm cười xoay người, ôn hòa nói: “Được .”
 
Tống Triết dẫn cô vào văn phòng của mình, sau đó đuổi tất cả mọi người đi ra ngoài, Dương Vi ngồi đối diện anh, hai chân nghiêng chéo một góc 45 độ, eo thẳng, nhìn rất thanh lịch lại thong dong.
 
Tống Triết quét mắt liếc cô một cái, trào phúng nói: “Tôi là kính chiếu yêu, cô là người như thế nào, ở trước mặt tôi cần gì phải cố làm ra vẻ như vậy?”
 
Động tác của Dương Vi hơi dừng một chút, Tống Triết dựa lưng vào ghế dựa, nói thẳng: “Video cô livestream tôi đều xem, cô thích cái gì, ngồi như thế nào, không cần thiết phải giả bộ.”

 
Dương Vi nghe được lời này, gật đầu, chậm rãi nói: “Nếu Tống tổng nói như vậy, tôi sẽ không khách khí nữa.”
 
Nói xong, Tống Triết liền thấy trong nháy mắt cả người Dương Vi thả lỏng hơn rất nhiều, một tay chống cằm ghé lên bàn nói: “Anh tìm tôi là muốn nói chuyện gì, giải trừ hợp đồng hay là thế nào?”
 
Tống Triết trầm mặc một lát, qua thật lâu, rốt cuộc anh mới nói: “Tuy rằng chúng ta đã ly hôn, nhưng cô là người mẹ tôi coi như con gái mà nuôi lớn, cho dù không phải vợ tôi, cũng là người nhà tôi.”
 
Dương Vi ngẩn người, đây thật sự là hiếm khi, từ trong miệng Tống Triết cô nghe được một câu nói dịu dàng đến thế. Cô ngơ ngác nhìn chàng trai trẻ đang rũ đôi mắt ngồi đối diện, thần sắc anh điểm tĩnh an ổn, mở hợp đồng của cô ra, lạnh nhạt nói: “Cho nên, tôi sẽ giải trừ hợp đồng với cô, sau đó sắp xếp cho cô một công việc khác. Cô muốn đầu tư, hoặc gây dựng sự nghiệp, mở cửa hàng, thậm chí những vị trí khác mà cô muốn, đều có thể.”
 
Nói xong, anh giương mắt nhìn về phía Dương Vi: “Nhưng , ngoại trừ làm streamer , giới giải trí cũng đừng tiến vào.”
 
Dương Vi không nói chuyện, sau một lúc lâu, cô chậm rãi nói: “Anh muốn giải trừ hợp đồng thì cứ giải, tiền vi phạm hợp đồng thanh toán hết là được, đừng nói nhiều như vậy.”
 
“Dương Vi,” thanh âm Tống Triết trầm xuống, “Tôi là vì muốn tốt cho cô.”
 
“Cuộc đời của tôi rất tốt, không cần anh tốt với tôi.” Dương Vi bình tĩnh mở miệng, “Tôi đang làm cái gì tôi rất rõ ràng, không cần anh tới chỉ điểm bến mê.”
 
“Vậy cô cứ đắm mình trụy lạc như vậy?!” Tống Triết chợt nâng cao âm lượng, Dương Vi lẳng lặng nhìn anh. Đối với tính tình anh cô quá mức rõ ràng, lúc ban đầu ôn tồn nói chuyện cũng đã cho cô đủ mặt mũi, đối với thái độ “Ngỗ nghịch” của cô, anh phát hỏa như vậy, mới là bộ dáng Tống đại thiếu gia anh nên có.
 
Cô nhấp ngụm trà, không lên tiếng, Tống Triết tức giận nói: “Cô làm streamer chẳng khác gì một con hát? Cô nỗ lực nhiều năm như vậy, học nhiều thứ như vậy, chỉ để làm mấy chuyện này sao? Cô nhìn xem , những người đó vào xem livestream của cô, là tới nghe cô nói giỡn sao? Là chú ý tài năng bên trong của cô sao? Nếu không phải cô trưng ra khuôn mặt như vậy, cô thật sự cho rằng có ai sẵn sàng để ý tới cô sao ?!”
 
Dương Vi mỉm cười, cô rũ đôi mắt xuống, nhìn ly trà, bình tĩnh nói: “Anh tiếp tục nói đi.”
 
“Có mấy lời nói tôi không muốn nói quá khó nghe,” Tống Triết chậm rãi nói, anh cũng hoàn toàn không nghĩ sẽ cãi nhau với cô, thả nhẹ thanh âm, “Nhưng người khác sẽ nói khó nghe. Dương Vi, cho dù cô rời khỏi Tống gia, tôi cũng hy vọng cô biết giữ thân phận.”
 

Dương Vi trầm mặc không nói lời nào, một lúc lâu sau, cô chậm rãi nói: “Anh cảm thấy vai hề rất đê tiện sao?”
 
Tống Triết ngẩn người, sau đó anh nghe thấy cô hỏi: “Anh cảm thấy những minh tinh đó thấp hèn sao? Anh cảm thấy những thứ trên internet đó không lên được mặt bàn sao? Anh cảm thấy những người dùng nước miếng để kiếm tiền là hạ thấp nhân cách sao ? Tống Triết, có phải anh cảm thấy cuộc sống nên chia làm ba bảy loại hay không, muốn làm một người cao quý, chắc hẳn từ nhỏ cô ấy đã phải tự hạn chế, đọc thì nên đọc luật pháp, nghe nhạc thì nên nghe nhạc cổ điển, nghệ thuật gia cùng cây cỏ có sự cách biệt một trời, ngoại trừ quy định của mấy người thì những thứ khác đều là rác rưởi.”
 
“Chính là vì cái gì?”
 
Dương Vi bình tĩnh nói: “Trên đời này tất cả các tác phẩm đều được dùng để giải trí , thư giãn tinh thần—— đương nhiên, ngoại trừ một số tác phẩm kíc.h thích cảm quan. Nhưng , nếu không phải k.ích thích bản năng của nhân loại, mà là lấy bất cứ một cái gì đó để điều động tinh thần và tồn tại dưới phương thức giải trí, thì đó lại là sự tiến hóa của nền văn minh nhân loại. Đó là bởi vì trên đời này mỗi người đều có hoàn cảnh sinh tồn khác nhau, sinh ra thị hiếu thẩm mỹ cũng khác nhau, chúng ta có thể nói rằng, những tác phẩm cao cấp hơn đích xác có thể dẫn dắt cho chúng ta suy nghĩ sâu sắc hơn, đối với khoa học xã hội thậm chí cả nền văn minh thì lại càng tạo nên các giá trị sâu sắc hơn, nhưng tại đây dưới sự sở hữu tác phẩm, có gì khác nhau sao?”
 
“Bọn họ chỉ phục vụ những đối tượng khác nhau.”
 
Dương Vi bình tĩnh trần thuật: “Bọn họ phục vụ với những tình cảnh khác nhau, người khác nhau, nhưng lại mang đến sự sung sướng về tinh thần tương tự như nhau, vì thế đối với nghề nghiệp của mình tôi có cảm giác kiêu ngạo. Thậm chí , đối với các ‘ tinh anh ’ chỉ sống trong thế giới của mình, hưởng thụ cái gọi là cao nhã, nhưng lại không có cách nào đồng cảm với các tầng lớp khác, không cách nào thấu hiểu cái thế giới rộng lớn này, tôi lại có cảm giác khinh thường, sự hẹp hòi vô tri của mấy người, khiến tôi cảm thấy không thể tưởng tượng được.”
 
Tống Triết nhíu mày nhìn cô, mang theo vài phần phẫn nộ, nhưng những lời Dương Vi nói lại khiến cho nội tâm của anh nhất thời có cảm giác chấn động.
 
Anh lẳng lặng nhìn cô, nghe cô ôn hòa mở miệng: “Tôi cảm nhận được cảm giác ấm áp tuyệt vời từ những ở tầng lớp trung lưu, thời điểm tôi mang lại niềm vui cho mọi người, tôi cũng cảm thấy rất vui vẻ. Đây là điều chưa từng có trong công việc trước đây của tôi. Tống Triết, anh luôn miệng nói anh vì muốn tốt cho tôi, nhưng anh phải biết rằng tự do tương đối là nhân quyền cơ bản của con người,nếu ngay cả quyền lựa chọn nghề nghiệp tôi cũng không có, tương đương với nhân quyền cơ bản của con người tôi cũng không có, vậy tôi tự do ở chỗ nào?”
 
“Dương Vi,” Tống Triết hít sâu một hơi, kỳ thật chính anh cũng có vài phần dao động, nhưng lại vẫn ương nghạnh nói, “Cô là đang giận dỗi với tôi. Những lời nói rác rưởi đó của bọn họ cô không phát hiện? Trong lòng cô biết rõ ràng bọn họ chạy tới nói chuyện với cô là vì cái gì, tại sao cô có thể trợn mắt nói dối với tôi như vậy? Không phải tôi muốn can thiệp vào cuộc sống của cô, nhưng tôi không thể để cô đi trên một con đường sai lầm! Gỉai trừ hợp đồng cùng tiền vi phạm hợp đồng , hôm nay tôi sẽ trả cho cô, chuyện làm streamer này, nếu cô nhất định phải làm,” Tống Triết nhìn cô chằm chằm, một lát sau, anh đột nhiên mỉm cười, “Tôi đây chỉ có thể nói xin lỗi.”
 
“Tống Triết,” Dương Vi nhìn Tống Triết nhắn tin cho Cao Lâm làm thủ tục giải trừ hợp đồng, cô lẳng lặng nhìn, chậm rãi nói, “Chúng ta không cần đẩy đối phương vào đường cùng.”
 
Động tác của Tống Triết hơi dừng, anh ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn cô, một lát sau, anh trào phúng lên tiếng: “Cô uy hiếp tôi?”
 
“Không phải tôi uy hiếp anh, tôi chỉ đang trần thuật sự thật.” Dương Vi ôn hòa nói, “Nếu anh không cho tôi làm streamer ở Nam thành, tôi sẽ đến phương bắc , nếu nền tảng phương bắc không được, tôi sẽ xuất ngoại.”

 
Tống Triết dùng lực nắm chặt cây bút trong tay, anh nhìn người trước mặt, anh ý thức được, anh thật sự không có biện pháp kiểm soát bất cứ chuyện gì của cô. Từ lúc cô ly hôn, cô muốn rời khỏi anh, anh đã không có cách nào can thiệp vào chuyện của cô.
 
Điều này làm anh có chút khó chịu, trái tim như bị người nắm chặt trong tay, gắt gao nhéo, niết đến phát đau.
 
Anh rũ đôi mắt xuống, lẳng lặng nhìn trang giấy, không dám nhìn cô.
 
Kỳ thật lời anh nói là sự thật.
 
Đây là lần đầu tiên anh nói với cô lời thật lòng —— anh muốn tốt cho cô, đây là sự thật.
 
Muốn để một người phụ nữ như cô, đi trên con đường tốt hơn một chút, không cần phải khó khăn như vậy. Cô là một người ưu tú như vậy, đặt ở trong vòng tròn mà tất cả đều là sự ô danh, đổi lại được cái gì?
 
“Dương Vi,” anh khô khốc lên tiếng, “Tôi không rõ.”
 
Dương Vi biết anh không rõ cái gì, động tác của cô hơi dừng , cô đột nhiên cảm nhận được, có lẽ trong một phút đồng hồ này, Tống Triết, thật sự muốn tốt cho cô . Nhưng Tống Triết vĩnh viễn là Tống Triết, điều khiến cô thống khổ và bất lực nhất chính là, anh vĩnh viễn không rõ, đối xử tốt với một người, đó là cô ấy muốn quả táo, thì nên cho cô ấy quả táo. Chứ không phải là cô ấy muốn quả táo, nhưng anh lại ngang ngạnh đưa cho cô ấy một trái lê.
 
Cô có thể tha thứ vì miệng anh luôn làm tổn thương người khác, nhưng nội tâm lại mỏi mệt với anh, anh vĩnh viễn không biết cách cúi đầu nhìn người khác xem rốt cuộc, thứ họ muốn là cái gì.
 
Cô mất hết ham m,uốn tranh luận với anh, quay đầu đi, bình tĩnh nói: “Tôi chỉ cảm thấy, tôi có thể, bởi vì không thích mà từ bỏ công việc này, nhưng không nên bởi vì người khác cảm thấy tôi làm chuyện này không tốt, mà từ bỏ.”
 
“Tôi cảm thấy làm streamer rất tốt, trừ phi tôi tự mình từ bỏ, bằng không ai cũng không thể can thiệp cản trở.”
 
Lời này nói xong, trong văn phòng trở nên yên tĩnh, Dương Vi uống xong ngụm trà cuối cùng, đứng dậy nói: “Anh gửi thông báo giải trừ hợp đồng cho tôi, tiền cũng gửi vào tài khoản……”
 
“Chờ một chút.” rốt cuộc Tống Triết mở miệng, anh hít sâu một hơi, giương mắt nhìn cô.
 
“Tôi có thể không can thiệp vào chuyện của cô.”

 
Dương Vi quay đầu, ánh mắt dừng ở trên mặt anh, Tống Triết nắm chặt bút trong tay nói: “Nhưng cô phải hứa với tôi một việc, cô chỉ làm streamer theo nội dung.”
 
Dương Vi ngẩn người, Tống Triết xoay đầu đi, bắt đầu gửi tin nhắn cho Cao Lâm một lần nữa, nói tiếp: “Cô không thể hoá trang, không được mặc quần áo hở hang, nói một cách đơn giản, cô không thể lấy ngoại hình của bản thân để hấp dẫn số lượng người truy cập, nếu trên cơ sở này, cô có thể lấy được vị trí nền tảng cấp 1 tỷ vào cuối năm” Tống Triết giương mắt nhìn cô, nghiêm túc nói, “Tôi bảo đảm, về sau tuyệt đối sẽ không can thiệp vào chuyện của cô. Ngày sau chỉ cần cô nguyện ý, tài nguyên của Tống gia sẽ vì cô mà hết mình phục vụ.”
 
Dương Vi không nghĩ tới Tống Triết sẽ nhượng bộ như vậy, cô ngơ ngác nhìn đối phương, nghe Tống Triết tiếp tục nói: “Trong lúc này tôi sẽ không can thiệp vào bất kỳ hoạt động nào của nền tảng, cũng sẽ không tìm cô gây phiền toái, tất cả tài nguyên của cô đều được cung cấp bởi quản lý trực thuộc, giữa chúng ta không có bất cứ quan hệ gì. Nhưng tương ứng, nếu cuối năm cô không lấy được vị trí cấp một tỷ,” Tống Triết lẳng lặng nhìn cô, ánh mắt không hề gợn sóng, giống như chỉ đang nói chuyện giao dịch với chính phủ, không mang theo bất cứ cảm xúc nào, lạnh nhạt mở miệng, “Cô phải trở về, làm thật tốt vai trò của Tống phu nhân.”
 
Dương Vi không nói gì, Tống Triết nhìn cô, có chút khẩn trương siết chặt bút trong tay.
 
Sau một hồi, Dương Vi cười khẽ: “Màn đánh cuộc này chính xác đối với tôi mà nói rõ ràng không có lời.”
 
Tống Triết mở miệng, còn muốn nói thêm gì nữa, liền nghe Dương Vi cười nói: “Nhưng tôi đồng ý đánh cuộc với anh.”
 
“Tống Triết,” Dương Vi cười như không cười, “Anh biết đấy, từ nhỏ tôi vẫn luôn xếp thứ nhất.”
 
Không cần đánh cuộc với anh, cô cũng sẽ nắm được vị trí này.
 
Tác giả có lời muốn nói: Dương Vi: Thắng thua giống như không có gì khác nhau?
 
Tống Triết: Nếu cô thắng, cô sẽ mất tôi. Nếu cô thua, cô có thể lại một lần nữa có được tôi.
 
Dương Vi: Quá độc ác, xem ra tôi không thể không thắng.
 
Tống Triết:…… Cô không cảm thấy thua tương đối dễ dàng hơn sao?
 
Dương Vi: Tôi cảm thấy có được anh quá mức đáng sợ.
 
Tống Triết:……

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK